Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

BÀI DÂN DỤ KHI THIỀN

Nhân ngày Thày thuốc 27/2 : Bài "dẫn dụ khi thiền định" của Hạt Cát

Đăng ngày: 02:17 27-02-2012
Thư mục: Tổng hợp
PhotobucketPhotobucket
Lời thưa: Nhân ngày thày thuốc VN, Lang Vườn tôi chả có món quà nào tặng các bạn BLOGER, xin chép lại được một bài " dẫn dụ khi nhập thiền" mà từ cách đây rất lâu, LV đã được tâm truyền dạy luỵện Thiền theo bài " dẫn dụ " này. Bài này chả có sách nào ghi ( nghe đâu là của Vương Công Tây Tạng - Đạt Ma Sư Tổ nhập thiền nghĩ ra cho các đệ tử Thiền mau tấn tới...Chả biết có đúng vậy không?!) nhưng là bài " dẫn dụ" giúp LV và nhiều bè bạn nhập thiền cho là có hiệu quả nhất... Bây giờ thì chuyện Thiền có tịnh tiến chút it, LV thôi không cần dùng nó nữa, nhưng khi nào Tâm trạng lộn xộn quá thì bài này vẫn là cứu cánh, bạn bè tập trong lời dẫn dụ này thì ai cũng nhập khá nhanh, nếu khi "Thiền" được nghe hay tự nhẩm thuộc lòng... Các bạn già của Lang Vườn, những người mà cuộc sống bộn bề đè lên vai, không một giây tĩnh lặng... dần dần đã đưa mình vào trong " rỗng không" bằng những lời mộc mạc này, rồi theo đó mà tự phiêu du cho thảnh thơi, rũ khỏi tật nhỏ , bệnh bé, trợ giúp lúc bệnh trọng, hoặc tâm trạng xáo đông bất an...
Tư thế , nằm , ngồi hết sức thoải mái, hít thở đều và bắt đầu phiêu du. Nào!
Hãy nhắm mắt lại, mắt thân yêu ơi...
Con hãy rời bỏ xung quanh, con lặng lẽ đi vào trong tâm mình
- một khối băng tâm giá lạnh
–một khối hồng tâm nồng ấm
- riêng con.
Con hãy buông lỏng từ từ ngón tay
– mười ngón tay thon thon nho nhỏ
– mười ngón tay xinh xinh be bé
– Mười ngón tay tháng ngày vất vả
- mười ngón tay làm việc thiện điều ngay…
Con buông lỏng bàn chân gầy
- bàn chân vượt thời gian khốn khó
- bàn chân cứng cỏi hơn sỏi đá
- bàn chân không mệt mỏi tháng năm…
Con hãy buông lỏng từng lỗ chân lông
– ba vạn chín nghìn lính canh cơ thể
- thưgiãn … thư giãn tận cùng… đến mức nào có thể…
Con buông dần dần cho tất cả nghỉngơi….
Con buông lỏng cả người
– các cơ gân xương cốt
– buông trí não khỏi bao nhiêu nhọc mệt
- khỏi bon chen và khỏi những suy tư…
Con buông buồng phổi xốp bắt đầu xơ
– buông trái tim bắt đầu rệu rã.
Hãy buông đi con hãy buông tất cả.
Gan – ruột - dạ dày – thận - tuỵ - bàng quang …
Con buông lỏng xương hông, buông lỏng sống lưng…
Cho người con bồng bềnh trên sóng

Phiêu du trời mây lồng lộng
Biển đập dềnh êm êm sóng đu đưa…

Xong chưa?


Con hãy bắt đầu nhận khí...
Con nhận khí từ Luân xa 1 nhè nhẹ…
Vòng xoáy tròn... xoáy tròn Huyệt hội âm
huyệt Hội âm dần dần nóng lên...
nóng dần dần... rồi toả sáng.

Con đưa khí lên Đan điền cùng ánh sáng,
Con thấy màu gì đầu thì mầu ấy của con...
Đừng khiên cưỡng , đừng sáo mòn....
– con đưa khí quy nguyên,
đưa khí chạy vòng Khí hải…
luân xa hai – luân xa ba…
con đưa tâm con theo khí đi mọi nẻo,
khí cuộn vòng – khí tụ - khí mạnh lên.
Con hãy chú tâm vào luồng khí trong con
- con với Khí giờ là một
– con hoà với đất trời rộng lớn
– con sạch trong luồng khí Khai Nguyên.

Con thu khí từ trên cao qua Bách hộị : Khí Thiên,
dẫn khí vào đại não, khí vòng quanh đầu,
đến thái dương- ấn đường - qua mắt - rồi dọc theo sống mũi - khí xuống sâu vùng chẩm xuống tim, xuống phổi
Khí tẩy sạch bao suy tư, tẩy sạch bấy ưu phiên,
đem cho con những gì sáng trong
- mặt trời toả sáng. Mặt trời trong con xán lạn,
xua tan dần tăm tối, khổ đau.
Mặt trời nhiệm màu, đẩy xa dần tạp niệm,
đẩy lui dần mầm bệnh,
đem cho con mọi sự thảnh thơi...

Con là con, con là mặt trời.
Con là đấng cứu thế xuống nhân gian chữa cho con khỏi bệnh - Con nhìn chỗ mình đau với tình thương trời bể
- con đưa Ý và Khí về chỗ conđau... thế... thế... gần rồi xa
– khí ngược chiều trái đất vòng xoay… các luân xa.
Từng cặp đôi sau trước, từng cặp đôi xuôi ngược...
đưa đến cân bằng âm dương...
đưa cân bằng tám hướng mười phương...
con hoà vào với đất trời , vũ trụ...

Rũ nhẹ đi… rũ nhẹ đi … rũ nhẹ;
những chỗ đau… những chỗ đau giảm dần,
những chỗ bệnh hết nhức nhối…dần dần;
bệnh tật rời xa, rời xa… rời xa mãi.
Con hoà vào bao la… con hoà vào nóng ấm
Con hoà con vào tĩnh lặng – con chìm vào sâu lắng
- bệnh tật lùi dần, lui dần.
Ý và Khí làm dịu nơi tổn thương…Tất cả đang lành dần… lành dần…
lành dần tai ương, lành dần tật bệnh
Con Trở lại với con tươi mới,
với con không khổ đau,
với mặt trời hồng lấp lánh muôn màu.
Với vũ trụ mênh mông - con là vũ trụ.

Không có nhận xét nào: