Thoáng lúc vụn tơi nát mủn lòng
Mặt ngoài bình thản cứ như không
Miệng cười hể hả vô tư lự
Dạ xót tái tê tới tận cùng
Bầy tỏ, khó sao người dạ tỏ?
Cảm thông, dễ có kẻ tâm thông?
Thôi ta lại biết riêng ta vậy
An lạc bàn chân chốn sắc không
HatCat02/04/2016