Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Vu vơ đầu Tháng TƯ


Vu vơ đầu THÁNG TƯ
(chia tay yahoo)
 

Đem nỗi buồn phủ lên đớn đau
Em  ngỡ trái tim thôi rỉ máu
Thời thiếu nữ ngây thơ huyền ảo
Dại khờ em xé rách chính mình


Tóc trên đầu sợi bạc sợi  xanh
Nhăn nhúm bàn tay  gầy khô héo

Mỏỉ mệt từng bước chân xiêu vẹo
Xót đoạn đời táp nắng quăn queo!



Gió quét ngang tím ráng đỏ  chiều
Nắng quái rớt xiên xiên dang dở
Xa xưa ngoắc ngang làn mây vỡ
Muối xat đau tơi vụn thời gian....

Hư vô quanh quanh trải mêng mang
Đau đáu nhịp tháng ngày vô nghĩa
Trăng rắc sương giọt buồn đơn lẻ
Đêm  nát nhàu...
tan tác  sao rơi!




.

TẠM BIỆT YAHOO



Nhủ lòng cố giữ thủy  chung
Một – Hai – Ba - … đến nước cùng... Đành đi
Níu giằng duyên nọ nghiệp kia

Nhưng hình như… đến thế thì… Đành xa.
Đằng bài … bài biến ra ma
Toàn  ẩn ẩn chẳng hiện ra… thật rầu!

Nén lòng… xin có vài câu
Gọi là lời tạm biệt nhau,  HOO...  YÀ….
Dù không muốn... cũng phải xa
 Hết duyên nợ… đến đây là … là thôi !

Cố theo... cuối đất cùng trời
Thủy chung đã quyết giữ lời thủy chung
Dọc ngang... xuôi ngược... chả xong


Thôi đành nước mắt ròng ròng…
 Bye… Bye !!!



BUỒN ƠI!



Buồn gì, buồn đến thế này!
Buồn từ rốn bể, chỏm mây buồn về.

Buồn đông giá lạnh ủ ê
Buồn xuân dầm dề mưa lất phất bay
Buồn hè nắng rã rượi say
Buồn thu ngăn ngắt mỏng dầy lả lơi
Buồn xơ xác cánh chim giời
Bời bời tơ trắng chơi vơi gió chiều.
Buồn dập dềnh nước thuỷ triều
Mang mang ngọn sóng, xiêu xiêu cột buồm.
Buồn mù mịt đỉnh non ngàn
Lá cành xanh đã úa vàng. Buồn ơi!
Tôi về buồn cõi riêng tôi
Tiện tay quơ đám mây giời ngang qua…

NHÀ MÌNH ( viết cho mẹ tôi)

Đây là hoa của của cây khế chua ông nội hạt cát giồng năm 1935 ở vườn quê : THÔN VÂN _ NAM ĐỊNH ( là cây trái duy nhất còn lại sau 70 năm) ( chụp năm 2011)

Nhà xưa… nay có còn đâu

Đất xưa… không cả cái cầu ao xưa!

Đâu rồi hoa luỹ đẫm mưa?

Thuyền nan, bến cũ, bờ tre… đâu rồi?

Chiến tranh... mấy chục năm giời

Chỉ còn cây khế ngõ ngoài lặng
câm.
...
Nhà mình về lại Thôn Vân

Vớí ao đào, với vườn sân biếc - hồng*
Bưởi hoa rải trắng ven sông

Bờ xanh lồng lộng gió đồng ban mai...


Theo người nhổ mạ, gơ khoai

Mò cua rốc, xúc ốc nhồi... đồng chiêm.


Sen hồ tán lá che nghiêng

Mẫu đơn rực đỏ bên thềm đọng sương.

Mẹ về... hoa trái kín vườn

Mít na lúc lỉu, bưởi tròn trĩu cây.

Hàng cau in nước giếng đầy…

Đâu đây... bóng mẹ ngày ngày xới vun!


