Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

NÉT THƠ VÀ NGƯỜI THƠ TÔI YÊU ( 64 )


NÉT THƠ VÀ NGƯỜI THƠ TÔI YÊU

Trời chiều muộn bờ Tây nắng ngả
Nhìn hàng cây lả tả lá rơi
Chợt dâng nỗi nhớ xa xôi
Những nét thơ vớt nét người tôi yêu

1 - LÊ THÁNH TÔNG
Lê Thánh Tông tài xiêu mưa gió
Vẫy tay rồng để hoạ ăn mày
Bệ ngọc tôi… đứng chắp tay
Kiền khôn cả một túi đầy / những ai
Nhật nguyệt bữa đầy vơi còn mất
Gác tía lầu son mặc nghỉ ngơi
Gấp giang san xách một quai
Tao đàn Hồng đưc muôn đời lưu hương    


2 - NGUYỄN TRÃI
Tình  chiếu gon không ai không nhớ
Hoạ lệ chi có thể nào quên
Sao Khuê rạng rỡ màu sen
Mà không thoát nổi hờn ghen đất trời
Góc thanh Nam một thời an phận
Cáo Bình Ngô lửa hận thổi bùng
Cả trời Nam đất chuyển rung
Nông sâu hiểm ác. đục trong cuộc người.
Đêm qua trăng sáng trời như nước
Mơ đến tiên cung
cưỡi hạc trời

3 - NGUYỄN BỈNH KHIÊM

Rất nhân sinh bẩy tám mươi
Công danh hai chữ nhừơng người
hữu duyên
Bước ngại chen
ta tìm vắng vẻ
Dại hiền lành
, là nhẽ dại khôn
Ăn măng trúc / tắm hồ sen
Lòng vô sự / mặc chê khen
miệng đời
Vỗ tay khúc khích cười /cửa trúc
Khách là hoa họp mặt
văn nhân
Sấm truyền lưu mãi ngàn năm
Đoá Bạch vân giữa thanh nhàn gió mây

4 -NGUYỄN CÔNG TRỨ
Gớm chết thay / nhân tình thế thái
Nhục liền vinh danh lợi / khóc cười
Kiếp sau xin chớ làm ngừoi
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
Tài văn võ khó theo là nhẽ
Lấn biển Đông lại chỉ một ông
Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non

5 - NGUYỄN DU
Văn hiến một dấu son ghi tạc
Truyện  Kiều nôm muôn vạn đời say
Rằng hay thì thật là hay
 Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào
Tiền đường kiếp má đào oan nghiệt
Chốn Thiền môn vẫn bện cõi đời
Cho hay muôn sự tại trời
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng

6 - HỒ XUÂN HƯƠNG
Duyên Tổng cóc riêng nàng ngao ngán
Đời còn lau chán vạn vạch vôi
Quạt  ba góc  rách toang rồi
Tiếc chi  một miếng trầu hôi cũ mèm
Hây hẩy gió êm đềm giấc ngọc
Mõm mòm thu lõng bõng giọt rơi
Lạ lùng cái giếng thảnh thơi
Kẽ hầm rêu… mỏi gối  rồi ... vẫn ham.

7 - BÀ HUYỆN THANH QUAN
Tiều vài chú Đèo ngang hoa đá
Ốc dăm hồi, mục tử cô thôn
gác trăng / bầu dốc gang sơn
hồn thu thảo / bóng tịch dương u hoài.
Hồn cố quốc /Trấn đài / hương ngự
Vàng non tây / tung gió bình sa
Trời non nước, một Trạng bà
Tái lai Xuân hạ bút hoa vì đời.

8 - CHU MẠNH TRINH
Thú Hương sơn chơi vơi mây gió
Tiếng chày kình khe khẽ rừng mai
Thi tiên hoạ cảnh Bồng lai
Bóng nguyệt lồng / thấp thoáng / ngoài thang mây
Bầu trời cảnh Bụt là đây
Thương Kiều vin lá, níu cây gieo vần..

9 - ĐOÀN THỊ ĐIỂM
Buổi đưa tiễn bần thần chinh phụ
Chàng chinh phu ruổi ngựa sa trường
Ngàn dâu xanh / bến Tầm dương
Mảnh trăng loi lẻ bóng gương lầu Tần
Nuôi dạy trẻ một thân cô phụ
Sầu nặng ôm buồn chứa / đầy vơi.
Khuya đêm hạt lệ sẻ đôi
Người canh cửi nhớ người ngoài chân mây...

10 - NGUYỄN KHUYẾN
Ao thu gợn heo may hiu hắt
Vòm thu xanh văn vắt tầng cao
Lá vàng gió / sẽ đưa vèo
Quanh co ngõ trúc / vắng teo / bóng người
Không còn bạn, rượu thôi không nhấp
Vắng tri âm, nín bặt tiếng đàn
Tót vời bia đá bảng vàng
Cợt ai học dối thi gian loè đời.

11 - TÚ XƯƠNG
Nghe chúc Tết mím cười, nhịn khóc
Chúng chúc nhau tài lộc ùn ùn
Chúc nhau con đống, cháu đàn
Chúc nhau /mua tước, mua quan...  phát tài
Nghĩ cái học mà hoai tấc dạ
Nghe hỏng thi nẫu cả thân tâm

... Ngũ Hồ Tam Đảo ... xa xăm
Cam lòng ướt áo, khô khăn cho người.


12 - NGUYỄN BÍNH
Sang ngang lỡ bước rồi chị ạ
Nét  chân quê một lạ mười quen
Chiều quan tái chén rượu nghiêng
Mười hai bến nước luỵ phiền dòng trôi.
Giang hồ nơi quê người biền biệt
Nỗi thôn Đoài  da diết thôn Đông
Cồn cào  chín nhớ mười mong
Con nhà nho cũ... mấy vòng chuân chuyên
S
13 - TẢN ĐÀ
Non nước ấy mấy phen thề hẹn
Tình đơn phương mờ mịt khói sương
Đã hay  rau sắng chùa Hương
Tiếng tăm càng nổi như cồn nơi nơi
Giấc mộng con   lặng trôi vào mộng
Khối tình con cũng chẳng vẹn tình.

...Thơ một mình, báo một mình
Sông Đà, núi Tản ghi danh muôn đời

14 - T. T. Kh
Hoa Ti gôn vỡ đôi ưa máu
Tình dở dang đau đáu lòng ai
Mà sao mấy chục năm dài
Nhân gian sao chả biết người viết thơ?

15 - THÂM TÂM
Sóng trong lòng  ai đưa ai tiễn
Tống biệt hành lưu vết dấu son
Mắt  trong / đầy bóng hoàng hôn
Tình xa xót cánh ti gôn nát nhàu...
Nàng gái nõn  ngọt ngào như mứt
Lão rao hoa bán kiếp thường sinh
...
Khi ngồi dười mái nhà gianh
Mắt / đăm đăm / ngẫm / xa xăm dãi dầu
Chợt đêm nay gối đầu lên súng
Can trường hành / chẳng đụng cung tên.


16 - QUANG DŨNG
Ba Vì, Bương Cấn êm đềm
Xứ Đoài mây trắng riêng em đâu rồi?
Buồn viễn xứ  không lời tả xiết
Cuộc ly hương cạn kiệt trời đau
...
Chơi vơi  nỗi nhớ Sài Khao
Nếp xôi thơm khói Mai Châu vào mùa
Em xiêm áo / Sầm nưa man điệu
Áo chiến bào thay chiếu, anh đi
Hồn  lau Tây Tiến không vê;
Độc hành Sông Mã não nê chia phôi


17 - VŨ HOÀNG CHƯƠNG
Say riêng ông, màu trôi lơi lả
Tình riêng ông nghiêng ngả đất trời
Chân mỏi rời / thân mỏi rời
Men rừng say / ướt đẫm / môi linh hồn


18 - HÀN MẠC TỬ
Âc bệnh xé xơ mòn trăng ngọc
Mặt chữ điền lá trúc nghiêng che
Thi nhân chết giấc hồn mê
Nguyệt trần truồng / dưới đáy khe / khuôn vàng
Sặc sụa cả mùi trăng / tê điếng
Khe Ngọc Tuyền hồn chết một mai
Bến sông trăng đậu thuyền ai?
giận đôi phen cắn phải môi khóc thầm.


19 - LƯU TRỌNG LƯ
Lòng trần héo / Bâng khuâng / hoa cỏ
Ngàn liễu xanh ủ rũ  am mây
Trúc Lang bến - nước, cây,  say
Bao la sầu để  cõi này cô đơn
Tiếng thu chợt gợi thương dục nhớ
Xào xạc / thu / vàng lá khẽ bay
Thổn thức trăng, rạo rực mây
Nai vàng ngơ ngác vơi đầy sắc thu

20 - BÙI HẠNH CẨN
Nàng con gái trời cho sắc đẹp
Rắc ngàn sao dòng biếc Ngân Giang
Phấn son hề - diễn dăm màn
Già  chơi tranh chữ vẽ Nôm vui vầy.
Tuổi chín mươi vẫn say Máy tính
Gốc Dương đào ngâm vịnh thi thơ
Tài một lẻ, chữ một bơ...
Xưng Giang hồ vặt  - Cụ Đồ Thành Nam.


21 -  ĐOÀN VĂN CỪ
Phiên Chợ Tết / hồng lam sương ấp
Nước thời gian gội tóc trắng phau
Trăng ngân lấp loáng tàu cau
Trăng ngà ngả xuống ngang đầu / bóng mơ
Cô thôn nữ áo the, yếm thắm
Dịu đàng quê, dấu cặp má hồng..
Ven đê trăng lượn dòng sông
Màu nhung phơn phớt cánh đồng xanh xanh


22 - TRẦN LÊ VĂN
Phận Mây trôi đã đành  nhẫn nhịn
Núi thấy mình cũng kiếp phù vân…
Vợ trên núi gửi tuổi xuân
Trí khôn con gửi mấy tầng trời cao
... Tài như sao ai nào đã thấy
Đời khổ đau đến đáy nỗi đau.
Mép sờn mũ phớt bạc màu
Trái tim hồng cũng nát nhàu thời gian...

23 - NGUYỄN ĐÌNH THI
Tôi đi vào thu ngàn rợp bóng
Sương tan dần ánh sáng lặng trong
Sao lấp lánh / ánh lửa hồng
Dưới ngàn cây nhớ mát trong phố phường
Nhớ xanh cốm mùa hương thơm ngát
Hà nội thu xao xác hơi may
Trời xanh đây, núi rừng đây
Rũ bùn đững dậy một ngày - Việt Nam

24 - TRẦN HUYỀN TRÂN
Lâu đài để nhện giăng đâu đó
xương gối xương  đây chả đủ nằm
Đêm dài / mấy bận vo chăn
Nhớ nhau, một kiếp thi nhân bần thần
Mưa trắng lá rau tần nhạt thếch
Độc hành ca / mộng / lệch hồn hoa
Chén say nâng kính Tản Đà
Rót đau lòng trẻ cùng già nín im.

25 - ANH THƠ
Chó lè lưỡi ngồi nhìn cũi đóng,
Lợn trói nằm hồng hộc căng dây
Bến đò đêm gió heo may
Trăng e lệ, chàng trai say liếc tình
Chợ chiều nước bèo dềnh ao vắng
Xuân quê xôn xao nắng vườn bên
Nón quai thao óng tơ mềm
Quán tranh vắng nữ sĩ  tìm giọt đêm.

26 - VÂN ĐÀI
Khuê phụ tán Mười thiên khéo hoạ
Đoá Vân Đài  nương gió vút bay
Thu tròn xa cách nước mây
Nỗi chồng con / cảnh đó đây lỡ làng

...Giọt lệ thu vấn vương nỗi bạn!
Linh phượng về thêm cảm sầu ai!
Tình đời chi quản / chua cay
Nỗi phong sương lạnh những ngày / ái ân

27 -  MỘNG SƠN
Triết luận đời, triết luận văn
Tuổi mười ba / khoảng trời xanh dịu dàng
Bạch Nga trắng kêu vang Hoàn Kiếm
Dưới ánh hồng hiển hiện Mộng Sơn
Chim ngàn xanh / điệu nghê thường
Lạnh lùng lá rụng bên đường / ruổi rong
Qua Vạn Kiêp / trầm hương toả miếu
Chuông chùa dồn / sóng réo canh thâu


28 - DƯƠNG THỊ XUÂN QUÝ
Hành quân... một bước một đau
Mảnh mai chị cuộc dãi dầu lửa bom
Hoa rừng  ngát mặc cơn mưa gió
Tiếng hát trong hang đá  còn say
Máu hồng chị nhuộm đất này
Văn anh hùng viết bởi tay anh hùng.
Ngày thương con buốt từng khúc ruột
Đêm xót chồng giật thột giấc mê
Nhớ trăng đáy mắt Hương Ly
Mắt mờ bóng khói hướng về chơi vơi


29 - BÙI MINH QUỐC
Anh biết trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Đường thơ đeo đẳng kiếp nào
Lắm truân chuyên, lắm ngọt ngào / buồn vui
Vào cuộc chiến thấy đời hạnh phúc
Thơ cùng lời chân thật kết duyên
Soi trong mắt vợ dịu hiền
Quên ngày tàn / quên khuya đêm / phũ phàng...
Thần thoại mới từng trang viết tiếp
Mà tuổi già không biết về đâu?

30 - ĐOÀN LÊ
Bói hoa  cho cuộc mai sau
Văn xuôi xa xót nỗi đau cõi người
Thi thơ hoạ kịch tót vời
Tài hoa chị khiến cho trời đất ghen
Tình riêng chị mấy phen bỏ chợ
Kiếp đa đoan bao độ oằn vai
Họ Đoàn hai gái biệt tài
Trời không nín gió cho ngày chị sinh



31 - LÝ PHƯƠNG LIÊN
Ca bình minh riêng mình em nhé!
Khuya vỗ về trẻ nhỏ giấc say
Biết đêm thao thức cho ngày
Lời thơ em viết rung mây, đắm trời
Ru anh những câu lời da diết
Cánh chim bằng biền biệt gió mưa
Đợi anh dưới cột đồng hồ
Vớt thuyền đắm để hong khô nỗi Kiều.

32 - NGUYỄN NGUYÊN BẢY
Thơ là thơ Liêu xiêu năm tháng
Thơ là thơ / Thủng thẳng với thơ
Cuối đời Chém gió / Đò đưa
Văn bạn Văn /Thơ bạn Thơ  trình làng
Mặc Linh hồn lang thang  đây đó
Ma trận tình khiến  Mõ khóc  cười
Tình biển xui Giọt đắng rơi
Ông - Chân hương lặng giữa đời vô vi

33 - NGUYỄN MỸ
Khắc khoải  Cuộc chia ly màu đỏ
Trưa một ngày sắp ngả sang đông
Mai mùa đỏ Nhạn lai hồng
Màu hồng ngọc của rạng đông có về?
Nắng trên mắt lá si  lấp ló
Chiếc áo cô màu lửa vẫn kia
Nghĩa là màu đỏ theo đi
Như không hề có cuộc chia ly nào.

34 - BÙI GIÁNG
Lệ pha mờ chiêm bao / nắng ngọt
Mộng lên vai ngả nón / chào xuân
Nhớ em tắm với chị Hằng
"Thương em " Bỏ lại gió trăng cho đời
"Điên rực rỡ" mặc thời mặc thế
áo đười ươi ướt lệ trần gian
Khóc đời tàn lệ chửa cam
Bỏ ngang ngửa sóng cầm bằng đắng cay
Lang thang bỏ cả hình hài
Để  hai con mắt khóc người một con
  
35 - THANH TỊNH
Về nhà... nhãn còn non độ ấy
Cách mặt em đã mấy hạ tròn
Nhẹ nhàng ai hát ru con
Nai con lạc núi muôn vàn bơ vơ
Theo ngọn gió mình ta vơ vẩn
Hoa cánh đồng vướng vấn trời tơ
Ngựa hồng tuôn bụi xa mơ
Huế  canh  sương rộn tiếng gà xôn xao.

36 - THẾ LỮ
Thoáng mây hồng sau đèo ngưng lại
Nắng nhuộm cây, chiều ngại không đi
Trời cao xanh ngắt ô kìa
Hai con hạc trắng bay về bồng lai
Sáo lên khơi, tiếng chim, giòng suối
Vút mây mờ vời vợi từng không
Hùm thiêng ôm nỗi  nhớ rừng
Buồn ơi. Xa vắng mêmh mông là buồn.

37 - XUÂN DIỆU
Yêu là chết trong lòng một ít
Người thơ ơ / chả biết vì sao...
Hôm nay trời nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
Biệt ly sương bám hồn vây phủ
Tình non già rồi / Mau với chứ / em ơi!
Sương xê xích cả chân trời
Trăng - vú ngọc  mịn màng ngời bến mây.

38- HUY CẬN
Mây trắng phất phơ bay gió cũ
Vọng gửi về quá khứ sầu tư
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Tượng không khóc cũng đầm đìa mồ hôi
... Câu hát căng gió khơi buồm lộng
Đuốc đen hồng óng ánh cá bơi...
... Nắng chia nửa bãi, chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu
  
39 - NGÂN GIANG
Tám hướng bay chân cầu mây lạnh
Đôi lần chau khoé hạnh hận thù
Bên trời bầy én lưa thưa
Môt đời bạc mệnh thiếu thừa bao lăm…
Không trời đất mà thân mưa gió
Chẳng binh đao lòng cũng chiến trường
...Mười năm quét lá bên đường
Bốn nghìn thi phẩm lưu hương muôn đời.
Mây ngàn ngát đoá mai bóng lẻ
Nhạn lưng trời / giọt lệ xuân  buông.
Tương phùng ánh mắt yêu thương
Tài gấm hoa...Đời gió sương tủi hờn.

40 - TÚ MỠ
Tài trào phúng ai hơn Tú Mỡ
Ngẫm mà coi, cái thú thuốc lào
Giăng già khéo cợt ta sao
Tỉnh ra nào thấy đâu nào / Bà ơi!
Bên bàn nhắp đầy vơi chén nhớ
Già nua rồi sao cố đua chơi
Giòng nước ngược một rồi hai
Tai danh ông mãi muôn đời nhớ ông.

41 - VŨ ĐÌNH LIÊN
Lữ khách bao đông xa quê cũ
Bỗng chạnh lòng nhớ luỹ tre xưa
...Năm nay đào lại nở hoa
Phố giăng hạt hạt phùn mờ mưa  bay

...Tết đến hoa ken dầy dãy phố
Những người muôn năm cũ về đây
Cơn mưa chớm lạnh sáng nay
Giấy điều lại mở trên tay Ông Đồ.

 42 - CHÍNH HỮU
Rừng sâu đêm nay /mơ Hà nội
Phố phường xưa / gach ngói ngang đường
Làng nghèo chung cảnh quê hương
Chung che sương muối rừng hoang / không giày

Đồng chí nắm bàn tay buốt giá
Súng trăng treo mặc kệ gió lay
Người đi vô tận hôm nay
Nước mình, mưa, nắng, đêm, ngày hành quân…

43 - PHẠM TIẾN DUẬT
Hết rau rồi / lấy măng " em nhé!
Trương Sơn Tây / lèn đá / bướm bay...
Thạch Nhọn đó, Thạch Kim đây
Đường ra mặt trận mùa này đẹp sao
... Rồi vòng trắng bom gào đạn dội
Rơi vu vơ công tội vu vơ
“Cây săng lẻ của rừng già”
“Con chim lửa”  chợt xót xa nỗi niềm
“Thơ anh bằng cả sư đoàn”
Bên cầu sáng Ngọn lửa đèn sao băng

44 - NGUYỄN KHÔI
Trai Đình bảng / tầm tang thượng võ
Đền Đô hương khói toả / Rồng Bay.
"Bến Tiêu Tương" gió trăng say
Khiến Dòng thơ phút giây này vẫn đau
“Mường bản xa “ vẫn dào nỗi nhớ
Phố Vọng gần vẫn ngỡ ngàng thương
Phố Phái, cảm dòng Hương
"Cổ pháp cổ sự " nét vàng quê xưa
Anh về vui với cày bừa
Để em tay nải gió đưa phương trời


45 - TẾ HANH
Gió Hàng Châu loi thoi ngai ngái
Sóng Tây Hồ khắc khoải Hồ Tây
Bỗng nghe một nỗi tràn đầy
Như khi đứng dưới  hàng cây quê nhà
Chiếc buồm vôi chiều về thấm muối
Con thuyền im / bến mỏi /về nằm
Quê hương tôi có sông xanh ...
Ngàn năm giữ mãi ân tình đời ta


46 - VIỆT PHƯƠNG
Thấy đã đủ xấu xa tồi tệ
Một đời người dầy thế nỗi đau
Ta vui lắm … viết câu cửa mở
Cuộc đời yêu như vợ ta ơi!
Việt Nam đau lòng người dạ đất 
     Sao mùa thu như nước mắt mây/ trời 

47 - GIANG NAM
Một miền xuân mưa rơi đất đò
Dây bầu bên đầu ngõ vẫn sai
Nghe tin giặc giết em rồi
Bơ vơ anh giữa đất trời Quê hương
... Chút thân thương từ manh áo cũ
Đắp cho con, đỡ nhớ anh nhiều
... Bồi hồi kỷ niêm tình yêu
Em - làn ráng đỏ nắng chiều Quy nhơn

48 -  THANH HẢI
Quê hương Một mùa xuân nho nhỏ
Vẫn chất chồng vất vả  thương đau
Tám năm nay mới gặp nhau
Ôm nhau mà thấy lòng đau chín chiều
Bên bờ quê còn nghèo còn khổ
Lênh đênh thuyền dãi gió, dầm mưa
Người xa có nhớ hương mùa
Màu tím biếc / một bông hoa / giữa dòng

49  - VŨ ĐÌNH VĂN
Những thời gian mùa không ranh giới.
Các khoảng đời vời vợi nhìn nhau
Cỏ sương / chân xéo nát nhàu
Mênh mông nước vỗ như màu tóc tang
Thăm mẹ nấm mồ hoang trơ trọi
Bơ vơ  đường lầy lội bùn tanh
Đồng không con đứng một mình 

Mà đời cứ lạnh, mà tình cứ đau

Muôn ngàn kiếp xưa sau vẫn nhớ
Tiếng tắc kè / chẵn lẻ đếm đêm

                                                          50 - HỮU LOAN
Áo nàng màu tím hoa sim
Mộ nàng trĩu nặng con tim nát nhàu
... Câu ca dao nhói đau lời cũ
Áo đường tà sứt chỉ, cậy ai?
... Xa em nhớ bảy, thương mười...
Tóc vương hoa lúa chân trời thẳm xa
Tình lệ ứa / bình hoa ngày cưới...
Ráng vàng ma / hoang lụi  cỏ xanh

51 - DU TỬ LÊ
Mai kia sông với vầng trăng..
Thịt xương sông núi có lành / vết nhăn?
Một ngón tay / ngàn năm / ai nhớ?
Ngựa về qua / bia mộ/ thiếu đôi
Khúc thuỵ du - khúc tháng hai
Như chim bói cá một đời ... mong manh.
Nhà tôi /xa lộ Hàng Xanh
Trưa ngoan lớp học, chiều lành khóm tre...
Điều duý nhất cuối đời, hãy nhớ..
Một mảnh đời cư ngụ nắng mưa

52 - HOÀNG CẦM
... em về sông Đuống ngày xưa
phẳng lỳ cát trắng đôi bờ /mía dâu
Đuôi mèo vẫy cây cau thân cụt
mồ tháng giêng mưa ướt lưng trâu
 Lá diêu bông ở nơi đâu?
Mà bao nhiêu kẻ trước sau lần tim?
Gặp lại em tàn đêm lửa khói
Tháng năm dài chững lại / Nguyên trinh.

53 - VĂN CAO
 Tiến quân ca vọng ngàn xanh
Năm của ô, rộn bóng thành ... quân reo
 Ngày lá rụng nghe sao thảng thốt
 Nước mắt không chảy được ra ngoài
Tháp Chàm vài giọt xanh rơi
Ủ thơm trong tóc của ngửoi tôi yêu...
Thơ nhạc hoa ông đều tột đỉnh
Mà cõi đời khi tình, lúc mê...


54 - PHÙNG CUNG
 chân mây những lúc chim về
kho thiêng rạn vỡ dưới mồ ... hoàng hôn
Ai chuốc rượu / cánh buồm lảo đảo
 Quanh quẩn chiều quên nẻo ra khơi
 Lưng nắng vẽ mấy kiếp rồi
Tóc mình chuyển bạc /lắng tai  ru mình.
Nhịp sương rơi lạnh tanh / gạo - đổ
Tiếng dế gào chân mộ / Trăng lên

55  - VŨ CAO
 Nhường nơi khuất gió cuối thềm
Tôi và người ấy nên duyên vợ chồng
Con đường quen hàng thông lộng gió
Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút dầy
... Còn ta và gió mây bay
Trùng trùng Yên từ đêm ngày quân ca
Trên đỉnh núi / em là hoa ngát
Trên mũ anh /sao sáng dẫn đường..

56 - SƯƠNG NGUYỆT ANH
Trời xuân sớm ấm áp hương
Tuyết chan thương kè hài sương lạnh lùng
Chủ bút Nữ giới chung tài sắc
Con cụ Đồ bắc bậc tài ba
 Sân thềm rạp cỏ,  rũ hoa
 Chàng đi bao thuở quê nhà nhớ nhau
Chia đất khác mặc dầu phong cảnh
Trăng thu nay ngọc ánh non đoài
Vàng ròng há sợ màu phai
Trang tiết phụ tạc lâu đài non sông.

57  - HOÀNG XUÂN HOẠ
Sau lưng trước mặt người đông
 Hồn ta xoáy gió vơ từng bóng mây
Sông Đà rượu như say nỗi nhớ
Em sang sông / sấp ngửa bàn tay
 Lưng ong vời vợi ban mai
 Làm tôi quên khuấy đường dài về quê
Tròng trành khóc Trương Chi đò khát
 Trót một thời yêu / nát chí trai


58 - MAI AN NGUYỄN ANH TUẤN
đình chùa trĩu nặng buồn vui
Chiều qua phố cũ nhớ người ngày xưa
Thung lũng buồn / Người tù áo sạch
lũ muộn dâng canh cánh chơi vơi...
Rừng đêm run rẩy sao trời
Em xa, anh cũng đứng ngồi không yên

59 - BÙI KIM ANH
 Sẽ chẳng bao giờ em đến được
Anh chỉ trong mộng ước / thực mơ
Có một loài cỏ dại khờ
Lan trong đất lại đợi chờ...  hoang vu
Bán không cho gió...  xong chưa?
Lời buồn trên đá ... đầm đìa lối mưa
Viết cho mình  bài thơ bóng nước
 Chiều không lời ly biệt / Trăng lên

60 - TÂM TÂM VŨ
 Nếu quỳnh không nở về đêm
thì bóng thuyền có  làm duyên  với chiều?
Có lỗi với tình yêu không thế?
Đành một mình trăn trở niềm đau
Trêu ngươi trời chọn bể sầu
 Người là ai ở kiếp sau...  để tìm?
Em " Cô bé lọ lem" anh gọi
Chiếc hài xanh rớt lại...mất rồi
Đem mong manh gửi gió trời
Thả cầu giải yếm mắt ai mơ màng.
Cuộc đời thật gian nan, ơi mẹ
Con thành cây trinh nữ khép đêm.

61 -  SƯƠNG LAM
Bên đường nhớ bước chân quen
Mưa rơi nhè nhẹ bên thềm..  mông lung.
 Mà cứ vậy thẹn thùng không tỏ
... rơi vào trong nỗi nhớ / tàn đông
Em về chia nửa dòng sông
Bờ lau lách cũ mênh mông gợi buồn
tình đã lạc hư không lối cũ
 Lạ và quen vạt cỏ níu chân...
Phố mờ sương trắng giăng giăng
Âm  thầm dốc phố xa xăm mịt mờ.

62 - NGUYỄN THẾ KIÊN
 Tách ra từ một cơn mơ
 Thơ chìm vào đất, dại khờ mọc tôi
 Chẻ làm tư giữa đời thơ nhé!
Cười yên bình bảy vía... vẫn tươi.
...Núi cao, biển rộng sông dài
Lời ru mẹ vọng bên ngoài nước non
"Kiên lục bát" hồn rơm, vía rạ
Cứ tảo. tần, tong tả gieo xanh...

63 - HÀ THỊ TRỰC
Chuyến đò nên nghĩa nên tình
Chờ mình năm ấy để mình thành đôi
... Bên ngoài trắng mưa rơi phố xa
Đừng giân nhau như thế được không?
Xuân về, se lạnh cuối đông
Ngỡ hồn tuyết đọng giữa lòng tinh khôi
Hai vợ chồng xứ người biền biệt
Nỗi quê nhà da diết trong tim
...Đống rơm /đụn ra / trốn tìm..
Hình cha bóng mẹ khuya đêm dãi dầu

64 - HAT CAT TỰ BẠCH
Bát thuần Khôn. Mệnh trời đã định
Hết việc quân về lánh Thiền môn
Y Nho phận, Lý Số duyên
Tâm nơi cửa Phật. Hồn miền nước mây.
Xử thế: lấy thẳng ngay làm trọng
Tu thân:  coi Phúc Đức làm đầu.
... Thảng khi chạm đáy khổ đau
Vịn  mình đứng dậy... là câu răn mình.

HẾT SÁU TƯ QUẺ


Hat Cat Diệu Sinh

Không có nhận xét nào: