Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012


NHÀ NGOẠI CẢM BẤT ĐẮC DĨ
01:42 3 thg 10 2012Công khai51 Lượt xem 6


NHÀ NGOẠI CẢM BẤT ĐẮC DĨ

1. Hỏi thăm
Lâu quá, mê cái chuyện thơ phú… lại có thêm cháu ngoại nứa, Hạt Cat bận tời bù đầu, thời gian bị xé vụn, không đến thăm Bà bạn Ẩn sĩ của mình được.
Hôm qua bà bạn điện trách là “bỏ nhau thây đấy à?” Cát bảo là “ Không dám”.
Thế là nhân Trung Thu, trẻ mỏ đi chơi với bố mẹ chúng, hai Lão bà bà ngồi chuyện vãn.
Bà hỏi Cat:
_ Này, cậu có tin là Người ÂM có thể thông tin cho mình không?
Cát cười :
_ Người DƯƠNG còn chả có thời gian điện thoại thăm nhau… lại nói chyện người âm. Thôi đi, Bà già ơi! Tớ với cậu còn chả có lúc nào đi ăn bún móng giò chợ Hàng Bè đây này!
Bà Ẩn sĩ không giận, mà cười:
_Tớ nói cậu nghe, không tin hỏi ông anh tớ nhé! Cái chuyện tớ lội bùn tìm mộ cụ nội tớ nhé…
-
- Phát tướng làm nhà ngoại cảm chắc?! Người ta đâng phản bác ào ào, lại kể chuyện tìm mộ bằng “Ngoại cảm”
---
- Kệ, tớ kể cho cậu sang mắt sáng tai ra. Vì chính tớ cũng thấy lạ cuyện này!
2—Chuyện quê
….Cậu thừa biết nhà tớ bỏ quê “ sống ngâm da, chết ngâm xương” bán xới lên xứ Thủ Đô này cùng đến 5, 6 chục năm rồi. Mộ ông nội thì mẹ tớ với bác dâu đưa từ Thanh Hóa về chôn cùng một cụ nội bà và ông Hai T. ở trên một cái gò gọi là YÊN NGỰA thì còn, nhưng mộ cụ nội tớ thì chôn ở chỗ nào đó thì mất nấm rồi, bờ ruộng không còn… khó xác định vị trí.
Mẹ tớ nói là khi lấy chồng về bên này thì mộ cụ chôn ở chân ruộng Cửa Chùa…Nhưng rồi chuyện cuộc đời dâu bể, với lại một thời vô thần, ngoài giỗ chạp, Tết nhất chả ai Tảo mộ thanh mình gì… Lại Hợp tác xã dồn ruộng, bờ vùng bờ thửa… phá bờ này , đắp bờ kia chia lại cho xã viên bắt thăm cày cấy, họ sai thanh niên chủ lực gom mộ của mọi người vào một nơi. Ai có người nhà ở quê thì còn đem hài cốt quy tụ, như nhà tớ, cả bốn đời chả còn họ hàng gìở làng; rồi chiến tranh, rồi đói kém, mưu sinh, người sống lo cho mình chưa xong, nói gì tới lo chuyện quê hương mồ mả.
Đất nhà không còn, đất ruộng không còn… họmang hài cốt cụ đi chỗ nào, bố mẹ tớ đều không biết.
Bốtớ thì thôi chả nói làm gì, ông chết mê chết mệt với chủ nghĩa duy vật biện chứng, cho chuyện hương khói cúng giỗ là hủ tục, mê tín. Rồi bận biụ làm “quan cách mạng” nên mọi chuyện phó măc,
Mẹ tớ thì già yếu dần, nhà đất ruộng nương ở quê, bố tớ và các ông chú cho ai hay hiến Hợp tác gì đâu… cũng không nói với mẹ tớ một câu, nên bà vừa hận, vừa giận chả muốn về nữa. Cái vườn đất nhà hơn ba mẫu bị cắt nát chia cho mấy hộ ở chồm hỗm, làm nhà, chuồng lơn, chuồng trâu lem nhem lên đất vườn nhà tớ. Ruộng nhà tớ có lũy riêng, như một trang trại biệt lập cũng bị cắt nát, chi bôi thế nào mặc lòng. Chán thế đấy!
Bao năm nhờ hết thày nọ sang thày kia tìm thì mấy ông thầy đòi phải là cháu trai, chắt trai… Còn cháu là đàn bà con gái đi tìm thì coi như … vứt ( có mà tìm thấy khối! ). Cháu trai chắt trai thì không tin… chịu! Cháu gái , cháu dâu… không ăn thua…
Năm này qua năm khac, tháng nọ nối tháng kia… cũng phải đến cả chục năm trời từkhi khởi ra chuyện tìm lại mộ cụ để xây… cứ lần lần lữa lữa…
…Tớ thì đã là cháu, lại là gái, lại là đi lấy chồng rồi, nói là để tìm mộ cho cụ thì có khỉ nào nó tin nổi , chả “ ngoại cảm, chả tâm linh” gì, lại cũng chả biết hương khói kinh kệ, cổ thấp họng bé, nói còn bị chụp mũmê tín; Vậy đấy!
Nhưng ai về cũng than
“ đi xem họ bảo mình mất mộ tứ đại”… Nói thì cứ là nói thế , hỏi cứ là hỏi thế…để mà nói mà hỏi cho có chuyện mà nói mà hỏi…
3 – Nhà “ Ngoại cảm bất đắc dĩ”

Bà đưa cho tôi một tập giấy ghi đã cũ. Phải công nhận là chữ cái bà này đẹp và đều lạ.. Tôi bảo :
- Thôi về đọc sau, bây giờ kể đi...
_ Tớ đưa cho cậu để đối chiếu xem nhưng điều tớ ghi tứ cách đây mấy năm âý có đúng hay không?

“…
_ Cụ bảo phải tìm ruộng sào sáu ở Cửa chùa… đừng từ bờ mà căn ra mới được!
Vừa nghe nói thế ông anh mình giẫy nảy lên:
_ T. chả biết quái gì, nhà mình làm gì có ruộng sào sáu ở Cửa Chùa… Không đúng!

... Mà đúng là tớ không biết thật. Rời quê đi sớm quá, vào Đảng lại muộn quá, khi đó thì nhà tớ chả còn sào ruộng nào rồi để mà kê khai lý lịch… À , mà hình như hồi tớ vào Đảng không phải về quê gốc xác minh lý lịch, mà chỉ đến cơ quan bố điều tra thôi!..
Ấy thế mà hôm sau vừa về quê thì mẹ vợ của thằng cháu họ đến nói:
- “Người ta phá hết bờ ruộng bên nhà cụ rồi… nhà mình muốn tìm mộ cụ để tôi dẫn ra cái ruộng Sào sáu nhà tôi… đứng đó rồi mới ngắm được chỗ để mộ cụ…”

Anh tớ gật gật đầu ra vẻ… Hai anh em tớ cùng hai cháu ( trong đó có con rể bà này) đi theo mẹ vợ của cháu ra ruộng… Lúa cấy mới bén rễ nhưng đã xanh lắm. Người dân vừa làm cỏ, bón phân… nước trong ruộng còn săm sắp; tiết trời tháng ba lạnh…

Anh tớ dở tờ giấy đọc tiếp “... con sẽ thấy một cây cỏ lá to giống nhọ nồi dài độ hơn một gang tay…”

“T hỏi: tên nó là gì ạ?

“Cụ: Ta không biết tên… nó không có tên

“ con sẽ nhìn thấy một con sâu đen đỏ… Đến khi con nhìn thì chỉ thấy màu đen…’

Anh tớ phì cười:

”cỏ lá to hơn dài hơn một gang tay… không biết tên. Con sâu đen đỏ… khi con nhìn thì chỉ thấy màu đen…”. T. thật khéo vẽ, huyền bí thế thì bố ai mà luận ra. Cả đời anh chả thấy con sâu nào đen đỏ, đến lúc T. nhìn lại thành màu đen…” Rồi. Đến đầu bờ rồi. Cới giầy tất ra! Lội ruộng!


Tháng Ba năm ấy , rét lạ. tôi lọ mọ cởi giày, sắn quần ( may phước , hôm ấy không mắc quần bò…!)thò chân xuống bùn , lội thụt lút đến gần đầu gối, lai tê buốt, lại … sợ bẩn, lại không quen…lại sợ dẵm vào lúa mới vừa bén rễ… Cậu cháu đành vừa kéo vừa dắt bà cô đi…
Mỗi bước lên xuống như là kẹo cao su, dính dấp, tê cóng… tôi bắt đầu nghe thấy tiếng nói chỉ dẫn :

“_ Ừ , đúng rồi… thêm hai bước, sang trái… đi lên ba thước…

“Tớ hỏi : thước ta hay thước tây ạ?

“Tiếng nói: Con là ta hay tây?

“Tớ nhẩm: Khoảng độ một bước rưỡi ạ. ( một thước ta là 0. 33m thì phải)

Lội quanh quéo… gốc lúa xiêu vẹo theo bước chân chúng tôi, chỉ sợ bị chủ ruông chửi, tôi bảo cháu tôi:
_ Cứ mỗi lần rút chân lên xuống như dẵm nhựa đường, mệt nhoài - Cháu lên trước đi
Nó lầu bàu trong miệng cãi :
_ Họ vừa làm cỏ xong… mà cô không ở nhà … chứ cháu cũng nghĩ như chú M, làm gì có cây cỏ và con sâu nào như cụ nói.

“ Tớ chả biết, Cậu này tuy là cháu, nhưng nó hơn tuổi tớ, lại là dân quê gốc… chả qua nó vì nghĩ mà lội bùn giời rét cũng vì tìm mộ cho cụ cùng anh em tôi mà thôi, à vì một lẽ nữa: Cậu ấy là trưởng họ . Hi hi

“_ Tiếng nói. Sang mé làng Lúa Đò… năm bước!

Cậu cháu tớ lại lội bà cô xềnh xệch theo. Đúng năm bước Nó bảo em nó thuốn
Cậu em hăm hở thuốn lien tục, rồi lắc đầu…
“ Tiếng nói: - cái cây cỏ ở mé chếch bên phải, ai đời lại đi thuốn bên trái?

Cậu cháu tớ quay nghiêng người, quay sang phải. Nó kêu lên:
_ Cô chú ạ, có cây cỏ lá to giống nhọ nồi, hơn một gang thật!

Ông anh tớ lò dò đằng sau, với lên:

_Mày lại lừa cả chú để nịnh cô T mày hả?Thế xem có con sâu đen đỏ của cô T mày không?
-Có một con bọ rùa này chú. Con bọ rùa đen đỏ!

Cậu cháu tôi nói líu lưỡi vì bắt đầu cảm thấy sợ.

Cậu em rút chân bước hờ một bước, cúi xuống:

_ Đúng là đen đỏ thật. cái con bọ rùa đen đỏ thật!

Hai anh em há hốc mồm chờ cho ông chú đến. Ông anh tớ lại gần và xác nhận là đúng. Tớ thở phào

Song vốn cả bốn tên đang lội bùn đều là lính, đều là dân vô thần, không tin ở điều linh nghiệm,ai cũng thấy ngơ ngác và ngỡ ngàng; lúc đó tớ cũng hoảng thật sự. Cậu cháu kéo tớ lên: tớ chỉ nhìn thấy một quả cầu đen sì lơ lửng đang bay!

Thế thì đúng đây là mộ cụ tớ rồi!
Thằng cháu thuốn quanh khỏang ba bốn mét vuông, lắc đầu: Không có gì!
Sợ làm nát lúa của họ, hai anh em tớ nói với các cháu đi về chờ gặt xong thì tính.

Bỗng tớ nghe thấy tiếng cười, tiếng cười sảng khoái, hơi có vẻ diễu cợt:
“_ Mộ cụ hợp tác xã năm 71,72 gì đó họ bốc đi để dồn đồng, đổi thửa, khoanh bờ vùng bờ thửa rồi

_ Bây giờ Cụ ở đâu ạ?
_Cốt của cụ và 7 người chúng nó chồng lên chỗ gần chân đê, gần lăng mộ nhà ông Áp chi BÙI HỮU đi ra…
Tớ vừa bực vừa buồn cười

“_ Thế cụ bắt bọn con lội ruộng làm gì

:Tiếng nói:
_ Bà Cổn ( tên bà tổ nhà tôi) thử xem chúng mày có dám bỏ giầy lội bùn trong giời lạnh không. Khà khà…”
Tớ kể lại cho mọi người nghe.

Lên bờ, xách giầy tất, lôi cả bùn đất vê ao nhà cháu

Cô cháu dâu ra đón từ đâu ngõ đon đả :

- Có thấy không hả cô?
Tớ hỏi nó:
_ Cái hồi 71, 72 ( nó là cán bộ HTX hồi đó)bọn cháu dồn thửa , dọn đồng có cho bốc mộ khu Cửa chùa đó không?

Cô cháu dâu chợt sững người:
_ Có, sao cô biết

_Cụ bảo thế, Các cháu dồn mộ để ở đâu?
- Chỗ chân đê ạ.

- Chúng mày chồng 7 cái tiểu lên nhau, còn mấy cái vụn dồn vào hai cái tiểu sành vỡ để cạnh. Đúng không?
Cô cháu dâu sững sờ:
- Dạ , Vâng

_Để ở đâu?

_ Mé mộ nhà cụ Áp ra đê ạ.

Anh trai tôi và hai cậu cháu cứ tròn mắt mà nhìn

……………………….

Không có nhận xét nào: