Về chốn cũ
Viết cho chùa Gai ( Lập Thạch - Vĩnh Phúc) Ngôi chùa đã bị phá hổi những năm 60.của thế kỷ trước... nhiều tổn hại bât ngờ tới người phá chùa, đào mương qua đây. Làng mạc nơi đó tới giờ vẫn xác xơ hoang vu tội nghiệp, mặc dù đất sa bồi đỏ khá mầu mỡ
Theo truyền miệng của người già thì chùa này được xây từ thời Lý, do con gái Vua Lý Thái Tông - Lý Phật Mã dựng và dâng hương tụng niêm kinh kệ. Khu chùa xây trên cùng khuôn viên lâu đài của vợ chồng bà. Nhiều đời nhân dân vẫn tụng niệm thờ Phật tại chùa này, Thời kỳ kháng chiến chống Pháp chùa còn được dùng làm lớp học.
Nhưng đến khoảng năm 1960 những gì đã có bị phá tan hoang, lại còn đào một con mương chia đôi khu nền chùa. Bây giờ ở đó chỉ còn là một bái đất hoang... loe ngoe vài cây keo tai tượng cao chưa đầy một tấc!!!
Không còn dấu tích xa xôi
Mông lung rớt lại của thời ngàn xưa
Bao giọt nắng, bấy sợi mưa
Nắn phù sa lượn men bờ cong cong
Ngác ngơ tôi - kiếp long đong
Rời Kinh thành đến vùng thông cùng Người.
Hắt hiu gió lạnh đem dài
Rừng thiêng nước độc hôm mai mỏi mòn.
…
Ngàn năm đội nấm mồ con
Hồn tôi phiêu lãng về miền bao la
Lâu đài đền các nguy nga
Còn gì?
Không!
Chỉ mưa sa trắng trời!
Tôi là tôi của xa vời
Tôi là tôi giữa bao người hôm nay
Nền nhà xưa vẫn còn đây
Ai đang tay rạch đất này làm đôi?
Đồ thờ, tượng Phật đâu rồi?
Nghe như chuông vỡ mái ngoài tam quan.Đâu đây khói quyện mùi nhang
Cà sa thấp thoáng ngoài vườn vào ra...
Khuya nghe vẳng tiếng gọi đò
Nghe ì oạp sóng vỗ bờ sáng đêm
Giữa ngàn thông biếc quanh thềm
Lại như thấy bóng Người trên ngựa hồng…
Là một ngày?Là ngàn năm?
Bao lần đổi kiếp xoay vòng ngược xuôi?
Tôi về chốn cũ nhà tôi
Hoang vu mảnh đất sa bồi quạnh hiu!
Viết cho chùa Gai ( Lập Thạch - Vĩnh Phúc) Ngôi chùa đã bị phá hổi những năm 60.của thế kỷ trước... nhiều tổn hại bât ngờ tới người phá chùa, đào mương qua đây. Làng mạc nơi đó tới giờ vẫn xác xơ hoang vu tội nghiệp, mặc dù đất sa bồi đỏ khá mầu mỡ
Theo truyền miệng của người già thì chùa này được xây từ thời Lý, do con gái Vua Lý Thái Tông - Lý Phật Mã dựng và dâng hương tụng niêm kinh kệ. Khu chùa xây trên cùng khuôn viên lâu đài của vợ chồng bà. Nhiều đời nhân dân vẫn tụng niệm thờ Phật tại chùa này, Thời kỳ kháng chiến chống Pháp chùa còn được dùng làm lớp học.
Nhưng đến khoảng năm 1960 những gì đã có bị phá tan hoang, lại còn đào một con mương chia đôi khu nền chùa. Bây giờ ở đó chỉ còn là một bái đất hoang... loe ngoe vài cây keo tai tượng cao chưa đầy một tấc!!!
Không còn dấu tích xa xôi
Mông lung rớt lại của thời ngàn xưa
Bao giọt nắng, bấy sợi mưa
Nắn phù sa lượn men bờ cong cong
Ngác ngơ tôi - kiếp long đong
Rời Kinh thành đến vùng thông cùng Người.
Hắt hiu gió lạnh đem dài
Rừng thiêng nước độc hôm mai mỏi mòn.
…
Ngàn năm đội nấm mồ con
Hồn tôi phiêu lãng về miền bao la
Lâu đài đền các nguy nga
Còn gì?
Không!
Chỉ mưa sa trắng trời!
Tôi là tôi của xa vời
Tôi là tôi giữa bao người hôm nay
Nền nhà xưa vẫn còn đây
Ai đang tay rạch đất này làm đôi?
Đồ thờ, tượng Phật đâu rồi?
Nghe như chuông vỡ mái ngoài tam quan.Đâu đây khói quyện mùi nhang
Cà sa thấp thoáng ngoài vườn vào ra...
Khuya nghe vẳng tiếng gọi đò
Nghe ì oạp sóng vỗ bờ sáng đêm
Giữa ngàn thông biếc quanh thềm
Lại như thấy bóng Người trên ngựa hồng…
Là một ngày?Là ngàn năm?
Bao lần đổi kiếp xoay vòng ngược xuôi?
Tôi về chốn cũ nhà tôi
Hoang vu mảnh đất sa bồi quạnh hiu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét