Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

XA VỜI ( thơ bình thanh)

XA VỜI ( thơ bình thanh)

Chiều buồn riêng ai xa xôi
Tình buồn mình ai đơn côi
Đêm miên tình
Lời ca run bờ môi
chân mây xa vời
Xa vời...

Ngàn hoa bay theo chim le le
Ngàn cây xanh men nghiêng ôm bờ tre
Cò ngang đồng ru em ngoan ... À ơi!...
Tình vu vơ tan rồi
cô liêu dòng trôi
 Chèo lơi
Thuyền xuôi .

Buồn thương đôi bờ chia ly
Sầu vương tình chia lìa xa đi
Bởi bởi mây
 chờ mong.
Tê tê heo may
Co ro mùa  đông.

Lời thề đơn sai
Tong tong sương rơi thềm ngoài.
 u hoài 
đài hoa ban mai.

Mong manh làn tơ giăng che trăng ngà
Năm canh say hương đêm la đà.
Tình không phôi pha
Lòng không cách xa
Đôi ta.

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Thơ NGUYỄN BÍNH : ANH VỀ QUÊ CŨ

Đây là bài thơ HAY NHẤT  về THÔN VÂN - quê tôi

ANH VỀ QUÊ CŨ 
( tặng Bùi Hạnh Cẩn )  - 1942 - Nguyễn Bính

Anh về quê cũ: thôn Vân
Sau khi đã biết phong trần ra sao?
Từ nay lại tắm ao đào,
Rượu dâu nhà cất, thuốc lào nhà phơi.
Giang hồ còn lại mình tôi,
Quê người đắng khói, quê người cay men.
Nam kỳ rồi lại Cao miên,
Tắm trong một cái biển tiền người ta...
Biển tiền, ôi biển bao la,
Mình không bẩn được vẫn là tay không...

Thôn Vân có biếc có hồng,
Biếc trong nắng sớm, hồng trong vườn chiều.
Đê cao có đất thả diều,
Trời cao lắm lắm có nhiều chim bay.
Quả lành nặng trĩu từng cây,
Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen.
Hiu hiu gió quạt trăng đèn,
Với dăm trẻ nhỏ thả thuyền ta chơi.
Ăn gỏi cá, đánh cờ người,
Thần tiên riêng một góc trời thôn Vân.

Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
Phương nao kết dải mây Tần cho ta.
Từ nay khi nhớ quê nhà,
Thấy mây Tần biết đó là thôn Vân.
Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
Anh em ly tán, lâu dần thành ra
Không còn ai ở lại nhà.
Hỏi còn ai nữa? Để hoa đầy vườn.

Trăng đầy ngõ, gió đầy thôn,
Anh về quê cũ có buồn không anh?

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

LUNG TUNG NGÂU


Chia nửa vành mắt lệ
cắc cớ Ngâu tình.
vàng thu cay lá
ngọn may chênh.

Giọt nguồn rịn kẽ đá
 mưa rễ túa gốc si
 bung gió tóc
 tơi giấc hoè.

 Lối về
 gót quê hanh nẻ.
 nẻo rẽ
ao bèo cá quẫy hồn khuya.
...
Gầy gò Ô thước
xếp cánh bến mê.
 cầu in bóng nước
vầng trăng tuyết lê.

nụ cười
bờ môi quắt héo
 bấc chì
chia nắng quái.
toạc rách câu thề.

nửa vành mắt lệ
Ủ ê.

THƠ TRẺ

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

LĂN TĂN VU LAN

( chỉ là ý nghĩ riêng của Lão bà bà lẩm cẩm )

1- - Năm tháng dần yên lành sau nỗi đau. Nhưng sau nỗi đau là sự trống vắng đến cùng cực và vô nghĩa đến rã rời.
 DÙ RẰNG biết muôn vật quy về MỘT. MỘT - đó là KHÔNG, là cái gọi là THÁI CỰC... mà sao lòng vẫn gờn gợn, lăn tăn?  

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

CHỈ ĐẾN KHI CHẠM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN

Chỉ đến khi chạm đáy đắng nỗi buồn.
mới chợt nhớ một mơ hồ vị ngọt.

BÀ và CHÁU

CHUYỆN HIẾU ĐỄ 
1-- CHUYỆN UỐNG : Uống cả ấm

Bà nửa thật nửa đùa:
- Bây giờ lo cho con từng ly từng tý thế này. Rồi chả biết sau nó có lấy cho mình ngụm nước không đây? 
Cháu gái:
- Con bê luôn cả ấm. Khi nào cần bà tự uống cho tiện...
( phòng khi bà  gọi con không nghe thấy)

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

THƠ HÀ VÂN -- MỘT THỜI ( Cộng hoà Pháp )

 

                           Lan man : Một thời



Có một thời - thời ấy đã xa ?

Niềm tin, tình yêu là sức sống
Trong đêm đông, làm hơi lửa ấm
Gió nồm nam, dịu nắng hè oi

Có một thời - như vưa mới qua thôi
Cơm vắt muối vừng - ngọt bùi đến thế
Ngọt ngào câu "lên rừng xuông bể "
"Muối mặn gừng cay" - theo bươc chân ta

Gần cả cuộc đời - năm tháng vụt qua
Mái tóc giờ đọng màu giông bão
Bàn tay gầy sớm khuya tần tảo
Lắng bình yên giữa nhôn nhạo cuồng quay

Rượu đời nồng thơm lẫn đắng cay
cháy đầu lưỡi. Mồ hôi rơi mặn chát
Tuổi xuân còn mãi theo nụ cười câu hát
Một góc vườn xanh - phố vắng bình yên!


Nice 02.08.15

CHÁN TRÒ


Hình như giọt lạnh đã rơi
Giá dậu sau,  buốt rào ngoài.
 Hình như...