Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

VU LAN --- MẸ ƠI!


Mưa hạt xóc mái tôn
Nước
 bọt tung toé trắng

Na Tây xầm xì, nửa Đông chang nắng
Một mình con

 không mẹ
 
chênh vênh!


Mẹ ơi!
rối rít quanh mình
Hoa lá ngả nghiêng gió mưa bần bật
Mùi thơm cay nhoá nhoà muôn sắc
Lảo đảo cầu vồng nước mắt lặng thầm rơi.



Cõi vô mình con khóc thét chào đời
Vật đổi sao dời ngày tiếp ngày lãng đãng
Chợt bình minh đã thoắt thôi chạng vạng
Chốn cuối mịt mờ chìm nghỉm hư vô!

Cõi Ta bà hẹp bến, chật bờ
Bon chen dẵm đạp
Ngơ ngác tháng ngày, vòng vèo không sắc

Con chập chờn mỏi mỏi nẻo đường mê.

Mẹ ơi!
Đơn côi con mưa gió lối đi về
Trống vắng khuya đêm lệ nến nhàu nhĩ giọt
Tiếng chuông mõ tàn canh vóng vót
Nỗi buồn lịm thinh không.


Mẹ ơi!
Vu Lan con còn một đoá hồng
Một đoá trắng bông sương bạc
Ngọn gió thu chiều buồn xao xác
Lạnh bờ vai con cô lẻ monh manh!


Ráng đỏ loang chiều mưa đành hanh
Mây xám chì vần vũ
Gió lồng lộn cồn cào
 thương nhớ

Con muốn gào với giông!

Ở nơi xa…
Mẹ có nhớ con
 không?!

1 nhận xét:

Đi tìm sự thật nói...

Một bông hồng trắng
Cài ve áo ai
Một mai xa xa vời...
Đường lên thăm mẹ ngàn lau ngút ngàn