Thanh minh - Thôn vân25/3 -4/3AL
*ý thơ Nguyễn Bính " Thôn Vân có biếc có hồng...
Hồng trong nắng sơm, biếc trong vườn chiềù"

AN LẠC TỪNG BƯỚC CHÂN


Giữa cõi ta - bà rối rắm
Ta như sợi bông tơ
bốn phương vô định gió
sợi bông bay phất phơ
...
Cơn mưa đầu năm không giọt mưa
mà mù mù ảo ảo
Ướt lạnh nửa áo:
nơi đằng sau là trái
tim .
Đường phố lem nhem
từng mảng...
người và xe loạng choạng
lần mò manh áo miếng
cơm...
Cõi ta - bà âm thầm
Xanh tươi? Héo úa?
nắng không sắc
mưa không màu .
Chẳng còn ai chuộng màu nâu - của đất.
Chẳng còn ai ưa màu xanh ngọc - của trời.
Con người mê ánh lửa ma trơi -
nhập nhòa lấp loá
Xa dần vầng thái dương rực rỡ.

Người ta đem tình người ra chợ
bày mẹt
bán rao!
***
Lão Đam xưa ra khỏi thành cưỡi trâu đi đâu?
Để lại cho đời Năm ngàn từ bất hủ
Để bây giờ thuyết lượng tử
mày mò
tìm Người
tìm Đạo
VÔ VI.
An lạc từng bước chân
bỏ lại tham - sân - si
chật vật.
An lạc từng bước chân.bỏ lại CHÍNH MÌNH
khó nhoc.
AN LẠC TỪNG BƯỚC CHÂN
(Ảnh này do bác fiohantb cho)

Đứa bé ăn xin


Con chị dắt thằng em đen nhẻm
Nhếch nhác áo quần nước dưa hôi hám
Tóc đuôi tôm vàng xỉn rối tứ tung
“ Cho con…’’ con chị nói nửa chừng
Tay bẩn giật áo tôi lắc lắc…

Chợ Thái Hà người chen đông đặc
Lôi thôi vài túm rau trên tay các bà già
Ô tô cắn đuôi nhau chậm chạp bò qua
Giầy cao gót bít bùng bịt mặt.

Tết hàn thực
Bánh trái ê hề, la liệt
Bán bán mua mua.
Hai đứa bé ăn xin
Nước bọt nhểu ra
Hau hau nhìn trắng phau mẹt bánh.
Người ta xua chúng như xua tà...
Người ta tránh chúng như tránh dịch.

Miệng tôi đắng ngắt
Đổi mấy nghìn cho nụ cười lem luốc ăn xin
Nhe răng sún cám ơn
Bàn tay lấm khư khư đĩa bánh!


Tôi ngẩn người giữa phố đông tê lạnh...

NGÔI SAO LẺ LOI


Nắng dấu chiều vào sau vạt mây
Anh dấu tình yêu sau nỗi nhớ
Gom tha thiết nồng nàn ngọn lửa
Dấu mơ màng bí hiểm màn đêm

Thuyền lá tre chở gió êm êm
Sóng lùa ngang mái chèo lơi nửa
Làn nước cuốn vút cong vây cá
Rộn xuân tình mùa vượt vũ môn.
Lang thang mình anh chốn không em
Ngoắt ngoéo cong queo đường dốc núi
Rừng ngang dọc dây gai chắn lối
Bốn bề ken đặc ngút ngát cây

Bao ngả đường cuốn gió tan mây
Cành rạp cành oằn cong nghiêng ngả
Trời xé vụn chớp giông tơi tả
Anh tìm em …
Em ở nơi đâu?

Hoàng hôn chiều chợt như nỗi đau
Màu tím buốt vò nhàu ngọn cỏ
Chim xao xác kêu khan mép tổ...

Lưng trời đêm
Ngôi sao lẻ loi
!



Ngày mưa rào tháng 3 - Viết cho Bạn tôi

Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

CHIA XA !?...

CHIA XA !?...



Lá thu vàng vương vương bên cửa
Trăng thu xanh như họa như thơ

Bồi hồi... lòng ngẩn dạ ngơ,
Mình ơi, liệu có bao giờ…hay không?

Lô Giang sớm sương trong nước chảy
Bạch Hạc chiều nắng cháy bãi sông
Thương ai rày ngóng mai trông
Đường xa mù mịt bụi hồng cuốn xe.

Đất mấp mô càng đi càng khó
Trời bất thường chợt gió chợt giông
Đã núi cách, lại ngăn sông
Xương mai vóc hạc lòng vòng ngược xuôi.

Ai cũng biết tình đời khốn khó
Bảo thôi đừng thương nhớ cho xong.
Nóí không, nào có được không
Lửa tình càng dập, càng nồng. Tội thân!

Mình vào ra phân vân sớm sớm
Ta đứng ngồi chộn rộn đêm đêm
Dầu hao bấc cạn lửa đèn
Những mơ sánh bước thuyền quyên cùng về!

Nào có phải bùa mê thuốc lú
Để cho ai lỡ dở suối sông
Duyên chưa trả, nghiệp chưa xong
Vẫn còn vương nợ tang bồng cùng xuân!


Rồi một mai xa dần trần thế
Chốn trầm luân dâu bể khôn lường
Ngổn ngang trăm vấn ngàn vương
Bơ phờ giãi gió dầm sương ngày ngày!

Bời bời rối ngàn mây nỗi nhớ
Nhấp nháy sao lu tỏ trêu ngươi
Càng mong ngóng, càng chơi vơi
Linh đài một chốn đôi nơi mịt mù…
Thoáng mộng mơ tỉnh say men rượu
Chút ngất ngây, nào hiểu vì đâu
Biết ai duyên trước, nghiệp sau
Luân hồi vay trả, tủi sầu tại Tâm!

Thu Đông qua… Hè Xuân rồi hết
Nắng hay mưa…tiết tiết vèo bay!
Tạ từ, mình nhé! Từ nay
Nợ ngàn năm
Một lạy này…

Chia xa!?...

(Viết cho bạn 18/4/2012)

HÀ NỘI HÈ - NHỚ MẸ

HÀ NỘI HÈ - NHỚ MẸ


(viết cho em gái)
Hà nội vào hè rồi, mẹ ơi!
Chiếc quạt giấy quăn mép nâu vẫn đó
Chiếc quạt nan mẹ quấn bằng len đỏ
Mấy sợi bung ngang mẹ gài tạm vẫn đây…
Mẹ đi xa hơn một ngàn ngày
Bốn mùa gió nồm, bốn mùa gió bấc.
Con nhớ căn gác xưa thức giấc
Quạt nan mẹ quạt luôn tay
Mồ hôi mẹ thành gió mát ru con ngủ say…

Hè năm nay
Trĩu nặng bầu trời đen ô nhiễm
Vài mảng mây xanh đôi khi chợt hiện
Rồi chỉ còn màu chì xám lửng lơ ...

*Với con
Mẹ là mùa thu
vời vợi bầu trời xanh thẳm
Mẹ là mùa hè rực nắng
chiều Hồ Tây riú rít tiếng le le.
Mẹ là mùa xuân gần, là mùa đông xa
bát cơm thơm mỗi bữa. Mẹ là bảy sắc cầu vồng rực rỡ
là làn gió êm êm.
Mẹ là mặt trời ngày ngày, là mặt trăng đêm đêm.
Là vất vả hôm qua
là hôm nay tần tảo là ngày mai ngọt bùi thơm thảo - đời con.
Mẹ là bồn chồn nhớ thươnglà đêm trường nặng gánh
là quẩn quanh cọng rau, mớ tép
là nỗi lo chập chững bước con đi…

Mẹ ơi!
Phố nhà mình năm nay vào hè
Chợ Hàng Da không như xưa lầy lội
N
gổn ngổn - ngang ngang, thấp - cao, cũ - mới
Ken chặt phố Kỳ Đồng gà qúe bán mua.

Phố nhà mình vào hè...
Vắng hàng rong bánh đúc năm xưa
Vắng hàng quẩy dòn chú Khách
Vắng « Bi don don » Sực tắc"
lâu lắm rồi...không ai bán, ai mua...
Cây Hà Nội vào hè...ra rả tiếng ve trưa
Hoa phượng ngã tư Điên Biên rực đỏ
Con vẫn thấy hiền từ mắt mẹ.
Đường Phùng Hưng chiều chiều ngóng đợi con!

*
Hè lại về...
Thấp thoáng chốn Bồng Lai mờ sương
Đăm đắm Mẹ dõi theo con trẻ...

Hà Nội hè lại về...
Chiếc quạt giấy nâu mép quăn vẫn đó
Chiếc quạt nan buộc len đỏ còn đây...!...

... ...

NHỚ TUYẾT HOA





(Cho một thoáng rất xa)



Em nhớ tuyết hoa, em nhớ anh
Một thời xa ấy thoáng qua nhanh

Một thời mái tóc buông chấm đất
Một chút vẩn vơ… một khối tình.

Giá buốt bóng trăng góc sân trườngMang mang trắng tuyết lóng lánh gương
Hàng dương lá rụng trơ thân lạnh
Rặng liễu loi thoi ủ rũ buồn…

Thơ thẩn mình em ngắm con đường
Bời bời bông trắng nhẹ nhẹ buông
Có bóng một ai vồi vội bước
Hơi ấm lan lan… tan tuyết sương…

Chả biết là em có dối mình?
Hạt băng kính cửa chợt lung linh
Em thấy rực ngời đôi mắt sáng
Có phải là anh?
Không là anh?!

Biền biệt tháng ngày ta xa nhau
Xưa cũ nhạt phai có còn đâu!
Anh về chín suối, tình hóa đá
Em chốn dương tuyền, lưu dấu đau.




Em nhớ tuyết hoa, em nhớ anh.
Thoáng thôi – là cả tháng ngày xanh...

Anh nơi xa lắc hư vô ấy
Có nhớ tuyết hoa? Nhớ không anh?!

Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

SEN19:27 11 thg 4 2012




Lá biếc

ánh xanh sợi nắng

Tinh khôi

 e ấp giọt sương

Thoáng Tây Hồ dịu ngọt làn hương

bồng bềnh ngọn sóng

mịn màng

 Hà Thành đêm

dấu sen

trinh trắng.



(Tâm trung hữu sự thế gian tiểu
Tâm trung vô sự nhất sàng khoan )

KHÔNG ĐỀ14:29 11 thg 4 2012

Posted Image


Đêm ru gió xào xạc lá
Chân ai in hè phố xưa
Trăng nhạt hạ tuần lả tả
Loang loang vệt sáng bơ phờ.
Bồn chồn về nơi chốn cũ

 Cồn cào nhớ lại tình xưa
Chỉ thấy ánh sao mái phố
Trinh nguyên một thuở ngây thơ.
...
Thời gian bóng câu cuốn gió
Xưa cũ chập chờn giấc mơ

Tóc bạc yên bìnhđêm vắng
Vai gầy tựa cửa hững hờ.

Thoáng chút bồi hồi thương nhớ

 Nhẹ nhàng đâu đó nét thơ...
Ngỡ ngàng hừng đông thức giấc
Khẽ khàng đêm xa...
gió đưa ...

LÂNG CHÂNG05:12 9 thg 4 2012




Khát khao nơi góc trời xa
Bỗng lộn phèo mớ cỏ hoa rối bời!
Thân cò lặn lội suốt đời 
Cạn khô mơ mộng, xa vời gió mây
Oằn vai cõng tháng, gánh ngày
Vu vơ... chỉ dám rung cây giữa rừng!
Quáng quàng vớ lấy bỗng dưng
Mỏi mòn tâm trí, lâng châng dại khờ...

Thôi, thôi, thôi nhé! mộng mơ

Bây giờ mới biết: bây giờ là đây!

CHIỀU HỒ TÂY NHỚ MẸ00:32 9 thg 4 2012

Hồ Tây chiều sang thăm bố
Thuyền xô nước bắn lung tung
Cá chép Hồ Tây quẫy ngược
Rộm vàng từng cái vảy lưng.
Trời mát không vương sợi nắng
Khi xưa mẹ thích dạo
chơi

Bây giờ… tịnh không bóng mẹTây Hồ mây nước chơi vơi!
Bên gốc bồ đề chủa Sải
Thoáng như dáng mẹ thân yêu

Bóng mẹ nghiêng nghiêng vồi vội
Lẫn trong bóng nắng xiêu xiêu
Một hạt mưa rơi ngang mặt
Một cơn gió thốc ngược bờ
Hồ Tây chiều nay nước cả

Xuân còn lưu luyến xa mờ…

Mạ.
Con không trẻ nữa
mà như đứa trẻ lên ba!
Từ khi mẹ về xa vắng
bơ vơ… như kẻ không nhà!

Vô thường… kiếp người là vậy
Cuộc đời bỗng thấy rỗng không
Thanh minh quỳ bên mộ mẹ
Nuốt khan nước mắt vào lòng!

Bạc tiền con không thiết nữa
Đói no con cũng chẳng màng.
Không mẹ…thảy thành vô nghĩa
Cuộc đời như cuộn khói lam.
Sắc sắc – không không trống rỗng.
Có chăng? - Một cõi NIẾT
BÀN!?

EM & ANH _ Tam Đảo 06:38 8 thg 4 2012

Posted Image

( giử N&T)

Em và anh - hai nửa đơn côi
Biền biệt mây nam gió bắc
Dằng dặc tháng xa năm cách
Ngác ngơ ngày ngắn đêm dài…
Em và anh - hai nửa đơn côi
Chắp mãi không thành trọn vẹn
Mù Tam Đảo ướt đầm dây
vàng đắng
Mây buông buồn trĩu nặng lá thông xanh.
Hai nửa đơn côi - Em và anh
Cắc cớ sân bay chiều lỡ chuyến
Bốn bề gió xiên tốc bến
Dùng dằng bên ấy - bên đây…

Bàn tay nhớ hơi ấm bàn tay
Ánh mắt vụn chập chờn cua tay áo.
Đường núi dốc cong queo mờ ảo.
Ướt sũng bốn bề ngang dọc nước tong tong…
Lạnh lẽo chúng mình cúi lạy Mẫu cửu trùng
Quỳ vái Phật Bà mồ hôi rịn ướt…
Vật vã dắt nhau loanh quanh dốc ngược
Gom thuỷ chung dâng chót vót ngàn mây.

CHIỀU HOÀ LẠC: Anh & Em20:47 6 thg 4 2012

 Sân bay Hòa Lạc.
Em có về Hoà Lạc với anh không?

Đường sân bay ngày ngày lầm bụi
Cỏ gianh rạp vướng đường kín lối
Dọc dọc ngang ngang bùn bắn tứ tung...

Em có về Hoà Lạc với anh không?
Ao lính bay mùa hè phồng cánh quạt
Cỏ sân bay nắng chiều khô xác
Nét mệt phờ căng thẳng chuyến bay xa…

Cả một thời màu cỏ úa đã qua
Chấp chới cánh bay nghiêng giông bão
Cả sân bay màu xanh rêu mờ ảo
Anh che em dưới loang lổ cánh dù…

Chiến tranh qua rồi... vẫn hiển hiện trong mơ
Nhớ leo lét đường rừng đèn hạt đỗ
Còng lưng đèo nhau… chiếc xe cà khổ
Xóc tung người… tuột xích lấm lem tay.

***

Em một mình về Hoà Lạc hôm nay
Đường sáng choang… xe sáng choang…
Đơn lẻ.
Không còn nữa hai dọc bờ mướt cỏ
Không còn gì xưa cũ của chúng mình!

Em lại về Hoà Lạc không anh
Nhớ lương khô chiều mâm cơm lính chiến
Rau tập tàng lõng bõng nồi canh hến
Đồng đội đùa: cỗ cưới hỏi ai đây?!

Ngẩn ngơ chiều… lãng đãng mây bay
Nhớ mồ hôi đầm đìa nồng áo lính
Vẫn còn đó kỷ niệm mùa chiến dịch:

Chiếc võng dù màu cỏ úa bờ đê!
Hoà Lạc bao chiều…
Em vẫn ngóng anh về!


SÓNG18:38 5 thg 4 2012


(gửi người xưa đã xa)
Bất chợt dừng chân trước biển
Nhớ mùa hè xưa rất xa
Dập dồn sóng chiều Thanh Đảo
Ngây thơ một thoáng tình ta...

Người về, tình xưa phai nhạt
Tan theo mây nước phôi pha
Chỉ còn mặn mòi vị muối
Chát tê lớp lớp phong ba.

Sóng tung trắng bờ Thanh Đảo
Một thời xa cũ vỡ oà!

 

BIỂN15:25 4 thg 4 2012



Biển xanh thương nhớ ai
Mà đêm đêm không ngủ?
Biển xanh giận hờn ai
Mà ngày ngày bão tố?!

Trăng lấp lánh lưng trời
Rắc vàng bờ cát trắng
Nhấp nhô gơ triền sóng

Lênh đênh đến xa vời…
Sóng trắng xoá trùng khơi
Nước trong lồng mây biếc
Cánh hải âu mải miết
Cõng ráng tô đỏ chiều.

Ngàn cánh buồm theo nhau
Dắt thuyền neo hy vọng
Dập dềnh nương gió lộng
Bát ngát về xa xôi!

Hạt muói trắng nhỏ nhoi
Kết tinh từ năm tháng
Cát mịn màng màu nắng
Quyện hương trời tinh khôi...
Giữa biếc xanh chơi vơi
Nhớ dấu chân trên cát
Nhớ biển chiều sóng hát
Da diết nhớ... khôn cùng!

Biển thổn thức một mình
Gió ru về xa vắng
Đêm đắm chìm câm lặng
Trăng buồn rơi giọt xa…

MÙA XUÂN 06:06 4 thg 4 2012Công

ảnh động (nền) (14)


嫩草木,鲜艳花芬芳香味轻轻另落我心是难过?心是欢喜?我十分忆回过去,我万倍想你
亲爱的,遥远的
想念, 想念无比
我心酸痛, 我头蒙笼!在我周围都是雾统统我去何方? 我找何处?你是现有?你在梦里?为什么离我而去?
风笑唏唏
春色刺刺眼
春情棉棉...令人开心
令吾痛苦
.

tamtay.vn - photo - Anh dong thien nhien
Cỏ mùa xuân non xanh
Hoa mùa xuân thắm sắc
Hương mùa xuân ngào ngạt
Buồn hay vui -Tôi?

Nhớ ngày xưa xa xôi
Nhớ người xưa bồn chồn khắc khoải
Xa.. xa .. xa mãi
Vô hạn chờ, vô hạn mong...

Chung quanh tôi mông lung
Tim tôi lạnh giá
Bốn bề mênh mang sóng cả
Bốn bên thăm thẳm núi cao...
Người ở phương nào?
Mộng hay đời hiện hữu?

Sắc xuân hồng dìu dịu
Gió xuân nhẹ nhè ru
Nét xuân rạng rỡ...

Người hớn hở
Tôi buồn khổ!
@b ! @b ! @b ! @b ! @b

THOÁNG THANH MINH 01:42 3 thg 4 201


Viết cho quê chồng
Nhủ lòng thôi chả nghĩ suy
Xưa xa xôi thế, kể gì mai sau!
Đời còn dài rộng nữa đâu
Mà bon chen, mà cơ cầu ... Người ơi!
Hương hoa tàn úa một mai
Khói tan, tan cả những lời vu vơ
.
Cha nằm đó đất chưa khô
Con đà rào dậu, xé bờ từ đây!

Thế gian miệng lưỡi mỏng dày
Lòng tham, tham đến thế này. Thật ghê!

Niết Bàn thanh thản đi về
Bạc tiền buông lại cõi mê mịt mờ.

Thanh minh gió thốc đầu bờ
Bỗng thương chín suối người xưa xa vời!
tamtay.vn - photo - Hình Chữ và Hình Động

NẶNG NỀ2 thg 4 2012


Một ngày xa lắm… rất xa
Cuồng phong táp cỏ dập hoa hoang tàn.
Thương người má thắm, môi hồng Nặng nề nghiệp chướng, cuốn dòng đớn đau.
Ông tơ ghét bỏ gì nhau
Trộn đời bạc phếch một màu phấn vôi!
Sớm ra đau đáu đất giời,
Đêm về nước mắt lặng rơi buốt lòng…
Vườn sau lá chuối bập bồng
Trời mưa nước giot đục trong tuột dài…
Xót xa biết mấy phận người
Khiến nhầu nhĩ cả mây giời ngang bay.
Oằn lưng nặng tháng trĩu ngày
Cắn răng ngậm đắng nuốt cay một mình…
Tiếc thương năm tháng xuân xanh
Héo hon cũng bởi taị mình…
Trách ai?!

Biết ra... thì đã muộn rồi
Lơ thơ mái tóc, rã rời bước chân...
Ngẫm xa rồi lại suy gần
Tội tình suốt kiếp phù vân đời người.

VIẾT CHO NGÀY CÁ THÁNG TƯ1 thg 4 2012

 IẾT CHO NGÀY CÁ THÁNG TƯ
02:00 1 thg 4 2012Công khai22 Lượt xem 5

AI BUÔNG LƯỚI THÁNG TƯ
CÂU CÁ NGÀY MỒNG MỘT?
ĐỂ XUI KHIẾN MỘT ĐỜI
SỐNG ÂU LO THẢNG THỐt?!

AI VAY AI KIẾP TRƯỚC?
AI NỢ AI KIẾP NÀY
NGỌT NGÀO ĐÂU CHẲNG THẤY
RẶT TANH TƯỞI CHUA CAY.

THƯƠNG CHO CƠM TÁM THƠM
CHAN NƯỚC CÀ MẶN CHÁT
THƯƠNG TRẮNG MUỐT HOA NHÀI
VẤY BỤI ĐƯỜNG LẤM LÁP.

NỬA CUỘC ĐỜI MỎI MỆT
NỬA BƯỚC CHÂN NGẬP NGỪNG.
GIÓ NÀO THỔI BUỐT LƯNG?!
MƯA NÀO TÁP RÁT MẶT?

THÁNG NÊM NGÀY CỨNG CHẬT
NGÀY CHEN NGHẸN TỪNG GIỜ
NÁT NHÀU VÒ GIẤC MƠ
DẬP VÙI CHÔN KÝ ỨC...

AI?... LANG THANG TÍT TẮP
AI?... LỬNG LƠ LƯNG TRỜI...

TUNG HÊ HẾT NỢ ĐỜI
THÁNG TƯ...
ĐI NƠM CÁ!!!


AI BUÔNG LƯỚI THÁNG TƯ
CÂU CÁ NGÀY MỒNG MỘT?
ĐỂ XUI KHIẾN MỘT ĐỜI
SỐNG ÂU LO THẢNG THỐt?!

AI VAY AI KIẾP TRƯỚC?
AI NỢ AI KIẾP NÀY
NGỌT NGÀO ĐÂU CHẲNG THẤY
RẶT TANH TƯỞI CHUA CAY.

THƯƠNG CHO CƠM TÁM THƠM
CHAN NƯỚC CÀ MẶN CHÁT
THƯƠNG TRẮNG MUỐT HOA NHÀI
VẤY BỤI ĐƯỜNG LẤM LÁP.

NỬA CUỘC ĐỜI MỎI MỆT
NỬA BƯỚC CHÂN NGẬP NGỪNG.
GIÓ NÀO THỔI BUỐT LƯNG?!
MƯA NÀO TÁP RÁT MẶT?

THÁNG NÊM NGÀY CỨNG CHẬT
NGÀY CHEN NGHẸN TỪNG GIỜ
NÁT NHÀU VÒ GIẤC MƠ
DẬP VÙI CHÔN KÝ ỨC...

AI?... LANG THANG TÍT TẮP
AI?... LỬNG LƠ LƯNG TRỜI...

TUNG HÊ HẾT NỢ ĐỜI
THÁNG TƯ...
ĐI NƠM CÁ!!!

Tình Thiên thu23-03-2012


Thuở em chưa gặp anh
Bầu trời không trong xanh
Mặt đất không biếc cỏ.
Trái tim hồng bỏ ngỏ
Vu vơ hoang lạnh chiều
Anh mang về tình yêu
Anh mang về ánh lửa
Mặt trời hồng rực lửa
Mặt trăng óng ánh vàng
Gió chiều ngan ngát hương…

Đêm ngọt lành mộng thắm
Nồng nàn vòng tay ấm
Hương tình ngất ngây say…

Rồi… lạnh lẽo bàn tay
Rồi… xa xôi ánh mắt
Lời thề chìm sông nước
Lời thề theo gió mây
Em cỏi trói tháng ngày
Trả anh về xưa cũ!

Mặt trời vẫn rực lửa
Mặt trăng vẫn long lanh
Chỉ có em và anh
Xa lạ về xa lạ.

Em ngồi gom thương nhớ
Dệt mối tình thiên thu

Cho một thoáng buồn22-03-2012



Âm thầm về lại ngày xưa
Xưa hơn khởi nguyên vũ trụ
Hỗn độn dọc ngang vần vũ
Tôi chìm vào TÔI LẶNG CÂM!


Lầm lũi bụi mưa lâm thâm
Loang ướt đôi vai gầy guộc
Con thuyền Thời gian sũng nước
Lênh đênh không bến không bờ…

Lặng thinh hờ hững thờ ơ
Lang thang vật vờ bất định
Tôi lần mò qua miền sáng
Lùng nhùng khoảng đêm bơ vơ.

Nỗi đau từ TÂM CAN ra
Nỗi buồn bời bời TÓC rối
GÂN CỐT loãng rời mệt mỏi
ÓC ĐẦU bã đậu gáo dừa.

Cõi đời chua loét nước dưa
Cuộc sống nhão như bún rối
Hạnh phúc già nua cằn cỗi
Ách đè nặng cổ phận duyên…

Buồn là gì nhỉ? ơi buồn
Chán lại chán thêm - thêm nữa!

Vang vọng tiếng kinh Bát nhã
Tan hoà TÔI cùng SẮC KHÔNG!

VÔ NGHĨA21-03-2012

Từng người bạn lặng lẽ đi...
Thần chết không thèm báo trước
Thanh thản? hay là đột ngột?
Dại tê cả nỗi làm người...

Ngửa mặt gào lên hỏi trời
Trời bịt chặt tai giả điếc
Cúi mặt hét to cùng đất
Đất vờ như có như không.
Rời rã thẳm sâu khôn cùng
Ý chí vụn tan bụi cát
Ngày mai có còn hay hết?
Mịt mờ bốn phía bủa vây.
Ngẩn người đếm tháng đếm ngày
Thoáng chốc tàn phai cuộc sống
Vô nghĩa dí đè hy vọng
Xót đời trống tuyếch rỗng không!

Lập loè đốm lửa mông lung
Leo lét mong manh sinh mệnh.
Liêu xiêu lần mò bất tận
Lâng châng không trước không sau…

Đi đâu? Đi đâu? Về đâu?!
Từ đâu? Từ đâu? - Đâu tới?!
Quờ quạng đêm đen không lối
Ai hay cuốc sống là gì?!

Nặng nề lê bước chân đi
Mỏi mệt bàn tay khua khoắng
Cái gì đằng sau sự sống
Đớn đau thít nghẹt không gian!?

Thế nào là vui là buồn?
Thế nào là yêu là ghét
Thế nào là đen, là bạc?
Thế nào là tủi, là hờn?
Thế nào là kém, là hơn?
Thế nào là sau là trước?
Thế nào là sống, là chết?

Vô nghĩa đến tận tận cùng!

Cuốc sống có là gì không
Mà sao bắt ta phải sống
Sinh sinh để rồi diệt diệt
Tránh sao khỏi đớn khỏi đau ?!!!

VỊNH GIỜI NỒM 19-03-2012


Giời mờ mịt bốn chung quanh
Kính cửa lòng ròng nước nhểu
Miệng ngoáp ngoáp như cá nghễu 

Không khí như bột vữa chua
Nhà bốn phía che gió lùa
Hơi nước từ trên ập xuống
Trời nóng, tầng tầng rộng thoáng
Trời nồm… tội nghiệp kẻ lau.

Tầng một tường loang một màu
Như ai bôi lên lớp mỡ
Tay vịn cầu thang nước nhỏ
Giật mình chạm giọt nước rơi…

Quạt hút chẳng thông hết mùi…
Nhà bếp… chua - ôi - ngọt - đắng
Sảnh giữa phản lên meo trắng
Ngỡ như … mọc nấm Linh Chi?!

Nhà rộng… chỉ khổ thân già
Thất thểu chạy lên chạy xuống
Trờì đông bốn bề gió bấc
Trời nồm bốn phía mù giăng…

Hơi ẩm... bít chặt quanh quanh
Nồm gì kiểu này?! Sợ quá!

Chuyển nhà mới

Chuyển nhà mới
 16-03-2012
     


Cũ mới ngổn ngang… chuyển lòng vòng
Chưa quen đường xá, chạy tứ tung
Có thứ muốn mang, mang không được
Thứ hòng bỏ lại, lại tiếc công

Rồng rồng, rắn rắn… bê về cả.Lại lo mai mốt… rối bịt bùng
Quẩn lại quanh ra…thêm láo nháo
Chả biết chuyển nhà…có nên không?!

Sưởi đông

15-03-2012
     
Tôi lang thang giữa mông lung
Đốt khô héo lá sưởi đông lưng giời.
Chợt cơn gió bấc cả cười
Đem nùn rơm quấn quanh người co ro...

Vội về thổi lửa rang ngô
Cho đêm đông nổ trắng bờ sông Ngân!