Xé buồn |
Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011
xé buồn
Không nói với mình
đau đàu và đau người ê ẩm . Mùa thu gì mà quái ác thế này... lang thang nhặt được bài thơ từ blog Thôn Vân, thấy có vẻ là tâm trạng mình quá, vội bê về...
THu : xướng hoạ
|
EM VÃN ỐM ( Gửi anh)
Thư viết trong ngày ốm
Thư viết trong ngày ốmAnh
Thu đã về, anh có biết hay không?
Đêm chống chếnh, ngõ ngoài yên ắng quá
Đã xa xôi, giờ lại càng cách trở
Nơi cuối trời, anh có thấu lòng em?...
Ngày lụi tàn và đằng đẵng đêm đen
Khắc khoải gió ngoài hiên rền rĩ
Khóm Trúc Đào khoe sắc hồng rực rỡ
Bụi Vàng Anh màu nắng dịu dàng thơm...
Gần... và xa...
chỉ có nỗi cô đơn
Hoảng loạn oằn thời gian gãy vụn
Bụi mù mịt khắp khung trời chộn rộn
Những lấn chen xéo nát đất xanh tươi
Em chơi vơi giữa muôn vạn chơi vơi
Da diết nhớ vòng tay ấm
Người xa ơi!.. Xa lắm!…
Khoảng không vô hình– khoảng không cách ngăn…
*
Cõi tạm này chỉ ngắn một gang
Hai chúng mình chắp vào không đầy nửa
Đống củi cuối, cành sau cùng cháy dở…
Thu sắp qua.
Đông buốt gió heo may!
Góc bể - cuối trời tít tắp ngàn mây
Buồn giăng mắc ngập tràn căn lầu vắngLối ta về... đã rêu phong, cỏ mọc
Ai oán tái tê, tiếng dê khóc nỉ non…
Ngày lụi tàn và đằng đẵng đêm đen
Chống chếnh thu, cả bốn bề hiu quạnh!
23/09/11
|
Mình- Ta
|
Chuyên không phải của mình
Lời thưa:
Thưa, Đây là chuyện vu vơ...
Cat xin bày tỏ ngu ngơ vài lời.
Thế thôi ạ. Thế thế thôi!
Rời khỏi ồn ào cuộc sống
Tôi về chơi bến ảo mờ
Cư ngỡ Ảo là... ảo thậtAi hay sóng táp lở bờ.
Cay xè bao đôi mắt sáng
Nghẹn đau ngang những vần thơ...
Tài hoa là do Trờì định
Sang giầu: Phật Thánh ban cho
Ngẩn ngơ nhìn ai giăng mắc
Nhớ câu" vi quý, dĩ hòa".
An lành phút giây thiền địnhPhước lành gom nhặt hương hoa
Hãy yêu nhau nơi cõi tạm
Cùng yên bình về bao la!
Ốm nhớ mẹ
Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011
Gửi anh
GỬI ANH

Lời thưa: tôi có một người bạn học cùng tuổi, anh đi bộ đôi khi chưa đầy 18, rồi hy sinh khi vào tuổi 20. Mấy chục năm rồi, sắp tới ngày giỗ của bạn (25/8 AL).
Vài lời gửi bạn cũ, bạn nhé!
Qua từ lâu ngày xưa ấy, chúng mìnhHiểu nhau cả những điều chưa kịp nóiNgồi lặng lẽ nhìn bóng chiều ngả tốiEm bàng hoàng: mới đó bốn mươi năm.
Lời thưa: tôi có một người bạn học cùng tuổi, anh đi bộ đôi khi chưa đầy 18, rồi hy sinh khi vào tuổi 20. Mấy chục năm rồi, sắp tới ngày giỗ của bạn (25/8 AL).
Vài lời gửi bạn cũ, bạn nhé!
Qua từ lâu ngày xưa ấy, chúng mìnhHiểu nhau cả những điều chưa kịp nóiNgồi lặng lẽ nhìn bóng chiều ngả tốiEm bàng hoàng: mới đó bốn mươi năm.
...Mắt em đen và tóc em cũng đenCon gái phố đi về men lề phốDân Kinh Bắc gói ghém câu quan họNắc nẻ cùng cười: 'bèo dạt mây... bay'Quá khứ cuốn trôi ngày tháng thơ ngâyCuộc sống đẩy ta đi hai ngảEm rét mướt nơi xứ người xa lạAnh chiến trường mờ khói đạn, lửa bom.Một thời đã xa... đã rất xa xămCâu quan họ lặng thầm miền ký ức...
.Chiều định mệnh bên bờ Thạch HãnThư thì về, mà Anh lại không!
Kỷ niệm xưa như cát lắng đáy sôngTrầm tích thương đau nghẹn lại.
Cứ mỗi năm lịch sang trang tháng BảyLà mỗi lần bỏng cháy bóng hình ai.
Vẫn tấm áo xưa xéo miếng vá vaiNguyên vẹn đường kim em vụng dại...
Kỷ niệm xưa như cát lắng đáy sôngTrầm tích thương đau nghẹn lại.
Cứ mỗi năm lịch sang trang tháng BảyLà mỗi lần bỏng cháy bóng hình ai.
Vẫn tấm áo xưa xéo miếng vá vaiNguyên vẹn đường kim em vụng dại...
Tôi đi tìm tôi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)