Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

KÝ ƯC LÍNH _ BÀI 4: Gửi đồng đội là tử sĩ


KÝ ƯC LÍNH _ BÀI 4: Gửi đồng đội là tử sĩ
02:34 18 thg 6 2012Công khai70 Lượt xem 15

Lời thưa: Cái chết của người lính nhiều khi không hẳn là chết trận.
Có nhiều người là lính, họ chết mà không được là liệt sĩ, trong số đó có người tôi biết... tôi quen...
Tôi ngồi ngẩn ngơ... không biết nghĩ thế nào... thế là viết vài dòng cho những đồng đội không may đã ra đi vì một lý do nào đó chỉ được gọi là TỬ SĨ!


Tháng bảy.
Tháng bảy nào cũng thế!
Nỗi tiếc thương sông bể trào dâng
Âm – Dương xa cách muôn trùng
Khói nhang ngát cõi hư không dâng Người.

Hồn Tử sĩ không nơi nương tựa
Sốt rét run người túa mồ hôi
Đói no rau suối, sắn đồi
Mỗi cơn nóng - lạnh, vài người ra đi.
Người ốm lả chôn người đã mất
Nước mắt khô, ai khóc được đây?!
Hôm nay... ừ… có hôm nay

Mai này…
Liệu có mai này… mà mong?!
Hồn Tử sĩ bồng bềnh hương khói
Nhẹ nhàng bay chín cõi anh linh
Bàn tay dập lửa chiến tranh
Tâm thành sưởi ấm tháng năm âm thầm:
- Cúi đầu trước ai không liệt sĩ
Trước bao người
không sổ “ ghi công”- Những người không phải anh hùng
Chết nơi chiến trận hồn không nơi về!


Hồn ở nơi suối khe mờ mịt
Không ai hay...
Ai biết mà hay?
Được vùi dưới đất còn may
Thân cô lạc giữa rừng dày… cậy ai?


Hồn lạc lõng đơn côi đây đó
Ngó trước sau không có bóng người
Vật vờ tay đứng, chân ngồi
Sức tàn gục xuống không ai bạn bầu.
Xác làm mồi kiến bâu, thú cắn
Xác tan nơi đạn bắn, bom gàoXác lơ lửng vách núi caoXác vắt ngang giữa chiến hào bỏ hoang…


Hồn Tử sĩ lang thang khắp chốn
Xin hãy về với xóm với thôn
Về bên bếp lửa, mâm cơm
Mẹ cha vẫn đợi, vợ con vẫn chờ.

Xin hãy về bên bờ ao cũ
Với cần câu - lờ - đó - dậm - nơm
Với đụn rạ, với đống rơm
Với cô hàng xóm... chợt hôm thẹn thùng...

Xin hãy về giữa lòng cha mẹ
Núm ruột rơi đau xé tâm can
Về cùng hương ngát vườn cam
Tàu cau lất phất chiều tàn nắng xiên.

Hãy về với niềm thương, nỗi nhớ
Với con trâu gặm cỏ thảnh thơi
Hãy về tắm nước giếng khơi
Nghiêng gầu múc cả mây trời xa xa...

Hãy về với cỏ hoa đồng nội
Lúa hai mùa vàng ối sây bông
Về khỏa chân nước ao trong
Bì bì bõm bõm lội đồng móc cua...

Hãy về với bụi tre kẽo kẹt
Nắng trưa hè tỏa mát đường thôn...
Hãy về với phố với phường
Với xanh xanh nước Hồ Gươm bốn mùa.

Hãy về ngắm tua rua tối tối
Đón trăng vàng mát rượu đêm thanh.
Với rừng già ngút ngàn xanh
Với khe suối nước ngọt lành dịu hương


Hãy về... Tử sĩ muôn phương
Quê hương nhớ, xóm làng thương.
Ơi Ngư
ời!

Không có nhận xét nào: