Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

THU

THU VU VƠ

 Rớt giọt thu vô thanh
 trên vu vơ tâm tưởng
lặng lẽ khắc hình anh
vào ngọn nguồn gió chướng

Thu hỏi em đi đâu?
Em về miền vô định
mang theo mối tình đầu
đến thẳm sâu định mệnh.

Thu em về chơi vơi
 xạc xào vàng thảm lá
Thu anh về cuối trời
đượm hương tinh thắp lửa.

Tình ngàn trùng đôi ta
lối khuya - trăng bóng lẻ
vương sương hạt nhạt nhòa
bờ cỏ - sao mặt lá 

Thu côi cút heo may
Se se chiều đôi ngả.

Mai ai về xứ lạ
Đừng quên bóng sầu thu!

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

LẶNG LỄ THU ĐI

LẶNG LẼ THU ĐI

Rồi mai thu lặng lẽ đi
Chiều vàng võ...
Liệu còn gì trong nhau? 
Nghĩa tình dầy mỏng nông sâu
Cớ sao vò đến nát nhàu mới cam? 

Rồi mai thu cũng úa tàn
Nụ heo may rớt toạc bàn tay đau
Lần hồi gom chút xưa sau.
Nào ngờ sóng cả, nhịp cầu chia hai.

Thu mưa trộn lẫn sương mai
Trong veo dòng lệ... Ngắn dài sợi mây
Bờ môi chợt đắng chợt cay
Chớp mi từ tạ mỏng dầy sắc thu.

Nghẹn ngào lòng bặt lời ru...

VU VƠ THU

VU VƠ THU 

Ta mượn trăng về treo gác thu
Gác thu mơ màng
Hồn thu ánh.

Ta mượn heo may gió lạnh
hững hờ
đỏng đảnh 
Thu 
Nghiêng chao.

Ta mượn mưa về tắm thu trăng đào
Mưa như thạch 
Hằng Nga run lạnh
trong veo
 mướt rêu
bộn bề thu xiêm áo.

 Chợt 
Tình trăng dòn pháo.
Rộn thu .






Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

NỖI NHỚ TRÒN TRĂNG

NỖI NHỚ TRÒN TRĂNG

Tròn trăng ta lại nhớ mình
Biền biệt nghĩa.
Xôi xa tình.
Tình ơi! 
Chiều quơ sợi nắng cuối giời
Vét tà dương lửa hà hơi sưởi tình...

Gói trăng, ta gửi cho  mình! 
Kết mây, ta thả thuyền tình ta chơi
Tấc gang ngược, vạn dặm xuôi
Ngọt ngào sông gọi biển khơi nước về.

Heo may thu đắm giấc mê
Tròn trăng.
Đêm tãi vào khuya nỗi niềm.

TRÀ NGUỘI

TRÀ NGUỘI

Trà nguội rồi 
lạnh ngắt
Uống hay là... ?
Chén trà hanh màu mật 
vẫn trà.

Trà nguội rồi
hương  mất
Chén trà vẫn hanh vàng sắc mật
vẫn trà.

Uống hay là...?
Ta.

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

HÃY YÊU, YÊU NỮA ĐI MÀ...

HÃY YÊU, YÊU NỮA ĐI MÀ! ...
-------------------------
HẠT CÁT 

Hãy yêu, yêu nữa đi mà...
Cho tình đông nối xôi xa duyên đoài 
Trúc mai hò hẹn trúc mai
Lời yêu mướt lọn sóng dài lô xô
Xe hoàng hôn dệt gối mơ
Ngậm trăng giọt ngọt ngào chờ bờ môi.

Muộn chiều ai hết đơn côi
Hừng  đông ai lại bồi hồi cỏ hoa

Hãy yêu, yêu nữa... đi mà...
Kiệu loan Song mã rước ta về mình
Gió đòng đưa chuyện giao tình
Mây ngũ sắc, biển nõn xanh xuân thì.

Ấp e lối cũ ai về
Xuân mưa
Tình cởi áo che cho tình
Hồn xuân chín cõi bồng bểnh
Nợ xuân buộc chặt duyên mình,duyên ta...

Hãy yêu, yêu nữa đi mà...

Hat Cat 
22/09/ 2017
------------------------

BÙI KIM ANH

Hãy yêu, yêu nữa đi mà
tóc thêm bạc tóc tuổi già thêm tăng
ta giờ đã cuối tuần trăng
yêu thêm lần cuối e răng chẳng còn
chờ người lâu đã mỏi mòn
xem ra ngày cuối đã mon men gần
liều yêu dù đã yếu chân
thì ta chống gậy bất cần cười chê

đã liều liều gớm liều ghê
mặc thiên hạ mặc sắp về non yên

(Bùi Kim Anh ) 
23/09/2017

-------------------------------
 TÂM TÂM VŨ 

Nào thì yêu!
Nào thì yêu!
Dẫu là lần cuối cũng liều một phen
Không yêu thiên hạ bảo hèn
Mất công yêu, phải bõ bèn mới yêu!

Yêu cho núi đổ rừng xiêu
Yêu cho lá rụng lại leo lên cành
Yêu cho vũ trụ tan tành
Yêu cho trái đất lại thành hồng hoang
Yêu cho trái cấm Địa Đàng
Văng đi hạt táo chắn ngang họng người
Yêu cho biển cạn, đá trôi
Yêu cho tắt cả mặt trời, trăng, sao...
Yêu cho mưa thét gió gào
Động đất, núi lửa phun trào khắp nơi... 

Hãy yêu, yêu nữa... người ơi
Hãy yêu lần cuối để rồi... Khỏi yêu!

(Tam Tam Vũ )
22/09/2017
---------------------------
NHẬT THÀNH 

Hãy yêu, yêu nữa...  đi mà...
Ta với mình, mình với ta có còn...
Yêu cho lở núi sập non
Yêu cho sông cạn đá mòn mới thôi
Yêu cho đất lở lại bồi
Yêu cho cây lại mọc chồi đơm bông
Yêu cho đôi má em hồng
Yêu cho đôi mắt cứ long lanh hoài
Yêu cho quên cả ngày mai
MÌNH - TA đi đến cuối trời vẫn yêu!

( Nhật Thành)

23/09/2017

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

TRẢ THÔI, MỘT KIÉP OAN KHIẺN

TRẢ THÔI, MỘT KIẾP OAN KHIÊN

Núi cao
vẫn thấp hơn trời
Sông sâu
không đặng biển khơi mỏng dầy.

Oan khiên cũng một kiếp này
Trả cho sòng những nợ vay cõi đời
Bạc vàng là của giời ơi, 
Dù mua khóc,  
lại bán cười 
một khi.

Tay nắm bấc, tay hòn chì
Hoả mù bít kín lối về gai chông
Vén môi thánh tướng như rồng
Lên trời một tấc ... cứ vung tán tàn.

Nổi điên xua chó cắn càn
Nháo nhào mẹo dối,  mưu gian doạ đời.

Khôn ngoan chả lại với trời 
Trăm năm bia đá, miệng người ai quên.

Trả thôi, một kiếp oan khiên
Tểnh tênh nhẹ bước xuống thuyền vô uu! 

21/09/2018













Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2018

EM VỀ

EM VỀ

Em về… 
       … Ừ nhé!
                   Em về…
Cơn giông đã đợi bên kia mố cầu.

Quay cuồng gió quật tàu cau
Tả tơi gió táp giàn giầu lật nghiêng
Mưa giăng nhòa nhạt bóng em
Xoáy tròn lốc cuốn dọc triền đê cong.

Cách xa đâu chỉ cơn giông
Gần nhau đâu chỉ xanh đồng ngô non!
Dấu yêu từng nét giận hờn
Se sắt gió, ngỡ ngoài hiên ai về.


Ngọt ngào đêm những giấc mơ
Bồn chồn đêm những đợi chờ đơn côi.
Mênh mông đêm tôi với tôi
Mong manh em giữa cõi đời chông chênh.

Tôi lênh đênh, em lênh đênh
Xác khô thuyền lá bập bềnh mặt sông…
Nghiệp duyên ai đợi, ai mong?

Em về.
       Hóa đá
               Tôi trông 

                           Em về!

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

RƠI NGƯỢC

RƠI NGƯỢC - hay KHÚC CUỐI CUỘC TÌNH

Rơi ngược
Tình
không gia tốc trọng trường
triệt tiêu lực hút
Ma sát trượt
Quán tính tuột
Tình bay.
..lửng lơ tình bay...

Tình / vô hình gió
Tình / hữu hình mây
Kín mít chỏm trời
Tênh hênh rốn đất

Tình mưa mật
Tình nắng gio
rơi ngược hư vô
bánh xe luân hồi tuột xích
 lịch bịch bàn chân
càng cạc vịt
bùn tanh.

Không gia tốc trọng trường tình rơi về muôn xanh
Tung toé hố đen loè sáng.
 Thiên hà loạng quạng
Sóng tình xoắn vòng.

 Cuộc  tình ngoằn ngoèo / Cuộc tình cong
Khúc cuối không chạm vạch.

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

ĐÊM THU

ĐÊM THU

Đêm nhủ hình như ai nhớ em
Heo may dìu dịu mướt mát đêm.
Mơ màng mắt ngóng vòm xanh thẳm 
Em cũng nhớ người đang nhớ em.

Thu ấy xa rồi, lơ lắc xa
Vàng mong manh bướm giỡn vàng hoa
Lời thề trong vắt, sương trong vắt
Gữi mãi hồn thu đôi lứa ta.

Rồi mãi biệt ly những tháng ngày
Tình thu nồng ấm ủ men cay 
Em gom muôn thuở chia xa ấy
Rót chén rượu tình hương đắm say.

Sương đọng đường ngang vẻ vô tình
Giọt hồng lòn nhẹ búp tay xinh
Giọt ngà đeo ngọc nơi mái tóc
Giọt ngọt về em. Dịu đến anh.

Miên thảo cuối mùa xanh sắc mây
Thu vàng rã rượi mắc nhành cây
Em nâng sợi nắng hong sóng nước
Để lóng lánh vàng vương lá bay.

Thu vẫn như xưa, thu du ca
Tình yêu phong nhuỵ ướp hồn hoa
Là muôn năm cũ lòng da diết
Giữ trọn nồng nàn, thu đôi ta.


19/09/2015

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018

NGHE TIẾNG CHIM SÂU

NGHE TIẾNG CHIM SÂU

Ban mai đã dậy nắng đâu
Mà nghe ríu rít chim sâu gọi bầy.

Sớm thu run ngọn gió gầy
Xé thu cuộn lá vàng bay ngập ngừng.

Ngươi dưng ơi hỡi người dưng
Thu về, người nhé cũng đừng về theo.

Rụng rơi sương hạt trong veo
Đêm tàn, cỏ bỗng buồn hiu cùng tàn.

Nhắn ai qua chuyến đò ngang
Nhớ chăng chén rượu quan san thuở nào? 

Hat Cat 18/08/2016

GẦU DÂY & GIẾNG NƯỚC

 GẦU DÂY  & GIẾNG NƯỚC

Giếng sâu chửa đến sải tay
Lầm lầm bùn đục, dầy dầy rêu rong
Nước đâu gầu vực, gáo lưng
Mà em cố nối dài thừng hả em?

Gầu đà xơ tướp bốn bên 
Dầu mưa dãi nắng hết đêm, lại ngày

... Thang long gióng ấy, đanh này
Đố ai trèo hái được mây trên trời? 
Ba chông chênh, bẩy chơi vơi... 
Mớ bòng bong vẫn bời bời rối nguyên!

... Mắm môi chờ đến ra giêng
May ra gầu ải còn bền dây chăng?

Ước gì mai mốt giếng trong
Em về thả cá rồng rồng... 
ngắm chơi!

THU CHIỀU

THU CHIỀU

Nhặt mau mưa dỗi hờn ai
Để thu lạnh gió vành tai suốt chiều
Nhớ người quán đổ đình xiêu
Dòng sông ngược sóng, mái lều xô nghiêng
Chợ buồn bỏ hoá mấy phiên
Bãi ngô gom nắng tãi triền đê cong.
Bông lau tóc vướng tơ hồng
Bồn chồn bến nước dõi  trông thu chiều.

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

MAI ANH VỀ MŨI GIÓ

 MAI ANH VỀ MŨI GIÓ

Bye,  em yêu! 
Mai anh về mũi gió 
xa em.
 Anh  sẽ về nơi đó
nơi không em.

 Anh về với người con gái như em - người con gái ngoan hiền
người anh yêu 
người yêu anh
cũng như chúng ta yêu
yêu nhiều như thế! 

Bên cô ấy, anh nhớ em
như khi ở bên em anh nhớ về cô ấy.

Dù em hay cô ấy 
vòng ôm
nụ hôn 
luôn bỏng cháy
luôn ấm nồng

Thế 
có là dối lừa,
có là nguỵ biện không?! 
*
Bye, em yêu
Mai anh về mũi gió! 


GIỌT NƯỚC MẮT

GIỌT NƯỚC MẮT 
( viết cho  người ở lại)

Giọt nào xót mặn vành môi
Rơi cho đẫm ướt mảnh đời ai xưa.

Run run lượm gió,  vét mưa
Vơ quàng lành rách, thiếu thừa từng  manh
Quơ dao lỡ chạm tay mình
Mượn giông cơn táp lá xanh tơi  bời.

Nợ đời không trọn gang đời
Tàn lửa rơm, cháy đáy nồi muội đen.
Dầu hao cạn lụi bấc đèn
Phập phù hoa lửa hắt đêm nhập nhòa.

Gió cùn cứa rách trăng tà
Rớt đau gối lệch, rơi nhòa bóng sương. 
Méo tròn giọt nhớ, giọt thương
Ấm lạnh đâu mảnh dát giường chia hai?

Nửa mịt mù cõi xa xôi
Khàn đêm 
Úp mặt kêu trời.

Nửa ai!

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018

HỘI LIM, NGƯỜI ƠI.!

HỘI LIM, NGƯỜI ƠI! 

Mời nhau cau ngọt, trầu cay
Liền anh say... Liền chị say... bời bời...
Đòng đưa câu hát " người ơi"
Long lanh sóng mắt giếng thơi bồng bềnh.

Phải duyên "tính lại gặp tình"
Dùng dằng xiêu mái, đổ đình như chơi!
Cỏ xanh, xanh mịn dấu hài
Trầu cánh phượng thắm môi người, môi em.

Thẫn thờ "đôi mắt lim dim"
Dan tay " xe chỉ luồn kim" , nhé người
" Hoa thơm bướm lượn " sánh đôi
" Ai hơn... đừng kết, ai mời... đừng đi.
" Người ơi, người ở đừng về...
Đây Nội Duệ những đắm mê nồng nàn
Đây Tiên Du sắc mơ màng.
Chia xa lòng những ngổn ngang nỗi lòng
Quai thao vương nhớ, vấn mong
Đò xuôi, chèo muốn ngược dòng về ai! 

Hội tan...nỗi nhớ dặc dài
Lối về như có mây gai rấp đường.

Hat Cat

THƠ TÌNH VIẾT GIỮA BÃO GIÔNG

THƠ TÌNH VIẾT GIỮA BÃO GIÔNG

Thơ tình viết giữa bão giông
Gửi giằng giật những thẳng cong, vơi đầy
Đất đêm trộn lẫn trời ngày
Ngắn dài kiếp kiến, mỏng dầy phận ong.

Thơ tình viết giữa bão giông
Gom cuồng phong cuộn vòng vòng cõi mơ

... Đã bao giờ, có bao giờ? 
Ai vùi sấm chớp vào thơ gửi tình
Ai neo  nước cả, sóng duềnh
Cho thẳm sâu phút yên bình trả vay.
Cho vàng trăng tựa gối mây
Cho tàn đông chút cuối mày, đầu môi?
...
Dịu xuân, nồng hạ.
Rồi thôi!
Tình bão giông
 trả 
cho đời bão giông.

Hat Cat 07/09/

Vui TÔI VỀ LỤC BÁT

Vui: TÔI VỀ LỤC BÁT 

Buồn vui tính, giả lả tình
Tôi về lục bát góc mình bày mâm
Ngổn ngang nào hấp, nào hầm
Lục nồi lục chảo, lầm rầm lao xao..

Lục bát nấu, lục bát xào
Lục bát giăng, lục bát sao... lờ mờ.

Một tôi thiếu, một tôi thừa
Một tôi ngong ngóng mùa dưa, mùa hồng.

Lục bát tôi tãi triền sông
Ngô non lũ lĩ tồng ngồng tắm mưa.
Kiếm vung xoáy tít cuốn cờ.

Góc riêng lục bát
Tôi mơ cõi đời.


Hat Cat
07/09/2016

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2018

TRIẾT LÝ PHẬT GIÁO trong bài thơ CHỉ ĐẾN KHI CHẠM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN của Hat Cat

TRIẾT LÝ PHẬT GIÁO trong bài thơ “CHỈ ĐẾN KHI CHẠM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN “ của Hat Cat Diệu Sinh
Đỗ thị Xuân Lan
—————————

CHỈ ĐẾN KHI CHẠM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN
( Thơ Hat Cat Diệu Sinh)

Chỉ đến khi chạm đáy đắng nỗi buồn.
Mới chợt nhớ một mơ hồ vị ngọt.

Tháng chín.
Thu tàn.
Trăng nhạt.
Mây sũng buồn.
Đêm tái tê sương.

Chỉ đến khi chạm đắng dắng nỗi buồn
Mới thấy khát khô chiều sa mạc
Mới thấy  nhớ trong veo làn nước
Với vô cùng trảng nắng nóng bủa quanh.

Chỉ đến khi chạm đấy đắng nỗi buồn
Mới da diết nhớ vòng tay của mẹ
Hơi thở ấm nồng , lời ru khe khẽ
Nhẹ nhàng đưa ta vào lãng quên.

Chỉ đến khi chạm đáy đắng nỗi buồn.
Mới biết cách buông chính mình đứng dậy.
=========
TRIẾT LÝ PHẬT GIÁO trong bài thơ CHỈ ĐẾN KHI CHẠM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN của Hat Cat
mm
Đỗ thị Xuân Lan
n
Mùa hè năm 2016, với tình cảm quý mến thi sĩ Hạt Cát, quý mến bạn bè và yêu thích
 
Thơ, tôi đã viết những dòng chia sẻ về cảm nghĩ của mình khi đọc thơ của thi sĩ Hạt Cát; như chia sẻ chén rượu nồng, cay, ngọt say cùng các bạn; nhưng khi ấy tôi mớ
i viết được một nửa. Do công việc bận rộn và hiểu biết còn hạn hẹp cho nên đến mùa hè năm nay 2018 tôi mới viết tiếp b.
Khi đọc một số bài thơ của nhà thơ Hạt Cát, tôi cảm nhận được ở đó triết lý sống rất quen thuộc, nhưng  được viết bằng những góc nhìn rất riêng của nhà thơqua các bài thơ như: “ Chỉ khi chạm đến đáy đắng nỗi buồn”,“Thong dong”, “Phép màu” và “  Triết lý vặt”.
Trong khuôn khổ bài viết này, tôiviết về bài thơ “Chỉ khi chạm đến đáy đắng nỗi buồn” .  
 Bài thơ được viết bằng thể thơ tự do, nhịp thơ thong thả ngẫu hứng như kể chuyện, như thủ thỉ tâm sự trong không gian tịch mịch của chốn thiền viên. Cách gieo vần cuối câu ở âm vực thấp vừa,làm đọng lạinhững âm hưởng trầm ấm như tiếng chuông chiều vang ngân thanh thoát trong tâm trí người đọc. Các nét chấm phá nhẹ nhàng du dương của các thanh bằng trắc trong câu, tạo khúc nhạc thơ như đưa tâm ta về an định, buông thư để tư duy về cuộc sống. “Chỉ khi chạm đến đáy đắng nỗi buồn - Mới chợt nhớ một mơ hồ vị ngọt”.
Hạt Cát đã dùng thủ pháp tu từ phúng dụ xuyên suốt bài thơ để biểu đạt một nội dung triết lí.
“Phúng dụ là hệ thống những ẩn dụ, nhân hoá được sử dụng để biểu đạt một nội dung triết lí hay bài học luân lí mà người nói không muốn trình bày trực tiếp.Phúng dụ bao giờ cũng được hiểu ở cả hai bình diện nghĩa: ý nghĩa trực tiếp và ý nghĩa gián tiếp, trong đó ý nghĩa trực tiếp là phương tiện biểu đạt còn ý nghĩa gián tiếp là mục đích biểu đạt”. (Trích dẫn).
Khám phá hai câu thơ đầu, ta thấy mục đích nhà thơ muốn biểu đạt ở đây làđưa ra một hiện tượng tâm lý khá phổ biến: người đời thường chỉ khi bị mất đi điều quý   giá,mới thấy được giá trị của nó. Và phương tiện được nhà thơ dùng để biểu đạt là: nâng một hiện tượng tâm lý của một con người,thành một thực thểcũng có xúc giác đế “chạm”; cũng có vị giác để biết “đắng”, “ngọt”; cũng có cảm xúc “nhớ” như chính một con người sinh học vậy. Hòa quyện với các thủ pháp trên, cách chọn lọc từ ngữ tường minh:“chỉ khi”, “chạm đến đáy”, “mới chợt nhớ một mơ hồ vị ngọt” kết hợp với hình tượng đặc sắc,song hành cùng tiết tấu chậm rãi, thong dong,nâng cánh cho 2 câu thơmở đầu đi vào lòng người. Từ đó ta thấy Hạt Cátđã rất tài tìnhkhi đặtvấn đề bằng cách đưa ra mộthiện tượngtưởng chừng như quá quen thuộc, nhưngdưới một góc nhìn mới nên vẫn cuốn hút người đọc ngay từ hai câu thơ đầu tiên.
Đặc sắc hơn nữa thơ Hạt Cátlung linh nhuần nhụy triết lý của nhà Phật.Bốn chân lýmàu nhiệm Phật dạy (Tứ diệu đế)được khắc họa tự nhiên trong cảnh đời hiện hữu, không khoa trương hay bị gò ép qua những câu thơ trong các khổ thơ còn lại, (“Tứ diệu đế - Diệu là cao quý, mầu nhiệm; Đế là sự thật, là chân lý. Tứ diệu đế còn được gọi là  Bốn chân lý mầu nhiệm, gồm: Khổ đế; Tập đế; Diệt đế; Đạo đế” - Trích dẫn)
      Thực trạng khổ đau (Khổ đế) của con ngườiẩn dụ trong cảnh vật,qua khổ thơ với nghệ thuật tả cảnh ngụ tình “Tháng chín. - Thu tàn. -Trăng nhạt.-Mây rũ buồn.-Đêm tái tê sương”.
Nguồn gốc hay nguyên nhân dẫn đến thực trạng khổ đau (Tập đế) được ẩn dụ trong khổ thơ tiếp theo. Hình ảnh “Mới chợt thoáng một vu vơ ánh mắt - Mới thấy khát khô              chiều sa mạc.-Với vô cùng trảng nắng nóng bủa quanh” là những minh chứng sống động cho nguyên nhân của khổ đau, đến từ việc con người chấp thủ ngũ uẩn “Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức”trong cõi ta-bà. Khổ đau đến từ tham áisắc dục, mộng tưởng một ánh mắt vu vơ; khổ đau đến từ sự chấp trước của mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ýtrong vô thường của vũ trụ.
Với sự tinh tế của Hạt Cát trong quan sát và trải nghiệm, nhà thơ đã nêu lên sự kết thúc hay sự chấm dứt khổ đau (Diệt đế) bằng một góc nhìn rất đời, rất thực, rất phổ biến của con người, đó là tìm về mẹ hoặc chíít tìm về mẹ bằng tâm tưởng: “da diết nhớ vòng tay của mẹ”. Bởi vì sẽ rất khó cho mỗi con người phàm trần, khi chưa trải qua quá trình tu tập, trì hành để có đủ trí huệ cao siêu sâu sắc, chiếu kiến được ngũ uẩn giai không, tánh không và chân như trong giáo lý nhà Phật nhằm giải thoát.
Thường thì khi rơi vào tận cùng của khổ đau,chi bằng điều giản dị nhất ta hãy tìm về mẹ, một sự thật thường hằng là ai ở trên đời cũng có mẹ.Mẹ là người duy nhất trên đời yêu thương ta vô bờ bến, vô điều kiện. Tâm ta khởi lên ước muốn tìm về mẹ là khi ta cũng có thể dễ dàng tìm được chốn bình yên nhất, tìm được sựgiải thoát khổ đau, dập tắt phiền não trong vòng tay mẹ bằng yêu thương và buông xả: “Hơi thở ấm nồng , lời ru khe khẽ - Nhẹ nhàng đưa ta vào lãng quên”.Đọc đến đây ta không khỏi thán phục nhà thơ Hạt Cát xử lí tình huống đã đặt ra ban đầu rất thông minh, uyển chuyển giữa đời và đạo.
Hai câu thơ kết bài để nói lên chân lí thứ tư “Đạo đế” trong Tứ diệu đế. Khi con )người đã nhận diện được cái khồ, hiểu được nguyên nhân dẫn đến đau khổ, khởi tâmmuốn diệt trừ đau khổ thì cần phải có đạo. Đạo là con đường, là phương pháp tu tập, trì hành nhằm diệt trừ, chuyển hóa mọi khổ đau,  tìm được sự giải thoát, hưởng được niềm an bình hạnh phúc của Diệt đế. “Giáo lý đạo Phật không phải là một học thuyết, mà là một công trình tu tập, có thực hànhmới biến lý thuyết thành thực tiễn, thành chất liệu sống trong mỗi con người, như ăn cơm mới no, uống nước mới hết khát. Đó là chỗ khó khăn của người Phật tử, không thể nhờ cậy vào ai tu giúp cho
mình, hoặcai ban cho mình được giải thoát, hết khổ”.(Trích dẫn).
Một phật tử Diệu Sinh đã vận dụng nhuần nhụy, uyển chuyển những minh triết của nhà Phật, một nhà thơ Hạt Cát với nghệ thuật thơ điêu luyện, một lần nữa nghệ thuật thơ sử dụng ở hai câu đầu cũng được tinh tế sử dụng ở hai câu kết,đem đến cho  chúng ta hai câu thơ giản dị mà sâu sắc: “Chỉ đến khi chạm đáy đắng nỗi buồn - Mới tự biết buông chính mình đứng dậy”
Phải chăng từ bài thơ, Hạt Cát Diệu Sinh đã gửi đến cho người đọc một triết lý nhân sinh: Ta hãy tìm hạnh phúc giản đơn nơi chính mình. Điều đó thật gần gũibiết bao, như quan điểm nhà Phật: “Hạnh phúc hay đau khổ đều xuất phát từ nơi thân tâm chúng ta”. (Trích dẫn)

Xuân Lan chân thành cảm ơn cô Hạt Cát đã ưu ái cho Xuân Lan được viết những dòng thiển nghĩ về thơ của cô; chân thành cảm ơn quý độc giả yêu thơ dành thời giờ đọc bài viết khô khan này; kính chúc quý vị luôn được thân tâm thường an lạc và Xuân Lan mong được lượng thứ nếu bài viết có điều gì sơ suất.

( nhà giáo Đỗ thị Xuân Lan fb Linda Bean)