Liệu có ai người tránh nợ đời
Ngắn dài dầy mỏng những đầy vơi
Lòng thòng quang thúng lưng oằn gánh
Xã xệ cót bồ áo tả tơi
Kiếp trước trót vay thì phải trả
Đời sau bội lãi cũng đành thôi
Vuông tròn xiên méo trôi xuôi cả
Hay dở chẳng qua một cuộc cười.
Hat Cat
17/07/2016
Chị vẫn là bậc thầy về thơ luật Đường!
Trả lờiXóaThấy em quay về và bắt đầu thương chính mình... chị thấy vui lây
Trả lờiXóaChúc Cát iêu tuần mới tràn niềm vui (~_~)
Trả lờiXóa