Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Em đến từ phương trời nào?

TRỜI MỞ BỐN PHƯƠNG
ÐẤT KHAI TÁM HƯỚNG
EM LÀ TUYẾT BĂNG PHƯƠNG BẮC?
EM LÀ HUYỀN ẢO PHƯƠNG ĐÔNG
LÀ PHƯƠNG TÂY HAY LÀ PHƯƠNG NAM?
MỘT KHỐI BĂNG -
MỘT DÒNG THÁC LỬA ?
-  PHƯƠNG NÀO NHỈ
ÀO VỀ.
EM...
LÀ ĐÊM  ĐEN?
LÀ  NẮNG SỚM?
LÀ VẦNG MÂY ẨN HIỆN?
LÀ BÃO GIÔNG?
LÀ CHỚP ĐIỆN?
EM?!
EM 
 làn khói  lam
mong manh
 ráng chiều rực đỏ
 hạt sương nhỏ  
lonh lanh
 nắng ban mai
Chỉ thế thôi
Em
 chỉ là em khi bên Người
hiện hữu một tình yêu bất tử

Tuyết măn

Gió cuốn băng rơi mái phố
Tái tê cả ngon lửa hồng
Hơi lạnh kết hoa cửa kính
Mang mang tuyết trắng trời đông

Anh đi về nơi xa lắc
Thảo nguyên gió thổi mịt mù
Rét cắt da trời vụn vỡ
Quắt queo nhành liễu lơ thơ

Tết đến pháo ran ngoài cửa
Canh thịt cừ nóng bốc hơi
Mẹ cha da mồi tóc bạc
Nhìn em không nói nên lời

Rồi ngày qua di tháng lại
Em về  gió nắngquê em
Chiến tranh mờ giời lầm đất
Nhạt dân vóc dang thân quen

Khói lửa ào ào cuồn cuộn
Cuốn em lẫn với đạn bom
Ước mơ ban mai cổ tích
Nỗi buồn trĩu nặng hoàng hôn

Bạn bè . thành hai chiến tuyến
Bên người thân yêu, bên em
Nghẹn ngào Hợp hoan sắc đỏ
Tả tơi lớp lớp ngoài thềm

Qua dần tháng năm gian khó
Ngày xưa kỷ nieenm tàn phai
nào hay ai còn ai mất
nào ai góc bể cuối trời?

Tuyết mayschucj năm vẫn trắng
Vẫn còn chát mặn môi em
Hoa tuyết quyện vào nước mắt
Hóa băng , xát muối con tim.





Thôi thì



Thôi thì anh ạ.
Về đi
Chúng mình nào có là gì của nhau
Lỡ rồi
úa cả mùa cau
Lỡ rồi
héo cả vườn giầu mẹ ươm…
Muộn rồi,
Chiều sập hoàng hôn
Chập chờn
ngược gió con đường…
Về thôi!

Ơ kìa Em. Giữa xanh trời
Chợt đâu
Cánh nhạn chung đôi …
Bay về


Vòng tay

Trong vòng tay bảy sắc cầu vồng

Ta  ở giữa muôn màu tiên cảnh

 Dệt từng  sợi  mưa trong veo  mỏng mảnh

Gió gõ lanh canh

Trong vòng tay của  sương mai long lanh

Ta ngập tràn hừng đông sắc  đỏ

Giữa muôn ngàn rực rỡ

 ta chói loà tít tắp xa xa.

Trong vòng tay của muôn cỏ  ngàn hoa

Ta  non tơ mềm mại

Một thoáng hương ngai ngái

Cỏ xanh chiều và cong cong vầng trăng…

Trong vòng tay ấm áp của anh

Ta  trở thành thơ bé

 Trái tim anh cất lời ru của mẹ

 Đưa ta về bình yên.

Vòng tay cầu vồng tia nắng xiên xiên

Vòng tay ban mai hừng đông lấp lánh.

Vòng tay cỏ hoa mỏng mảnh

 Đưa ta về mênh mang

 Chỉ có vòng tay Anh

Đưa ta về tĩnh lặng

 đưa ta về sâu lắng

Chính mình!

- nơi bên kia của chốn lung linh