Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

Thư viết trong ngày ốm


Thư viết trong ngày ốm
Anh
Thu đã về, anh có biết hay không?
Đêm chống chếnh, ngõ ngoài yên ắng quá
Đã xa xôi, giờ lại càng cách trở
Nơi cuối trời, anh có thấu lòng em?...

Ngày lụi tàn và đằng đẵng đêm đen
Khắc khoải gió ngoài hiên rền rĩ
Khóm Trúc Đào khoe sắc hồng rực rỡ
Bụi Vàng Anh màu nắng dịu dàng thơm...

Gần... và xa...
chỉ có nỗi cô đơn
Hoảng loạn oằn thời gian gãy vụn
Bụi mù mịt khắp khung trời chộn rộn
Những lấn chen xéo nát đất xanh tươi

Em chơi vơi giữa muôn vạn chơi vơi
Da diết nhớ vòng tay ấm
Người xa ơi!.. Xa lắm!…
Khoảng không vô hình
– khoảng không cách ngăn…

*

Cõi tạm này chỉ ngắn một gang
Hai chúng mình chắp vào không đầy nửa
Đống củi cuối, cành sau cùng cháy dở…
Thu sắp qua.
Đông buốt gió heo may!

Góc bể - cuối trời tít tắp ngàn mây
Buồn giăng mắc ngập tràn căn lầu vắng
Lối ta về... đã rêu phong, cỏ mọc
Ai oán tái tê, tiếng dê khóc nỉ non…

Ngày lụi tàn và đằng đẵng đêm đen
Chống chếnh thu, cả bốn bề hiu quạnh!

23/09/11

Không có nhận xét nào: