Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Gửi thày tôi

GỬI THÀY TÔI
Có phải chốn xa nắng gió
Thày đang khoát nước, thả mây?
Lặng dõi bóng câu, tăm cá
Lơi buông mệt mỏi tháng ngày?

“Nhất tự vi sư” lời ấy
Tiểu sinh ghi tạc dạ này
Năm tháng tuổi cao trí mỏng
 Cũng xin gắng học điều hay.

Chiều nay từ miền giá lạnh
Ngàn trùng Nam Bắc cách xa
Xin gửi về nơi hoa cỏ
Chút lòng cảm tạ thiết tha!

Danh - Đạo phi thường, ai biết?

Vô vi, Không sắc, ai hay?
... Một mai trên thuyền Vô trạo
 Lặng thầm lẫn với gió mây... 

Vầng dương ánh lên màu điệp

Khuôn vàng

 Rừng trúc lá bay!

Vịnh năm mới


VỊNH NĂM MỚI
 
Năm mới xem ra vẫn cũ mèm
Phố phường đây đó thật lem nhem

Vỉa hè: hàng quán hò nhau chiếm
 Đường xá: người xe mặc sức chen

Mưa hạt rơi xiên, trời đất ngán
 Mù bông cuốn ngược, gió mây ghen
Sang Xuân như thể Đông chưa dứt
Thượng để xây lưng:

- Chán! Chả thèm..!



Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Tập thơ KHUNG KỶ NIỆM CỦA NHÃ MY VÀ BẠN BLOG


THƠ NHÃ MY VÀ BẠN BLOG

KHUNG KỶ NIỆM

Lời giới thiệu: Hạt Cát vừa nhận được một gói bưu phẩm của Nhã My gửi đến, là những tập thơ còn thơm mùi mực. Tập KHUNG KỶ NIỆM là kết quả lao động sáng tạo của Nhã My và bạn bè blog khắp bốn phương trời , như hình ảnh trên trang bìa phụ đã minh họa.
Xin chân thành cảm ơn NHÃ MY_ SƯƠNG LAM đã gửi thơ tặng và trân trọng giới thiệu cùng các bạn bè trên blogger.

Vì không  có điều kiện đăng tải toàn tập KHUNG KỶ NIÊM, Hạt Cát xin giới thiệu với các bạn lời tựa tập thơ do HUY THANH , một trong các giả tập thơ viết. 



LỜI TỰA TẬP THƠ
“KHUNG KỶ NIÊM”

Từ xưa người ta đã biết dùng thơ để giao cảm, để bày tỏ, để chuyển tải những tâm tình với người đọc trong một khía cạnh nội tâm nào đó. Những ảnh tượng tâm linh vượt thời gian và không gian, có thể đến với chúng ta một cách bất ngờ trong khoảnh khắc, một cái bắt gặp ngẫu nhiên tương đồng trong đời sống, hay một bản tình ca, một tiếng ru ca dao nào đó réo gọi rất tình cờ. Thơ chính là Thi Ca, vì trong Thơ có nhạc, có âm điệu, có vần.
Theo định nghĩa của Theodore de Bauville thì "Thơ vừa là nhạc, là họa, là tạc tượng, là hùng biện, thơ phải làm cho vui tai, thích chí, tỏ ra được âm thanh, bắt chước được mầu sắc. Thơ làm cho người đọc trông thấy mọi vật, kích thích làm người ta rung động và đồng cảm. Thơ chính là một nghệ thuật hoàn hảo, nó bao trùm các nghệ thuật khác".
Xin mượn định nghĩa này để thay cho lời bày tỏ, để nói về ý nghĩa của thơ và tại sao Suong Lam lại chọn Thơ để xuất bản mà không chọn những hình thức nghệ thuật khác trong văn học, trong khi đó đã viết rất nhiều bài về nghiên cứu, dịch thuật, ký sự, tùy bút.
Những bài thơ trong tập Thơ này, trước hết phải khẳng định là không phải của những nhà thơ chuyên nghiệp, mà chỉ là sự chắt chiu, sàng lọc trên Blog của NHAMY-Suonglam và của bạn bè, những người chỉ làm thơ tài tử, làm với cái tâm, với lòng yêu nghệ thuật nói chung và yêu Thơ Văn nói riêng
Thể loại Thơ được chọn lựa là những bài đã đăng trên blog như Thơ Đường Xướng và Hoạ, Thơ Mới, Thơ Tự Do mà không định hướng cố định một loại Thơ nào, vì mỗi loại thơ có một màu sắc, một ấn tượng, một cách dung nạp cảm tính vào lòng người đọc riệng. Nếu chỉ chọn một loại Thơ, tập Thơ sẽ trở thành đơn điệu như một bài nhạc cổ không đủ ngũ cung, một bài nhạc mới không có những âm vực giao cảm cần thiết.
Về Chủ Đề Tập Thơ tôi nhận thấy những chủ đề chính như sau:
1 - Nỗi nhớ quê hương sau một thời gian dài bôn ba xứ người, nhớ dòng sông, con đò, lủy tre, mái lá, đình làng, miếu mạo, những hình ảnh quê hương đã lui dần vào ký ức mông mênh, chìm vào những năm tháng phong sương ngút ngàn.
2 - Ký ức hoài niệm về tuổi thơ với mực tím, hoa hồng, với áo dài đi chân đất, guốc giông làm chai sờn gót son nhỏ, những tiếng trống trường thúc giục, những ê a từng trang chữ trong cuốn Quốc Văn Giáo Khoa Thư lớp Đồng ấu xa xưa.
3- Tình cảm gia đình ngọt ngào và thân thiết, tình bạn tri âm tri kỷ. Đó là những thứ tình cảm thiêng liêng không thể thiếu và tách rời ra khỏi đời sống tâm linh của con người, viết về cha, về mẹ, về vợ chồng, bạn cũ …

4 - Tình yêu đầu đời dịu ngọt lẫn cay đắng, còn chăng là một chút dư hương, một làn nắng nhẹ trong ký ức, nó bay trong nổi nhớ mịt mù. Tình yêu là một thứ không định nghĩa được, nhưng con người cần có để làm ấm áp tâm hồn những khi hắt hiu, cô quạnh. Và khi tình yêu đã rời xa chỉ còn là những kỷ niệm trong ký ức, là mùi hương khói mong manh ta mới hay tình yêu chỉ còn là ảo ảnh, mới biết không ai nắm giữ đưọc những giọt nắng hay ướp trọn lòng mình mãi được một mùi hương quá khứ, dù là cố hoài niệm, cố vọng tưởng trong hy vọng hay tuyệt vọng.
5 - Những vần Thơ kể chuyện là những nét bứt phá trong tập thơ, nó không phải là những nét vẽ lập dị, nó không trừu tượng mà định thể rõ nét, sức khai phá của một tư duy như cơn lốc cuốn đi nỗi buồn cuả những chủ đề trước đó.
Tóm lại, với những chủ đề mà SL chọn lựa, trình bày, tôi có cảm tưởng như là các tác giả trong tuyển tập để lại cho thế hệ mai sau những nhân chứng bằng ngôn từ thơ của người đi trước. Nó phát sinh trong một hoàn cảnh đặc biệt của lịch sử, và có lẽ cũng đặc biệt của những cuộc đời người trong đó.
Tôi hi vọng tập thơ khi hoàn tất được xuất bản như một món quà đầy ý nghĩa gửi cho người đọc và chúc mừng các tác giả đã có một sự cố gắng cùng tấm lòng đam mê văn chương nghệ thuật thật sự.
 HUY THANH

Nhớ Phạm Duy

Nhớ Nhạc sĩ Phạm Duy
 
 
Nhạc sĩ Phạm Duy không còn nữa .
Ông là một trong những người tài hoa đa đoan mà tôi biết
Đây là một nhạc phẩm của Ông mà tôi thích
 
LỠ BƯỚC SANG NGANG ( NHẠC: PHẠM DUY = THƠ NGUYỄN BÍNH)
Hai tài hoa có nét tương đồng...Nhưng Nguyễn Bính thì đoản mệnh!

 
Lỡ bước sang ngang( xẩm tầu điện)
Xẩm tầu điện đã một thời gắn với tuổi thơ tôi!

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

NHỮNG NGÔI SAO CAT

 NHỮNG NGÔI SAO CAT
(Người dân tin đó chỉ có thể là nét đẹp của tiên nữ. ...)
 
( viết cho BD)


Ngỡ ngàng những ngôi Sao Cát
Diệu kỳ bàn tay thời gian
Chắt chiu sợi mưa, hạt nắng
Két tinh rực rỡ ánh vàng…

  Xa xưa ủ men lòng cát
 Ngất ngây hương sắc nồng nàn

Biển gom phong ba bão táp
 Chợt tung bọt trắng mang mang.


Lấp lánh ẩn mình sâu thẳm
Thì thầm ru gió mây ngàn...
Sao Cát trở mình thức giấc
Vòng ôm vũ trụ thênh thang
 
Sao cát được phóng lớn dưới kính hiển vi.

Sao Cát dù là một thực tế khoa học hay là điều huyền bí tâm linh, thì ở đây vẫn tồn tại hiển nhiên một cách đẹp nhất, lung linh và lấp lánh nhất .

DU TIÊN CẢNH (Họa thơ thày CLT)

DU TIÊN CẢNH
 (Họa thơ thày CLT)

Trong mơ thẳng lối đến cung Trời
Mừng quá thong dong dấn bước chơi
Tiên nữ tiêu thiều vui đón khách
Bàn Đào hoa quả khéo ban lời
Hào quang chiếu diệu luôn thay sắc
Cung ngọc im lìm mãi biến nơi
Trần trược nặng nề khôn hội nhập
Nhớ nhà bỗng chốc thế gian rơi.
Cao Linh Tử

Big Update 2012

Biền biệt mờ xa mãi đỉnh trời
Đào Nguyên mộng ảo thảnh thơi chơi
Tiên Đồng tựa cửa vi vu sáo
Ngọc Nữ thêu hoa thỏ thẻ lời
Quá ngọt Bàn Đào hương khắp chốn
Hoa thơm Ngự Uyển ngát muôn nơi
Bồng Lai mây gió là vô ảnh
Cõi tạm trần gian… mưa vẫn rơi!

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Những hạt cát hình NGÔI SAO

Những hạt cát hình ngôi sao

                        

 Một trong những loại cát kỳ lạ nhất thế giới, ẩn chứa nhiều điều kỳ diệu!
Đó chính là loại cát đặc biệt được tìm thấy ở dọc bờ biển Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Dạo một vòng quanh bờ biển chúng ta có thể bắt gặp rất nhiều hạt cát có hình dạng ngôi sao kỳ lạ và rất bắt mắt.
Từ góc nhìn khoa học
Theo các chuyên gia thì những hạt cát hình sao này thật ra có cấu trúc không giống với những hạt cát bình thường. Nó chính là bộ xương ngoài của Foraminifers – một loại động vật nguyên sinh sống ở đáy đại dương. Sau khi chúng chết đi, qua thời gian xác của chúng bị dạt vào bờ biển. Trải qua hàng triệu năm, những bộ xương có hình dáng góc cạnh của chúng hóa thạch và trộn lẫn vào cát.

Đó chính là lý do vì sao mà ở bờ cát trển biển Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương có rất nhiều hạt cát mang hình ngôi sao. Du khách thường tìm đến đây để nhặt những hạt cát đẹp, kỳ diệu này mang về làm kỷ niệm.

Đến câu chuyện cổ tích
Tuy nhiên, những người dân sống dọc bờ biển này thì lại tự kể cho mình một truyển thuyết khác về những hạt sao cát. Họ cho rằng những hạt cát đẹp long lanh này chính là đôi cánh của những nàng tiên ở trên trời. Vào buổi tối trời đầy sao, những hạt sao cát lấp lánh dưới dưới bờ biển trắng tinh. Người dân càng tin đó chỉ có thể là nét đẹp của từ thân những tiên nữ.
Sao cát ẩn chứa sau nét đẹp lấp lánh rất nhiều bí ẩn.
Không biết từ bao giờ, người dân sống tại các bờ biển Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương coi sao cát là đặc trưng linh hồn của những bãi biển này. Người dân tin tưởng vào sự mạnh mẽ của sao cát cũng giống như sức tỏa sáng của các vì sao. Đã có rất nhiều người bị cuốn hút bởi nét quyến rũ của sao cát, trong đó có lẽ “mê muội” nhất là Ernst Heackel.
Sao cát được phóng lớn dưới kính hiển vi.
Ernst Heackel (1834 - 1919) là một nhà giải phẫu cực giỏi, nhà động vật học, tự nhiên học, sinh vật học đồng thời cũng là một nghệ sĩ đã từng nghiên cứu về loại sao cát này. Ông đã vẽ nên hình dạng của các loài sao cát khi được phóng to dưới kính hiển vi, và mới đây những bức họa đó của Ernst Heackel đã được trưng bày tại một triển lãm khoa học và thu hút được rất nhiều người xem. Trong mỗi tác phẩm của mình, Ernst Heackel đều vẽ sao cát ở những hình dạng khác nhau.
Một tác phẩm nghệ thuật ấn tượng từ sao cát của Heackel.
Sao cát dù tồn tại là một thực tế khoa học hay đó là một điều huyền bí từ thế giới tâm linh. Với bất kì giá trị nào thì sao cát ở đây vẫn hiện lên một cách đẹp nhất, lung linh và lấp lánh nhất theo như tên gọi của chúng.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

ƯỚC MƠ HÃO HUYỀN CỦA Bạn tôi..


Ước mơ hão huyền
 của Bạn tôi


Nó khát khao một sự chở che, cần một bờ vai để tựa, song trớ trêu là ở đâu và lúc nào, nó cũng đều mạnh, hoặc cố làm ra mình mạnh hơn đàn ông.

Chả biết nó có mạnh thật không, song nhiều khi là một sự lên gân để chống chọi với cuộc đời, và lại trong suốt quãng đời nhìn thấy mặt trời của nó, nó có rất nhiều bạn bè, nhưng hình như ít có bàn tay nào dám dũng cảm giơ về phía nó,... và nếu có nó cũng không dám nắm tay họ, vì sợ mang ơn người khác nên nó cố trả ơn lại bằng nhiều lần hơn thế ( Người giúp có thể không cần, nhưng nó sợ mang tiếng dựa dẫm… ) Nó như hòn núi đá chơ vơ cô độc giữa biển khơi mù mịt bọt sóng chát mặn!
 Giưa bốn bề sóng nước mênh mông. Làm gì có cái mà tựa, mà núp? đành cứ ngày đêm mặc cho sóng táp gió gào…
 biết nhiều, song cái đơn giản nhất là biết ngửa tay xin  hay lừa dối để tiến thân hay kiếm tiền thì nó không biết, và cho dù có biết đi nữa, nó cũng quyết bỏ qua không cho vào bộ nhớ…
 đi qua cuộc đời như người lữ hành thờ ơ, làm tròn nghĩa vụ như phải làm… không bằng ai, nhưng cũng lại làm tốt hơn nhiều người, nó  thực thi nghĩa vụ làm người một các mỹ mãn khi cuộc sống yêu cầu.
Cuốc đời không bạc đãi nó. Giời phú cho nó một bộ óc tỉnh táo để càng ngày nó càng tìm được nhiều cách để cân bằng cuộc sống, mặc dù  suốt đời nó luôn phải  “gồng mình một cách thái quá”… Nó tìm cách xây dựng và bảo vệ cuộc sống của mình và con cháu bằng sự lao động cật lực, bằng trí óc tỉnh táo và bằng chính bàn tay cần cù mình. Và giời không phụ nó, nó không khỏe  song không tật bệnh gì, nó minh mẫn và yêu cuộc sống, nó luôn  làm việc một các tích cực và có hiệu quả. Gia đình an vui, con chaú đều ngoan ngoãn giỏi giang.
Bao năm qua, nó có một ao ước kỷ lạ và rất trẻ con ở cái tuổi mà không còn ai mơ mộng nữa, và nó cũng mà không dám nói cùng ai: Nó mong có một ai đó nấu cho mình một bữa cơm (ngon hay không cũng được), rót cho nó một chén nước khi nó ốm đau trong mái nhà yên bình của nó, chờ nó khi nó vắng nhà và  canh cho giấc ngủ của nó dù chỉ một lần... một làn thôi và có ai đó nắm tay bàn tay gầy xanh của nó, cùng nó đi dạo khi chiều buông xuống; có ai đó là chỗ dựa tinh thần cho nó đi hết cõi đời mỏi mệt này…

Nhưng hình như đó là một ước mơ hão huyền!

Mặc dù không thích súc vật, song nó đang nghĩ tới chuyện nuôi một con chó thuần chủng!




Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

hoa cúc

HOA CÚC
alt
Rước bông cúc trắng cắm bình hoa
Duyên dáng xuân hương vẻ mặn mà
Ngan ngát gió thơm đưa vấn vít
Bồng bềnh mây biếc quyến la đà…
alt

Cúc trắng tinh khôi ngự giữa nhà
Ấm nồng hương vị chút ngời xa
Cho người thi sĩ thêm lưu luyến
Với mảnh tình riêng ta với ta
Bình Nguyên
Thân em cúc trắng nõn nà phơi
Dịu dịu đưa hương ngát với đời
Cánh mỏng sen nhau vờn với gió
Nhụy vàng e ấp nét non tươi
Nghĩ đời mỏng phận lòng thêm tủi
Lọ Nước ngâm mình giữ sắc tươi
Bán chút thơm tho - chè hoa cúc
Người đem nhấm nháp lúc thảnh thơi
.
Quốc Dũng

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Nhặt được một cái ảnh


Nhặt được một cái ảnh


 


Cồn cào ta lại nhớ ta
Liệu mai mốt ấy...

 Mình xa hay gần?!
Năm cùng tháng tận phân vân
Rải hoàng hôn tím góc sân...
 Đợi người.







Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

Họa thơ

HỌA THƠ



 

Thi sầu

Thơ thẩn làm chi phải chớm sầu
Mộng lòng khó được bởi vì đâu

Người đi một nửa hồn hoang dại
Kẻ ở nguyên đời dạ khắc sâu
Có biết trời xa mây vạn lý
Mà hay biển vắng sóng giao đầu
Sông Tương nước chảy sâu hay cạn
Lặng lẽ bên thềm trăng cổ lâu


Nhã My


VU VƠ SẦU
Ngược sóng thuyền ai cặp bến sầu
Ngổn ngang lòng dạ mãi nơi đâu
Ngắm trăng chênh chếch treo đầu núi
Nghe đá khẽ khàng rớt vực sâu
Lắc rắc giọt sương đầm trước áo
Hanh heo ngọn gió táp ngang đầu
Én nam nhạn bắc chùng đôi cánh
 Mây gió mịt mù chốn vọng lâu.

 Hat Cat 

 
**********************
HỌA THƠ ANH VŨ GIANG
 Quỳnh hoa

Mình ngà dáng ngc to thơm hương
Mt đoá quỳnh hoa n trước vườn
Ngào ngt thơm bay theo ngn gió
Ngt ngào hương to đến hơi sương
Trong m
ưa nàng ta hoa trinh n
Trước bão em là lá bch dương
To hoá cho em nng thm mãi
Đ đi đng li mi tơ vương

Vũ Giang
 
*************
Quỳnh hoa tủi
Ch
ỉ một đêm thôi đã nhạt hương
Thẹn năm sầu tháng biếc xanh vườn
Dặc dài chìm đắm miền hư ảo
Thóang chốc úa tàn nơi khói sương
 Xòe cánh ấp e neo bóng nguyệt
Khép đài ủ dột né vầng dương
Trắng trong thơm thảo tròn phong nhụy


 Lặng ánh sao buồn... theo gió vương


 Hat Cat



Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Tháng chạp và món cháo dưỡng sinh LẠP BÁT

Tên gọi THÁNG CHẠP có từ đâu?
CHÁO DƯỠNG SINH LẠP BÁT & 8 THÁNG CHẠP
(Hôm nay 19/1/2013 là ngày 8 tháng Chạp)




 
 
 
 
 
 
Truyền thuyết cháo Lạp Bát
 
Trong truyền thống của người Trung Quốc vào ngày mùng 8 tháng 12 âm lịch, người Hán tộc sống tại khu vực có chùa chiền Phật giáo đều nấu loại cháo Lạp Bát dâng lên chùa cúng dường Đức Phật.


Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

NỬA ...

(gửi ...)
NỬA ...
Nửa lời. Chậm nửa lời thôi
Dở dang em, dở dang tôi tận giờ!

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Nói chuyện với bạn già: VỀ MÔT HY VỌNG


Người ta bỗng dưng gửi trứng gà cho Ác
Họ bảo rằng: Còn hơn để trứng ung.
Một là Ác ăn trứng. Xong!
Hai là Trứng ung
Vất đi rồi vẫn còn xú uế!


Gửi trứng cho ác
Hy vọng Ác ấp trứng nở thành gà con
Ác nuôi gà con
Gà con lớn thành đàn gà
Và Ác thành mẫu mẹ…
Bạn tôi cười nhe hai hàm răng:
- Sao lại thế!
Kẻ đểu giả chả bao giờ hoàn lương
Ác dùng quỷ kế hại bạn mình
Độc tôn  ngôi Chúa tể.
Cư dân trong vườn là nô lệ
Ác nuôi béo... hoặc hút máu, hoặc ăn

Đấy bà xem.

Đố có con gà nào thoát nanh vuốt Ác!
..............
Bên cạnh
Bé con thổi bong bóng xà phòng
Bóng vỡ cùng tiếng cười nắc nẻ!

Chút TUỔI THƠ TÔI



1 –  Thời " nhất quỷ nhì ma..." 
"TIẾN HÓA HAY THÓAI HÓA"

Tôi hay tò mò về chuyện nguồn gốc sinh ra loài người, hay xa hơn là nguồn gốc SỰ SỐNG.
Tôi thích cỏ cây từ nhỏ , mặc dù ở thành phố chả có một tí đất nào , nhưng mà tôi vẫn thích lang thang nhìn ngắm cỏ hoa và cây cối dọc đường đến trường
Hà Nội ngày ấy không đông như bây giờ, vỉa hè cũng không lát kín gach và bị lấn chiếm đến cm cuối cùng như bây giờ để đẩy hất bọn trẻ con và người đi bộ xuông hành quân chung với xe cộ…

Vỉa hè hồi đó còn trồng cỏ, hoa và các cây nho nhỏ quanh gốc cây lớn rất mát mắt và luôn gợi cho chúng tôi những tò mò về hoa lá cỏ cây. Đường Hai Bà Trưng vỉa hè có rất nhiều cỏ gà, Đường Lý Thường Kiệt thì mùa hoa sấu rơi lả tả… thật thích.
Tôi rất mê môn sinh vật, nhưng khi học sinh vật, tôi thường hay đặt những câu hỏi ngược đời .
 Cô giáo dạy sinh vật tôi hồi đó là cô VĂN KIM OANH ( vợ thày LÊ HẢI CHÂU – giáo viên dạy Toán và là người biên soạn SGK nổi tiếng hồi đó ). Cô rất đẹp, cười rất tươi và giảng bài thì cứ gọi là mê ly nhất trần đời. Cả lớp tôi yêu thích cô nhất, và cô cũng yêu cái lớp “D’ của chúng tôi. Vì vậy , ngoài chuyện bài vở  ra, chúng tôi luôn trao đổi với cô những thắc mắc nhiều khi không liên quan đến bài vở.
Hôm học về HỌC THUYẾT TIẾN HÓA CỦA ĐAC – UYN. Cô  cười chảy cả nước mắt cùng cả lớp  và hỏi :
_ Em nào đồng ý với BT ( tên tôi ) là chúng ta lại có thể tiến hóa ( Hay thoái hóa ? ) thành khỉ và động vật bậc thấp nào?
Lác đác có những cánh tay giơ lên… toàn loại nghịch rạch giời chui xuống của lớp.  Khải ‘sứt’ - một cậu học trò nổi tiếng thông minh và ngịch ngợm trong toàn trường (mà bây giờ cũng nổi tiếng không kém với tên  Ông già Ô zôn ) giơ tay gãi đầu và nhe cấi răng sứt ủng họ tôi nhiệt liệt:
_ Thưa cô, em cho rằng BT có lý. Và em nghĩ có thể tiến hóa thì có ngược lại. Mà chắc gì con người lại là ĐÔNG VẬT CAO CẤP NHẤT Ạ?

Cả lớp ồn ào như chợ vỡ…
Sau đó tôi bị Bí thư Chi Đoàn phê bình là “ đầu têu cho các bạn gây mất trật tự trong giờ  Sinh vật”.
Tôi là một học trò có thể gọi là ‘chăm ngoan’, không phải là đứa nghịch ngơm, phá đám. Tôi chấp nhận rất dễ những công thức toán học, vật lý  học và có thể thuộc làu chúng một cách nhanh chóng.
Tôi học giỏi và mê hai môn sinh và hóa… nhưng trong tôi luôn là mớ mâu thuẫn gần như không thể hiểu được về những cái ‘ngược đời’ tự tôi nghĩ ra… liên quan đến những niến đổi trong con người và tự nhiên.
Tôi sợ môn Vật lý, cái rối rắm của điện – từ … làm tôi luôn không phân biệt nổi nhiều khi kể cả cái đơn giản nhất trong vật lý. Tôi quên rất nhanh các Định luật mà khi trước tôi đã thuộc làu. Chỉ có  HAI định luật
ĐÓNG ĐINH TRONG ĐẦU ĐỊNH LUẬT BẢO TOÀN NĂNG LƯỢNG’" NĂNG LƯỢNG KHÔNG TỰ NHIÊN SINH RA VÀ KHÔNG TỰ NHIÊN MẤT ĐI" ‘ LỢI  BAO NHIÊU LẦN VỀ LỰC THÌ THIỆT BẤY NHIÊU LẦN VỀ ĐƯỜNG ĐI’. (Hình như đây là Định luật thứ hai của NIU TƠN)
Chính hai định luật này đã giúp tôi nhìn cuộc đời theo một góc đọ khác. tôi không ganh đua, không nói xấu bạn, cũng không kèn cựa. Tôi vui với mọi người, bạn bè, nhưng tôi không thuộc về thế giới tôi đang sống.
Nhà tôi ở gác 2 của một nhà cổ, trên Đường Trần Phú, phía trước là Kỳ Đồng, nhìn sang một bên qua cửa sổ là Lý Nam Đế, bên kia là Phùng hưng... Thẳng sang là hà Trung dẫn ra chợ Hàng Da... một khu phố cũng chưa thật cổ , song từ đó tồi có thể nhìn thấy khá xa, sang tận

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

LỤI TÀN


Kìa trông
 Tàn lụi cả rồi
Chỉ còn sợi khói lẻ loi một mình.

BÀNH TỔ

ÔNG BÀNH TỔ"
 
 
"ÔNG BÀNH TỔ" Tranh dân gian Trung Quốc

 Bành Tổ ung dung chả sợ già
Trăng thanh gió mát rượu la đà

Buông câu chờ cá lòng trầm lắng
 Tựa cửa ngâm thơ tiếng vọng xa


Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

SỢI NẮNG SỚM ĐÔNG

Chị S T chớp được tia nắng sớm hi hữu hôm nay. Em buổi sang lên HỒ TÂY để đưa Cụ Đồ đi mua giấy bút cho tranh chữ Tết, rồi lại về Hồ Tây. Nắng đẹp, nên Hồ Tây rất đẹp chị à. Nhiều kỷ niệm với bờ cỏ ngày nào mà chị...
   Thế là em lại viết vài dòng vơ vẩn này chị ST à.



 
Sớm đông
Bừng nắng Hồ Tây
Trong veo nước, biếc xanh mây lưng trời
Sóng reo như tiếng bé cười
Lan hơi ấm, tỏa ánh tươi rỡ ràng.

CHỐNG RÉT


Mùa rét năm nay rõ thật cực
 Bão hòa hơi nước gây buồn bực
Sớm ra hắt hơi xóc ù tai
Chiều đến ho khan chèn tức ngực

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

miss you so much
 Hư vô có rét không anh?

Phiêu du vầng mây ngũ sắc
Bồng Lai hương quyện gió lành…
Cánh hạc xa bay dằng dặc.

Thày tôi

Thày mãi nơi xa chả biết tên
Mà như xưa cũ rất thân quen
Nhẹ nhàng uốn nắn câu từ đẹp
Dí dỏm dạy răn ý tứ nền
Phố xá ồn ào xây biệt thự
Trước lâm lặng lẽ dựng am tiên
Thả hồn lãng đãng theo mây gió
Tự tại an nhiên chốn cửa thiền
 
 

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Chuyện đi chùa: CHÁN NHƯ CON GIÁN




CHÁN... CHÁN... CHÁN... như con gián
Bè bạn rủ đi vãn cảnh chùa… Càng đi, cảm giác chán, thật chán len lỏi tận sâu trong tâm khảm.
Suy đi nghĩ lại, đoan chắc là mình già rồi nên lẩm cẩm…



HỌA ĐẶC SẢN ĐỒNG THÁP CỦA THÀỲ CLT

ĐẶC SẢN ĐỒNG THÁP
Thịt chuột Cao Lãnh




Thứ Năm, 16 Tháng mười 2008, 14:09 GMT+7                               
Nếu có ý định làm một chuyến du lịch về miệt Đồng Tháp thì ắt hẳn trong đầu kẻ lữ hành đang nghĩ về món chuột đồng “lừng lẫy” khắp xứ đồng bằng. Và hơn nơi nào hết, Cao Lãnh chính là điểm dừng chân lý tưởng cho những ai muốn tìm cái thú nhâm nhi thịt chuột


 
 
Đáp tình Cơm Hến Huế đề danh
Thịt chuột đồng quê đã biệt dành
Mời bạn nhâm nhi vài món lạ
Úp nồi chiên nướng chút rau xanh
Hấp cơm trộn gỏi cùng sen ngó
Bầm ớt dầm me khỏi nước chanh
Mồi bén hương tràm ly rượu Đế
Nhìn xem nước biếc khói xây thành

Cao Linh Tử
 
 
 
ĐẶC SẢN ĐỒNG CHIÊM
 
 
 
Cua rốc đồng chiêm đã nổi danh
Ốc nhồi, cà ghém... cất trong dành
Cá tươi lạng mỏng nêm sung lá
Thính gạo rang thơm trộn chuối xanh
Ớt quả chẻ tư cùng húng, khế
Hành tăm thái nhỏ lẫn gừng, chanh...
Canh riêu bỗng rượu thơm lừng xóm
Bún gỏi quê nghèo tiếng dậy thành



Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

VỊNH RÉT

 
  Đã rét thấu xương lại áp thấp

Lão bà sớm dậy run cầm cập

Lờ đờ ngồi ngắm bụi mưa bay

Ngán ngẩm đứng nhìn sân nước ngập

Rau củ vườn sau lá tả tơi

Cỏ cây cửa trước hoa bầm dập

Chả hay tận thế đã qua chưa?

Lạnh mãi thế này… rồi chết rấp!




Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

VỊNH RỪNG TRÚC



Rừng trúc vi vu tiếng lá reo

Khuya đêm lấp lánh bóng trăng treo

Mây buông nhè
 nhẹ xanh bờ cỏ

Sương đọng lung linh tím cánh bèo

Thoang thoảng gió đưa hương dịu ngọt

Mịn màng hồ lặng nước trong veo

Túi thơ bầu rượu thong dong nhỉ?

Tự tai an nhiên… ai có theo!?
 
Họa
Thất Hiền rừng trước vỗ tay reo
Bá phụ nho gia viết chữ treo
Một tối trung thu chào tháng nước
Đôi lần thượng sách xuống ao bèo
Cuối đời ngó lại mình ti tí
Giữa Đạo tìm hoài chỗ vút veo
Tử đệ gọi đùa cho có tụ
Ươn gàn nằm xó chẳng ai theo.
Cao Linh Tử