Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

KHÚC NHÔI 4 : RU CON


 

1-... Bấy bớt hai hình hài thơ bé
Lẩy bẩy c
ô đơn mẹ một thân
Liêu xiêu ngơ ngác bần thần
Mịt mù  phong vũ cẩn vân bộn bề!

2- Mò mẫm cánh cò khuya lặn lội 
Rẩy run ngày rã mỏi xác giun
Qua nguồn cơn, cạn nguồn cơn
Tháng cơ ngày cực bào mòn xác ve.

3- Hè lại hè... lửa
 hè hy vọng

Đông lại đông... tê lạnh đức tin.
 Nam Mô!
 Cập bến bình yên.
Tai qua, nạn khỏi, muộn
  phiền dần vơi.

4- Người Hiền lành thì Giời Phật độ
Tâm thiện lương quỷ dữ lánh xa
Vườn nhà cúc lại đơm hoa
Hiên nhà rộn tiếng chim ca gọi bầy

5- Ngày lại ngày... nắng say, mưa t
nh
Đêm lại đêm ấm lạnh lửa đèn
Sóng yên vì gió đã yên
Tênh tênh chiếc bách lội trên dòng đời.

6- Nuôi con hỏi đâu nơi nhàn hạ
Yêu con sao xá dạ đầy vơi
M
ắm môi bới đất, xáo giời

Mới hay gan ruột bời bời vì con!
...
7- Cuốc
 nửa giời non mòn núi vẹt 

Xới nửa sông sỏi vét cát lầm...
Cũng thì... thong thả đôi chân 
Thêng thang mẹ bước xa dần cũ xưa.

8- Trời Hà Thành dịu mưa vàng nắng
Đêm Hà Thành gió lặng mây trong.

Đường chiều nhẹ gánh thong dong
 Dõi cỏ hoa...
 ánh cầu vồng giọt thu...



Trời Hà Nội nắng tươi rạng rỡ
Bao thác ghềnh trắc trở đã qua
Đã vui khi thấy cỏ hoa
Đôi khi khe khẽ ngân nga tiếng lòng

Quay nhìn lại mây hồng một thủa
Lòng ngậm ngùi cắt nửa tiếng yêu
Dẫu nghiêng bóng ngả về chiều
Con tim thổn thức bao điều xót xa

Nay hạnh phúc chan hòa vẫn nhớ
Thi thoảng còn nhắc nhở cháu con
Ngày xưa vất vả héo mòn
Công -Tư bề bộn vùi chôn nụ cười

Bầy con nhỏ một thời cơ cực
Đêm lại ngày chưa lúc nào nguôi
Tự tay chèo chống sông đời
Nuôi con thành đạt nên người hôm nay…

Ngậm ngùi nhớ vòng tay ấm áp
Kiếp này thì chẳng gặp nữa đâu
Xin trời nếu có kiếp sau
Vẫn cho hai nửa có nhau vui buồn…

7 nhận xét:

vu song thu nói...

Song thất lục bát hay quá. Và câu kết thật vui:

Trời Hà Thành dịu mưa vàng nắng
Đêm Hà Thành gió lặng mây trong.
Đường chiều nhẹ gánh thong dong
Dõi cỏ hoa...
ánh cầu vồng giọt thu...

Unknown nói...

Ko ai nuôi con vất vả như em đâu Cát iêu ạ ! Số em vất vả hay sao ấy, đứa nào nuôi cũng khó khăn, thằng cu đầu ngày trước càng nuôi nó càng nhỏ đi, đêm đến cứ khóc như bị ai đánh từ 11 - 3 giờ sáng, em cứ ôm con trên tay cả tháng trời đến hết 3 tháng 10 mới hết khóc ( chẳng ai giúp em mặc dù em có chồng và mẹ chồng trong nhà huhu) đến khi sinh bé thứ 2 tưởng dễ nuôi vì nó mấy tháng đầu cứ ăn ngủ ngoan lắm , thỉnh thoảng thấy ho em gọi bác sĩ đến khám thì phát hiện ra tim bẩm sinh ( bé bị phình to ống động mạch) thế là em cứ theo thầy theo thuốc chăm cho lớn tí để đi Huế mổ, em thuê con ở quê Quảng Bình cũng cực theo đường con ở, hồi đó có tháng 15 - 20 ngày nằm viện, con ở với bé nằm viện còn em cứ vừa đi làm, hết giờ lại vào viện với con, em nuôi đến 2 tuổi ko thấy khỏe em vào huế khám cho bé ( gặp đúng ông bác sĩ siêu âm hết lòng vì bệnh nhân) ông siêu âm cả tiếng đồng hồ rồi phán 1 câu nhập viện mổ cho cháu gấp ko thì nguy ( em theo bác sĩ khoa tim Huế nuôi cho lớn tí ko sợ ko đủ sức đề kháng) ông bảo chị nuôi con theo ông bác sĩ đó là con chị nguy hiểm khi nào ko biết đó, thế là em nhập viện mổ năm 2002, sau đó bé về khỏe dần lên và bây giờ cũng đỡ, cháu lên lớp 9 và cao bằng em rồi Cát nợ

Em kể thế chắc Cát hãi lắm, chính vì thế lên mạng em cười cho bớt mệt mỏi , quên đi những vất vả đời thường đó Cát nợ

Tuần mới vui khỏe nhé Cát iêu (~_~)

Unknown nói...

Nuôi con ai cũng vất vả, các cụ có câu"Cá chuối đắm đuối vì con mà. Thời chị nuôi con chiến tranh thiếu thốn đủ thứ nhưng rồi cũng vượt qua. Nay thấy con cái trưởng thành mình cũng được an ủi phần nào.

Huỳnh Phú Vang nói...

Trời Hà Nội nắng tươi rạng rỡ
Bao thác ghềnh trắc trở đã qua
Đã vui khi thấy cỏ hoa
Đôi khi khe khẽ ngân nga tiếng lòng

Quay nhìn lại mây hồng một thủa
Lòng ngậm ngùi cắt nửa tiếng yêu
Dẫu nghiêng bóng ngả về chiều
Con tim thổn thức bao điều xót xa

Nay hạnh phúc chan hòa vẫn nhớ
Thi thoảng còn nhắc nhở cháu con
Ngày xưa vất vả héo mòn
Công -Tư bề bộn vùi chôn nụ cười

Bầy con nhỏ một thời cơ cực
Đêm lại ngày chưa lúc nào nguôi
Tự tay chèo chống sông đời
Nuôi con thành đạt nên người hôm nay…

Ngậm ngùi nhớ vòng tay ấm áp
Kiếp này thì chẳng gặp nữa đâu
Xin trời nếu có kiếp sau
Vẫn cho hai nửa có nhau vui buồn…

Em ghét ghê mấy lần ngồi viết xong bấm ..mất tiêu luôn..bây giờ rút kinh nghiệm copy lại không biết có được không? chúc chị vui và cho em làm thầy bói chút nha..

Nguyễn Viết Tân nói...

Người phụ nữ phận đời nắng gió
Nắng với mưa tay gõ chân guồng
.Công việc mãi chẳng hề buông
Gia đình xã hội bao phương chẳn nề .............
.............

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Mình nuôi con thì không kể được. Cứ như trứng để đầu đẳng. Bây giờ ko dám nhớ đến những ngày ấy và cuộc đời long tong... Bạc Dương ạ.

Đi tìm sự thật nói...

Ru con chồng...ngủ mới tài !
Có được mấy ông chồng hiểu được nỗi vất vả,gian truân của người vợ nuôi con khi mình xa nhà. Lâu lâu tạt về bồng thằng lớn nựng nựng cười giả lả...
- Nó muốn có em rồi !
Mấy bửa ổng lại lên đường. Để lại người vợ. Ba lô đằng trước. Ba lô đằng sau với bao lo toan bề bộn...