Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

BẰNG LĂNG

Bằng lăng nhuộm tím chiều hè
Như một ngày đã rất xa… Ơi người!


Cái thời bom đạn ngút trời
Cái thời áo lính mòn vai chiến trường
Cái thời thầm nhớ, trộm thương
Thẹn thùng che vấn, dấu vương một mình.
Cái thời hong mái tóc xanh
Ngây thơ ngồi dệt mối tình ngây thơ…

Rồi mùa sông cạn, nước khô
Lời thề xưa cũ lửng lơ ngang cầu.
Trách người hẹn trước, quên sau
Để bằng lăng tím nỗi sầu chia ly.
...

Bằng lăng hong tím chiều hè
Run run hoa... nghẹn tiếng ve lưng chừng!

CHÚ DÊ CON ( viết cho Hồ Thể Hà)

Chú dê con
Thảo nguyên xanh mịn màng
Đất trời tươi sắc nắng
 Cỏ dập dờn gơn sóng
Sương giọt giọt long lanh

Chú dê  con xinh xinh
Ngác ngơ tròn đôi mắt
Bốn móng hồng lẫm chẫm
Hai tai nhỏ nghiêng nghiêng
Lông trắng mượt nhung mềm
Miệng thơm thơm sữa mẹ
Cái đầu xinh nghiêng ngó
Lắng nhìn góc trời xa
 - Nào đâu bóng trăng tà?
Nào đâu mặt trời đỏ?

Nào đâu là tiếng gió?
Nào đâu là giọng mưa?
Bình minh ở phía kia
Hoàng hôn là mạn ấy.
Vàng ươm là nắng cháy
Ì oàng là chớp giông.


Bầu trời xanh mênh mông
Mặt đất  non tơ cỏ
Mùa xuân hoa đua nở
Mùa đông tuyết trắng phau
Mùa thu lá đuỏi nhau
Rắc vàng chiều nhạt nắng
Đêm thảo nguyên vắng lặng
Rì rào tiếng gió ru…
Ngọt ngào như giấc mơ
Mang mang  chiều đồng cỏ….












Mơ... về bến nước cây đa
Phập phồng yếm đũi... nuột nà xinh xinh
Mơ trăng bóng chếch đầu đình
Câu hò đượm gió gợn xanh cánh đồng
Mơ vàng ươm lúa sây bông
Cánh cò trắng quạt nắng hồng ngất
ngây

Mơ tuổi thơ thuở trèo cây
Ngụp dòng sông Đáy nửa đầy nửa vơi
Mơ xuân: xoan tím góc giời
Mơ hè: dâm bụt đỏ ngoài dậu thưa
Mơ cay ngồng cải mùa dưa
Mơ thơm ngát cúc thu vừa đơm bông
Mơ tăm cá sủi ao trong
Mơ bèo tây tím gió đông buốt lòng
.
Mơ ngọn nguồn tới cửa sông
An lành năm tháng nơi vòng tay anh.
Mơ… mơ… mơ suốt đời mình
Tóc mai trắng gối đan thành giấc mơ…

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

RỖNG KHÔNG

(Tranh chữ cụ Đồ Bùi Hạnh Cẩn)

Không còn nghĩ ngợi trong đầu
Không còn trăn trở nông sâu nỗi niềm
Không cầu bạc, chẳng thiết tiền
Không tin muôn kiếp nghiệp duyên luân hồi
Không vương xưa cũ xa xôi
Không màng mai mốt rối bời gió mây

Không tỉnh, cũng chẳng hẳn say
R
ỗng không suốt cả tháng ngày vẩn vơ!Posted Image

MƯA KHÔNG GIÓ

Đêm qua... MƯA KHÔNG GIÓ cho đến tận sáng
Cat thấy thời tiết quá lạ. nên lo...HIHI

alt


Mưa không gió!
Mưa đêm không gió!
Ào ào rơi bên cửa trống không
Rạch giời sấm chớp ì ùng
Tịnh không ngọn gió.
Tịnh không gió lùa.

Dòng nước mưa nhặt thưa ràn rạt
Trời nồng oi thoáng chút nguôi ngoaiMột mình đứng ngắm mưa rơi
Bỗng thương ngọn gió không nơi cơ cầu

Mưa không gió: nhìn nhau mà sợ.Tiết giời này lành dữ khó lường!
Xót xa đất mẹ yêu thương
Bao giờ mới hết gió sương đọa đày…?

Hết rét hại chết cây chết cối
Trâu bò chôn, cá nổi đầy ao…
Rồi mưa trút, rồi bão gào
Hè chưa về đã gió Lào khô hanh!

Nghĩ thương trái đất lành tội nghiệp
Nứt dọc ngang… như rết như giun
Sóng thần…đông đất luôn luôn
Một mai… cây cỏ liệu còn tốt tươi!

Đêm không ngủ nghĩ xuôi , nghĩ ngược
Kiếp con người nào được bao lăm
Kẻ không tấm áo manh quần
Kẻ thì vàng bạc lót hầm, làm hang!

Cũng chẳng kể đa đoan lắm nhẽ
Cũng chẳng rành sông bể vào ra
Ngồi buồn... lo buổi can qua
Phận mình vậy, cháu con ra thế nào?!

Mưa không gió,
Mưa sao không gió?!
Đám mây nào khóc nhỏ nước mưa?
Đám mây nào cản gió lùa
Hay vì buồn… gió vẩn vơ không về?!

Hà Nội - Mùa lá sấu rơi

Hà Nội - Mùa lá sấu rơi
 



Lá sấu quay tròn… quay tròn…
ngộ nghĩnh mắt em thơ dại
vỉa hẻ nắng chiều tai tái
lối về xưa cũ bâng khuâng
Lá sấu làm thảm lót đường
gió nghịch lật ngang mảnh lá
xào xạc xôn xao hè phố
reo vui như tiếng em cười…

Hồi xưa hè mịn cỏ tươi
mát rượi bàn chân be bé
hễ khi lá vàng chạm khẽ
cỏ xanh võng mình đu đưa...

Lá sấu ủ nồng nắng trưa
ngai ngái men say lẩn quất
tan học tóc mờ bụi phấn
xô nhau đuổi lá sấu bay…

Bao năm rồi nhỉ, ai hay?
đường phố nhà cao mút mắt
không còn cỏ non xanh mát
hè khô khốc xám dọc ngang…
Lẳng lặng men tháng, theo năm
tuổi xanh ngang vai tóc xõa
má em thơm mùi nắng lửa
ngồi vun lá sấu đầy tay…

Đường Lý Thường Kiệt lá bay

xoay tròn trường xưa, lớp cũ...


Tháng Tư -

Nhội* non ngái ngủ

ngác ngơ nhìn lá sấu rơi...

Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Tắt nắng



Tắt nắng rồi...
không níu nổi ráng chiều
vô định chân trời mờ mịt
không thể kéo mây rời cơn lốc
kinh hoàng giông bão bủa vây…

Thời gian đắng cay
hương đời thơm thảo
Chiều đổ nắng dồn nghiêng vai áo
ngàn cân trĩu vai gầy.
Buồn nhẹ rơi như lá rụng hoa bay
Một năm mười hai tháng lẻ
Cánh nhàu ứa lệ
Tàn!

Em và anh
Mảnh đời tụ - tan
Đến từ bên kia KHÔNG
Lại về KHÔNG bên ấy!
Hiện hữu mưa dầm, nắng cháy
Một thoáng…
vô minh!
Tắt nắng rồi...
Sợi vàng rớt bồng bềnh
Lẩn quất vướng chiều tiếc nuối!
Nhặt khoan
vó câu.
mây bay 
 gió thổi.

Tắt
nắng rồi…

Tối

Đen!