Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Thơ DƯ TƯ LÊ: điều duy nhất cuối đời /em nên biết/

điều duy nhất cuối đời /em nên biết/
(12/07/2014 02:52 PM) (Xem: 315)
Tác giả : Du Tử Lê



1.
khi em tới, băng ghế này đã có người ngồi.
phố thay da và, cây áo mới.
dù rất muốn, những con chim bồ câu già, lười chẩy thây
cũng chẳng thể nói gì với em
về kỷ niệm sót, rớt của đôi ta
hạnh phúc: - những cọng rác chứng gian, mục trong
tổ ấm hoác.

chỉ riêng trái tim ta còn băng ghế trống.
em có thể trở lại bất cứ lúc nào
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết/

2.
khi em tới, ngôi quán kia đã treo bảng closed
sorry we’re closed.
vĩnh viễn closed.
nghe đâu vợ chồng chủ nhân ly dị
những món ăn hợp với khẩu vị và, sự kiêng khem của em
(thí dụ: ít đường, muối và, mỡ…)
đã theo họ (mỗi người) về một nơi chốn khác.
dù rất muốn, đám bàn, ghế thất nghiệp
cũng không thể kể cho em nghe
những lần một mình anh tìm đến.

chỉ riêng trái tim ta
có ngôi quán
mở cho những người có khẩu vị và, sự kiêng khem như em
(thí dụ: ít đường, muối và, mỡ…)
chẳng bao giờ đóng cửa.
em có thể trở lại bất cứ lúc nào
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết/

3
khi em tới, ngôi nhà kia đã có chủ mới.
viên gạch rêu dưới vòi nước rỉ còn đấy.
chỉ những con dế cư ngụ nơi hàng rào xi măng bị bệnh đậu
mùa
(ca hát suốt bao nhiêu mùa hè của tình yêu ta!)
là không còn .
chúng đã chết.
dường chỉ ít ngày
trước khi con mèo tam thể của ông bà Smith
hàng xóm ta
bị tai biến mạch máu não.
(ngay giò lan treo dưới mái hiên xám
cũng còn không sống nổi giữa đợi, chờ bặt, bặt
nói chi tình yêu!)

chỉ riêng trái tim ta
còn nguyên ngôi nhà, xưa;
còn nguyên mưa, nắng, cũ.
chẳng một ổ khóa nào bị thay
dù thời gian có thể đã rỉ cứt sắt trong chúng.
em có thể trở lại bất cứ lúc nào
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết.

4
khi em tới thành phố này đã đổi thay nhiều quá.
em có thể đi lạc.
em có thể không tìm ra cái ngã ba, ngã tư
(nơi chúng ta giận nhau /hôn nhau /chửi nhau / đánh nhau…
và khóc…/)
dù rất muốn, nhưng không một ai đủ kiên nhẫn nán chờ
để kể em nghe
chuyện một người (rất giống anh)
đã sống thêm nhiều năm ở đây.
nhưng, tiếc thay
chính ông ta lại là người bỏ đi… trước nhất!

chỉ với riêng trái tim ta:
thành phố không bao giờ thay đổi
(nên chẳng ai bị đi…lạc bao giờ!)
em có thể yên tâm trở lại lúc nào em thích
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết/

5
khi em tới
bất cứ nơi nào,
nhớ cất trong xắc tay
hay trong túi đeo vai
những chiếc khăn giấy rút ra từ hộp tình yêu ta
bất hạnh.

điều duy nhất /cuối đời /em nên nhớ/
giống như ta? – chẳng có được bao người!?!!

6.96.
Tôi vốn không phải là người biết bình thơ. Nhưng khi dọc bài thơ này, với những lời lẽ giản dị như vốn vậy... làm tôi rơi lệ!
Chả lẽ trên cói đời lộn xộn, dối lừa này có một thuỷ chung như thế?! 
Một người đam mê, một người mơ mộng, một người triết lý, một người thức tế đến như Ông lại có một chắc chắc khiến một nủa thế gian dù bị dối lừa, bị bội phản hay được yêu thương... neo lại niềm tin ở TÌNH YÊU.
Dù biết THƠ cũng vẫn chỉ là THƠ. 
Nhưng đọc bài thơ này, Cuộc đời bỗng nhẹ bẫng và tình yêu thành bất tử!
Cám ơn nhà thơ Du Tử Lê

2 nhận xét:

A TÁM BLOG nói...

Nhận tem vàng ! Chúc HẠT CÁT ngủ ngon và mơ về một tình yêu đẹp !

ngocdunglyhoa nói...

Thăm Cát ngày CN đầu năm
Chúc em an lành mạnh khỏe và luôn AN LANH TỪNG BƯỚC CHÂN Cát nhé