Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

KHÚC ĐÔNG ( nhớ mẹ )

Xin mời bè bạn đọc
CHÙM THƠ SONG THẤT LỤC BÁT
của Hat Cat Dieu Sinh
*****************
 KHÚC ĐÔNG

Cơn gió bấc chợt im lối ngõ
Sao thượng tuần chợt loá màu lơ
Câu liêm trăng ngoăc đầu bờ
Bồn chồn nỗi mẹ,  tơ vò phận con.

Cạn kiệt nước ngọn nguồn rơi vãi
Chất ngất triền núi Thái dốc xiên
Mịt mù xa chốn huỳnh tuyền
Mẹ nương cánh hạc về miền nước mây.

 Mùa trải mùa... vàng cây lá rụng
Năm qua năm... rễ lỏng cội khô
Sông Xưa bọt nước lô xô
Hư vô ngọn sóng cuốn hư vô đời...

Con ngồi vặn chơi vơi ngọn gió
Anh đứng se mờ tỏ bóng sao
Cồn cào thấp thấp cao cao
Nhớ thương mẹ tháng năm nào cho khuây?!

Đồng khuya lạnh giăng dây đèn sáng
Củi bập bùng lửa cản bóng đêm
Đất lành ôm dáng mẹ hiền
Linh thiêng ấy; có linh thiêng nào bằng?!

Đời người như sao băng chợt loé
Kiếp trăm năm trần thế mỏng dầy
Gặn gần mẹ ấm vòng tay
Hiền lành mẹ những khoai dây, lúa bờ

Thoắt cũng lên thuyền mơ BÁT NHÃ
Thoắt cũng qua vô ngã sắc không
Một mông lung, vạn mông lung
Bóng trăng tan giữa lòng sông...
Mất còn?

Khúc đông tàn, giọt son lưu lửa
Muôn kiếp đời soi tỏ nghĩa nhân
Nào mai... Ai biết xa gần
Phù vân mãi chỉ phù vân.
Khác gì!

Đồng miên côi bộn bề hoa cỏ
Đời dặc dài gượng nhẹ tấm thân
Lời này mẹ dạy bao lần
Con xin ghi tạc giữa tâm khảm này...

Nhập nhoè mé trời tây chớp sáng
Rờ rỡ bừng sán lạn hừng đông
Cỏ xanh phủ mịn cánh đồng
Cánh cò trắng ấp khúc đông lặng thầm....

( Nhân ngày sang cát cho MẸ 4 tháng Một AL )

Không có nhận xét nào: