Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

Đọc bài thơ LỠ ĐÒ của bác sĩ Phạm Công Hội

bác sĩ nhà thơ Phạm Công Hội là gạo cội, là CHỐT trung tâm của BÍCH CÂU THI QUÁN,  giò là BÍCH CÂU THƠ...Anh là người viết thơ từ rất sớm, thơ anh hóm, viết diễu thói hư tật xấu trên đời. Thỉnh  thoảng anh cũng làm thơ TÌNH và đây là một trong những bài thơ của anh mà tôi thích
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, trong nhà
ĐỌC  bài thơ
LỠ ĐÒ của nhà thơ bác sĩ  Phạm Công Hội

Cửu An một dải đôi bờ
Sang sông ngày ấy đợi chờ dưới mưa
Đò đầy , nước xiết đẩy đưa
Đề ta ở lại nên chua chát tình
Bây giờ sông nước yên bình
Qua sông cầu bắc mà tình chưa xa 
Cửu An bảy hướng thuận hoà
Để riêng môt hướng phong ba giữa đời

Bác sĩ Phạm Công Hội  - Bích Câu Thơ
-----------------------     

Lời bình của Hat Cat Diệu Sinh 

Ai cũng chả có lần lỡ đò.
Nhưng
Sự  tiếc nuối cho chuyện lỡ đò để thành phông ba giữa đời thì chỉ có nhà thơ Phạm Công Hội chịu trận như vậy,
...
"Cửu An một dải đôi bờ"...
Dòng sông Neo ( Thanh Miện - Hải Dương) hiền hoà thơ mộng thế, con đò ngang tháng ngày rong  ruổi đi về đua đón bàn chân xuôi ngược. Bình an cho những chuyến đò, bình an cho sông nước, bình an dòng chảy mịn mềm... cho đủ chín lần Cửu An mà. Thế là thành tên gọi, thành thân thương mong nhớ đợi chờ, nhớn nhác ngóng trông... Trông mái chèo khua sóng, ngước theo con sào vun vút chống đẩy lòng sông đề nước rớt ướt đầm tay áo rớt lạnh qua ngực áo ai mà thấm lạnh lòng...
Cư thế... ngày lại ngày, tháng lại tháng, năm lại năm, trăng lên trời lặn không ngưng nghỉ.

Thế mà
"Đò đầy nước xiết đẩy đưa
Để ta ở lại nên chua chát tình"... 
Lỗi tại con đò đầy? Lỗi lại dòng nước xiết? ... Dù có lỗi tại gỉ gi thì ta cũng vẫn dẫm châm trên bờ nhìn theo bóng hình ai đó trên con đò xa dần ... xa dần...
Lòng trách thầm ta không nhanh chân.  lòng oán hận sao con đò chật hẹp, rồi mơ hồ trách oán sang ai đó thờ ơ với ta... nó co cum lại, cuốn tròn lại thành sự chua chát tình.
CHUA CHÁT TÌNH - cụm từ đắt lạ, chỉ cần đọc đến nó là thấy vị đầu lưỡi tê rụt, khó chịu... một cảm giác mà chỉ có ai nếm trải như thất vọng, như nuối tiếc, như cắn dở mà nuốt không trôi.... nó cứ tắc ứ ỏ đó, ngang trái thản nhiên mà làm khổ cái miệng , cái lưỡi ngừoi trong cuộc....
Bay giờ thì " sông nước yên bình rồi, nhưng "qua sông cầu bắc mà tình chưa xa." thì cái cảm giác CHUA CHÁT TÌNH ấy hoá ra còn nguyên ven trong lòng ngừoi tiếc nuối.

"tình chưa xa" ... tình trong lòng đơn phương âm ỉ,  dấm dứt. nó như cắn như cấu... đau không ra đau, nhột không ra nhột, muốn gãi mà không biết chỗ, muốn cắt bỏ mà không biết chỗ nào, cứ ẩn , cứ hiện... cứ len lỏi cảm giác chua chát khó tả trong lòng kẻ tiếc nuối.
Rồi biết là đã muộn vì "Cửu An bảy hướng thuận hoà / Để riêng một hướng phong ba giữa đời"...
Khó tưởng tượng ra, một con đò đầy khiến ai đó lỡ đò, mà xiêu dạt, mà toé tung như vậy.
 Lỡ đò  không chỉ khiến CHUA CHÁT TÌNH mà còn dấy lên cơn bao. trong lòng ai ... rồi ghê gớm hơn, tàn phá hơn là khiến "phong ba giữa đời"... chỉ tụ một hướng thăm thẳm, dặc dài miên côi lầm lũi cho riêng người "lỡ đò " là ông.

Thế mơi thấy câu: " Người đâu gặp gỡ làm chl "@ (Nguyễn Du ) chẳng chỉ đúng riêng với trai xuân gái sắc, mộng mơ như
Thuý Kiều - Kim Trọng , mà với ông bác sĩ nghiêm nghị Phạm  Công Hội cũng đúng lắm thay!

Một bài thơ ngắn, cố tình không chấm phảy... từ ngữ thường ngày được chọn lọc như vô tình bê nguyên si vào thơ khiến cho người đọc thở dài, thấm cái chát, cái chua của tiếc nuối... cảm thấy phong ba cứ xoáy tròn một hướng dằng dai... mà buồn , mà tiếc, mà oán trách cái SỰ LỠ ĐÒ cùng tác giả.

Chỉ xin phong ba nhẹ đi thành cơn gió dịu dàng ru mát anh trên mọi nẻo, bác sĩ nhà thơ  Phạm Công Hội nhé!

Hay Cat 21/08/2017.

Không có nhận xét nào: