Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Chuyện TÔI VÀ BỐ

Lời thưa:

 Tự nhiên buồn đến nẫu ruột khi trẻ mỏ hỏi tôi là nên sống thế nào? Tôi đã sống thế nào nhỉ?... Một đời...?!

Vớ được bài cũ từ lẩu lâu ( cách đây có hơn 2 năm ) viết cho Mamchauson nhân gì không rõ... đọc lại thấy mình cũng rồ rồ thế nào...


Tôi và bố ( gửi mamchauson)


Đăng ngày: 20:08 10-01-2012

Cha hỏi tôi:" Cuộc sống đảo điên...sao con chả nói gì?
Mà toàn viết về tình yêu không có thật?"

Tôi thưa rằng :” Suốt cuộc đời chật vật
Có lúc nào con nói ý con đâu?
Khi con mới một tý tuổi đầu
Bài“Kết đoàn” nghêu ngao con hát
Vẫn cứ tưởng của Việt nam cách mạng
Rồi lớn lên con vào Đảng vào Đoàn
Con nói theo nghị quyết, chủ trương…
Nói vai trò, đường lối…
Nói cả sớm, cả trưa, cả chiều, cả tối
Chạy thể dục con cũng hô: 'Khoẻ vì dân!'

Ngần ấy năm tuổi Đảng; ngần ấy tháng tuổi quân
Chả lúc nào con nói lời mình cả
Không nói lời của mình… phải đâu riêng con nhỉ?!
May mà con không nói thật, cha ơi!
Nếu mà con nói: 'Chán ngấy rồi'
Liệu con có lương hưu không ạ?!
Dạy con hèn; con không hèn mới lạ
Bảo con ngu; con đành ngu, thưa cha!"

Cha tôi giang tay rồi ha hả cười to:
"Ừ… hình như bố cũng tương tự thế!"

4 nhận xét:

An nói...

Lần nào sang nhà chị Cát, An cũng bắt gặp một cái nhìn hào sảng, rất ngạc nhiên và khâm phục đấy ạ!

DAOMAN nói...

Ko biết lần trước chị đã hỏi em chưa nhỉ: bài KĐ ko phải của VN mình à? của Tàu?

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Vâng. Bài này lúc em sang TQ mới biết của họ

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Cám ơn An. Sang chơi luôn nhá!