Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

CHUYỆN QUÊ

CHUYỆN QUÊ

Dao ai  tiện lẹm chũm cau?
Tay ai vo nát liền giầu quế thơm?
Vun đầy cối gạo tám xoan 
Áo tơi xoe ngược giã cơn gió lùa…

MONG

MONG

 Những mong cuối nẻo an lành
Cho ngày tháng bớt chông chênh tháng ngày
Ngang trời cánh én nghiêng bay
Mộng mơ mình
 trọn 
tỉnh say cuộc mình...

XÉ BUỒN

XÉ BUỒN

Em khe khẽ xé buồn làm đôi
Mỗi mảnh buồn bay về một phía.
Mảnh buồn than thở :
- sao nỡ đem buồn chia hai?

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

MA TRẬN - THƠ VUI VỀ TOÁN HỌC

BỖNG NHỚ MỘT NGƯỜI BẠN NGHỀ TOÁN đã ĐI XA ...

Bài 1-- MA TRẬN

Ma trận này tôi lập cho em
Có x số hạng
Với x cộng một phép toán
nghiệm sai chín ngàn
và ba vạn nghiệm âm!

TA DÌU NHAU ĐI HẾT CÕI ĐỜI NÀY

Nhân ngày QUỐC TẾ GIA ĐÌNH
        TA DÌU NHAU ĐI HẾT CÕI ĐỜI NÀY


Dựa vào vai tôi, mình ạ.
Nắm chặt tay tôi, mình ạ.
nào cùng đi, mình nhé!
như ngày nào ta dung dẻ, dung dăng.

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

KHÚC BÌNH YÊN

KHÚC BÌNH YÊN - Thơ SONG THẤT LỤC BÁT

Cõi bình yên chả mong cũng đến
Chốn ta bà chả hẹn cũng buông
Này cơn gió, nọ hạt sương
Phím sầu lỗi nhịp, phách buồn lạc dây.

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

BỌT BÈO

BỌT BÈO

Ừ hệt bọt, ừ rõ bèo
Thuyền ngược hướng nước... mái chèo vẹo cong

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

VIẾT CHO NGÔI SAO

VIẾT CHO NGÔI SAO

Chả mồ côi sao vẫn một mình
riêng trời cô lẻ 
ngàn đời trước, ngàn đời sau vẫn thế
vẫn một mình le lói đơn côi.

NGHĨ VỀ ANH

NGHĨ VỀ ANH

( viết cho người xa đi)

Khi anh giận đời
Tôi thương anh gấp bội.
Một tối. Nhiều tối
Tôi
một mình 
thao thức tàn đêm.

THOÁNG NGÀY XƯA

THOÁNG NGÀY XƯA

Cứ như gặp lại ngày xưa
Trêu ngươi. Trời lại thích lừa mị nhau.
Lạ mà. 
Không phải quen đâu! 
Mấp máy môi 
Lắp bắp câu 
ngỡ ngàng.

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

Không phải là nỗi buồn ấy không có tên
Mà... mà không thể gọi
Cái miệng nói những lời không nên nói
Cái tay làm những việc không nên làm.

TÌM

TÌM 

Vạch đêm tìm lại nét mình
Vạch xa cũ tìm bóng hình cũ xa
Vạch đời tìm lại tình ta
Gói muôn năm đổi lá hoa xanh mùa.

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

RỒI

RỒI

rồi mình lại đắm thinh không
bỏ ta lại với đợi mong bồn chồn
nhặt tia nắng nhạt ủ hồn
soi khuya vắng / mảnh trăng non lững lờ

mắt khuya dìu dịu sác mơ

HC 22:06/2016

AI GỌI AI ƠI?

AI GỌI AI ƠI

 Ai gọi " ai ơi" 
Xới xáo góc giời thương nhớ.
Bồi hồi gió 
Xơ tơi chín ngả chờ mong.
Dạt dào sông
ào miền khát.

NGỦ ĐI ĐÊM

NGỦ ĐI ĐÊM

Đêm. Ngủ đi đêm.
Gió  canh trường /Tốc cửa.
Hạt hồng cầu sẫm đỏ
Bung bung / gõ / vách tim.

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

NỤ HÔN THIÊN NGA

NỤ HÔN THIÊN NGA
 ( Thiên Nga là loài chim chung thuỷ. Cặp đôi suốt đời, nếu một con chết đi, thì con kia sẽ một mình ủ rũ đến khi lìa đời) 

như tuyết, như nhung
Nụ hôn Thiên Nga dường rất ngọt
Hồ xanh ngọc
Trời xanh ngọc
Mịn màng tuyết trắng nụ hôn.

bóng nước tròn
đôi mắt tròn
cần cổ mềm níu nụ hôn bất tận
e ấp chụm môi ước hẹn
thuỷ chung.

gió phập phồng
mây phập phồng
 sóng lăn tăn trải đệm
lá hoa hương quyện.

Trong ngần / Tình Thiên Nga.
Lứa đôi.

21/06/2018 Hat Cat

RU ĐÊM

RU ĐÊM

Đêm
không sóng
vời vợi xa, nồng nàn ấm
hôi hổi nhớ thương...

Ngủ đi đêm.
Gió thốc canh trường
Tung cửa.
Hạt hồng cầu 
sẫm đỏ
Bung bung gõ 
vách tim.

Ngủ đi đêm
Dịu dàng giấc êm
mộng mị.
Đêm / đắm trời 
Đêm / lộng bể
xanh.

Ngủ đi đêm
Ngủ đi đêm 
 năm canh
Hương cuốn rèm
À ơi... à 
Bồng bềnh
Ru
giấc điệp.

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Thơ mếu NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỬI ĐÊM

Thơ mếu:

NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỬI ĐÊM
( mình bị đánh thức bởi tiếng chửi lần thứ bao nhiêu rồi đây? )

1- Đánh thức ngõ khuya bằng tiếng chửi đêm
người đàn bà ngoa ngoắt.
đời có bao nhiêu thịt, xương, đầu, mặt
mượn sương bày cỗ trông trăng

XÉ TOẠC LÁ NHO

XÉ TOẠC LÁ NHO 

Giơ tay xé toạc lá nho
 - Chiếc lá cuối cùng
che chốn người  xấu hổ.
- Chiếc lá sâu ăn nham nhở
Trong ngoài thâm đen
Trên dưới thâm đen
Nát ba bề , 
rách bốn bên
nhom nhem tứ phía.

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

BÙI HẠNH CẨN - CHỮ LÀ LẼ ĐỜI TRẢI NGHIỆM

HAPPY FATHER DAY!

BÙI HANH CẨN _ CHỮ LÀ LẼ ĐỜI TRẢI NGHIỆM
(Cập nhật lúc : Thứ sáu 14/08/2015 10:32- HANOITV)

(HanoiTV) - Nhà thơ Bùi Hạnh Cẩn là mẫu người tài hoa, khiêm tốn, thâm sâu trong ý tưởng và đặc biệt hóm hỉnh trong giao tiếp. Ông nức tiếng với tác phẩm cổ điển “Kí sự lên kinh” từ đầu thập niên 70.

Nếu lướt qua lượng đầu sách dịch và sáng tác của ông, hẳn ai cũng thán phục: “Chinh phụ ngâm”, “5000 thành ngữ Hán-Việt” (1993), “Tổng tập thơ chữ Hán của Nguyễn Du” (1996), hoặc “Hồ Xuân Hương”, hay “Từ vựng chữ số và số lượng” (1994), kể cả tập sách tự thuật: “Nguyễn Bính và tôi” (1996)... Hàng chục tập sách đủ các thể loại, nhưng nổi bật nhất là các tác phẩm dịch và biên soạn chữ Hán. Chính vì thế, không ai thấy lạ khi hàng năm ông vẫn ra chùa Quán Sứ hay Văn Miếu viết thư pháp, tặng chữ cho mọi người.
Nhưng chuyện về thư pháp của ông trở nên độc đáo hơn, không chỉ dừng lại ở những nét chữ tài hoa, phấn khích cho người xin chữ, mà xa hơn nữa đó là chuyện “Chữ hóa hình” và ngược lại “Hình hóa chữ”. Tư duy về ngôn ngữ hội họa dào dạt trong tâm hồn người thi sĩ này. Khi ông đưa cho tôi xem hình con ngựa được cách điệu từ những nét của chữ “Mã”, hay hình tượng một phần khỏa thân của người con gái được “vẽ” qua nét chữ “Đạo” mới thấy ý tưởng thâm sâu của một họa sĩ tạo hình từ nguyên một con chữ.

Chả thế mà, khi cuộc triển lãm về thư pháp của ông tại Thủ đô Hà Nội và TP Hồ Chí Minh vào năm 2013 và 2014 lại có sức thu hút rất đặc biệt. Bao nhiêu những triết lí nảy sinh từ sự sống được mọc lên từ những con chữ, toát lên từ những nét hình đã làm người xem đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cùng với các cuộc triển lãm thư pháp, ông còn xuất bản một cuốn sách tranh chữ để tặng bạn bè. Ông coi đó là cuộc giao lưu cuối cùng với mọi người, khi đã ở tuổi ngoài 90...

Với nhà thơ Bùi Hạnh Cẩn, chữ là lẽ đời đã trải nghiệm, là sự dằn vặt tu thân và cũng còn là nỗi niềm tâm sự, chia sẻ với con người...
Vậy là ông vẫn vẽ chữ và chơi những trò thâm sâu của nghĩa nằm sau những tượng hình. Ông kể, để cho cuộc dạo chơi quanh nhà cho có ích với đời, và để chứng minh cho “kẻ giang hồ vặt” là ông, không tốn cơm tốn gạo, liền đưa ra cho chúng tôi xem cuốn sách tuyển chọn những bài thơ chữ Hán hay nhất thế kỉ. Ngỡ là cuốn sách mới in với sắc màu còn tươi và sạch sẽ, nhưng thực ra đó là cuốn sách ông tự in màu và đóng thành tuyển tập. Ông coi đó là cuốn sách cuối đời của mình vào tuổi 96, với những bài thơ dịch tâm đắc nhất tích lũy được sau gần một thế kỉ.

Cảnh Linh

LÀ EM MƠ



LÀ EM MƠ

là em mơ vèo qua
bay là là thấp thoáng
tinh vân 
không chạm vào đất.
 Em khoát tay, nhanh mắt
đu mình vào nẻo mông lung.

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

NHẶT CHIỀU HẠ NẮNG

NHẶT CHIỀU HẠ NẮNG

Nhặt chiều hạ nắng đem phơi
Chợt cơn lốc cuốn xoáy giời tối đen
Giấu tia vàng dưới mái hiên
Nắng nhoẻn cười hiền, lấp lánh ngác ngơ

ĐÊM ĐI HOANG

ĐÊM ĐI HOANG

Đêm đi hoang khoác gió đi hoang
trăng loang vạt cỏ 
sương đầm đìa lá
có gì đau rát lối khuya? 

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2018

XIN ĐỪNG DẠY TÔI YÊU TỔ QUỐC THÉ NÀO

XIN ĐỪNG DẬY TÔI YÊU TỔ QUỐC THẾ NÀO

Xin đừng dậy tôi yêu Tổ quốc thê nào
Khi máu xương người thân tôi đã lẫn vào đất đá
Khi da thịt bè bạn tôi ngấm vào hoa cỏ
Khi năm tháng trường kỳ, tuổi trẻ chúng tôi đội đạn, cõng bom.

CẮT TRĂNG

CẮT TRĂNG

Cắt trăng một nửa dể giành
Dấu khuya muộn hoạ hình mình, mình ơi! 

Nửa trăng kia dán đỉnh trời
Cạn đêm rót nỗi nhớ người vu vơ.

Rén mây. 
Sao rạo rực chờ...

Hat Cat
16/06/2016

TÔI ĐI TÌM CHIỀU MƯA

TÔI ĐI TÌM CHIỀU MƯA

Bẻ vụn chiều gửi gió xa bay
Tựa cửa đếm tong tong mưa hạt
Sũng nước bốn bề sao trời vẫn khát?
Mịt mù ai biền biệt chân mây.

NÀNG PHƯỢNG -


NÀNG PHƯỢNG

Thả hồn lơ lửng thinh không
Nàng neo gió vẫy cánh hồng ghẹo trưa.
Dấu son ướt rượt vạt mưa
Nụ hôn đỏng đảnh lướt hờ búp xanh .

VÔ HÌNH - HỮU HÌNH

VÔ HÌNH - HỮU HÌNH

Vô hình gửi cho nhau
Rầu rầu nắng sớm, nhàu nhàu hoàng hôn
Hữu hình nghĩa tình trơn
Trăm thề ngàn hẹn trẫm luồng nước xuôi.

Vô hình tôi gặp tôi
Một bơ vơ gió, một bời bời mây
Hữu hình kẻ tỉnh, người say
Bao lăn lóc, bấy vơi đầy...

Tính tang

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018

CƠN GIÔNG THEO EM VỀ NHÀ

CƠN GIÔNG THEO EM VỀ NHÀ...

Con giông ngang đường
Hồ Tây
 chiều 
gió cuộn
mây ụp nước
gió gào giọng sói tru trăng...
roạt ngọn Mưa.
tung gốc. Lốc.
Phần phật lá
rũ  cành rời.
tả tơi.

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018

HOANG VU

 HOANG VU 

Mùa  hoang vu
hoang vu giọt mưa rơi nửa
hoang vu rễ cỏ 
xỉn nâu đất nẻ khô
hoang vu bụi bờ
 cỏ bợ nát bươm ngày Đoan ngọ.

TIẾNG VONG - thơ TRẦN MINH DÂN ( Mùa không gió )

Than ôi...
Mấy nghìn năm vang vọng
Máu xương hay khí chất hùng cường
Triệu, Đinh, Lý, Trần, Lê hào kiệt
Trấn định gian sơn.
Bền vững thiết đồng.

HEN - Thơ Cụ Đồ Tài tử

BÙI HẠNH CẨN 


HẸN
- “Hẹn hò nửa phút đơn sai
Tiêu tan hết nhẵn mười hai tháng thề
Thử lần lạc bước cung mê
Người không đến nữa tôi về gặp tôi.”.


(Trích từ tuyển tập thơ Lục Bát Việt Nam)

NHẶT

NHẶT

Nhặt tơ bện thừng dây
bàn tay cuối nẻo
 lần mũi kim vá xéo
áo tình trời cho .

RỒI NẮNG ĐI ĐÂU.

RỒI NẮNG ĐI ĐÂU

Rồi nắng đi đâu? 
lặng chiều
trống vắng
vàng mơ trăng, vàng mơ sao
lãng đãng 
Đêm.

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

ĐỒNG ĐỘI - Thơ Trần Minh Dân ( fb Mùa Không Gió)

MỘT BÀI THƠ HAY của Mùa Không Gió

Hôm nay vô tình ngồi cạnh một bàn có nhiều cựu chiến binh. Có lẽ họ vừa đi đâu đó viếng thăm đồng đội. Chuyện của họ dài, tâm tư lắm. Tóm lại một đoạn tạm gọi là thơ, tôi xin kể như vầy:
.
Đồng đội ơi...!
Cho tôi xin địa danh anh nằm ở đó
Cho tôi xin gốc cây, nơi gửi xác
Cho tôi xin bốc nắm đất thương
Vì xác thịt đâu còn
Nơi anh ngã xuống.
.
Đồng đội ơi...
Nơi nào tụ họp
Vạn vong linh chắc vẫn tình thương
Vạn vong hồn ấm nồng tình thương
.
Cho đi máu xương để đất nước thanh bình
Cho đi tuổi đời còn đang phơi phới
Cho đi ước mơ nơi quê hương đất mẹ
Chẳng nghĩ suy, cứ vậy lên đường.
.
Nơi anh nằm
Đạn bom vẫn đâu né tránh
Xới tơi bời khi thịt nát xương tan
Hay tạm chôn thây trong vòng tay đồng đội
Mảnh nilon thay mảnh chiếu nghĩa tình
.
Tất cả ra đi, tất cả ra đi
Hùng tráng và bi thương ai đâu hề hay biết
Có ai hay bây giờ còn vững bước
Rồi lát sau sống, chết...
Biết được đâu?
Mỗi làn đạn, mỗi loạt bom
Biết tiến lui sao cho khỏi chết
Chỉ nhìn về phía trước
Cứ thế băng băng
Cứ thế hào hùng.

Anh nằm đó.
Tôi may hơn một chút
Tập tễnh quê nhà
Tập tễnh quét góc sân
Có người bạn anh thân
Có người tôi dìu bước
Có người mù hai mắt
Có người chẳng còn chân
Có người cứ đêm đêm
Oằn mình gánh chịu
Mảnh bom hay hòn đạn
Vẫn xoáy buốt tâm can
Có kẻ điên điên
Có anh dơ dở
Lại có người dúm dó
Bởi đạn bom xé vỡ mất bên hàm...
.
Đất nước dựng lên bia
Tổ Quốc ghi công
Anh thì mất nắm xương
Tôi đau ngày, đau tháng
.
Sắp qua rồi thế hệ anh, tôi
Sử sách vẫn ghi chung chung
Chiến công năm, ngày, tháng
Sử sách không hề tả
Nỗi đau mất mát của anh tôi
Nỗi đau mất mát của mẹ tôi
Nỗi đau mất mát của em tôi
Và nỗi đau đeo đẳng chúng tôi
Sau thời chiến trận.
Chỉ có anh em ở nơi ngã xuống
Và chỉ chúng ta
Chúng ta mới thấu hết đau thương.

Tổ Quốc có bình yên...?
Thế hệ sau xây dựng
Nhớ... bất cứ nơi nào cũng thấm máu, xương
Một tấc đất
Hàng chục vạn vong linh
Một tấc đất
Có chân, tay hay mảnh đùi...
Mà bạn, tôi gửi lại.
.
Khi mà anh nằm xuống
Và chúng tôi quanh quẩn
Lại ôn lại chuyện xưa
Mặt nhàu hết rồi, tuổi tác, cũng lưa thưa
Quanh quẩn nay anh kể tôi nghe
Mai rồi tôi lại kể
Chỉ chúng ta mới còn nghe nhau kể
Chuyện cũ rích thời chúng ta
Đâu phải chuyện ngôn tình.
.
Tổ Quốc lập tấm bia
Nay chúng tôi nhìn
Mắt rưng rưng như nhìn đồng đội
Mai rồi tôi cũng thế
Giống như các anh
Ta lại quây quần.
.
Thế rồi sau qua hết chuyện chúng ta
Sử sách lưu toàn chiến công
Năm, ngày, tháng.
...

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

ANH CÓ VỀ HÀ NỘI VỚI EM KHÔNG. .

ANH CÓ VỀ HÀ NỘI VỚI EM KHÔNG? 

Anh có về Hà Nội với em không?
Bãi sông Hồng rười rượi vàng sắc nắng
Hồ Tây gió trụi trần táp sóng
Cánh sâm cầm cô lẻ chấp chới xa

Không còn hoa Hữu Tiệp, Ngọc Hà
Nhật Tân đào dạt ven bờ cát
Quất Tứ Liên co bên tường cao ngất
Nhà chọc trời che cớm đọt non xanh!

..Anh có về Hà Nội với em không?
 về vợt bướm thổi búp đa mép cỏ
hò reo đuổi lá xoay ngọn gió
  Ú ..ú òa.!.
cùng ‘'bịt mắt bắt dê"..

Về với em
về bình yên đã qua
nhặt mộng mơ rớt rơi sau đạn lửa
tìm hy vọng đóng khung treo ô cửa
xếp bút chì lọ mực đợi chờ nhau!

Rời ký ức ngày xa cũ nát nhàu
lặng lẽ chọn nơi không kỷ niệm.
Sài Gòn đêm thủy triều dâng ngập bến
Anh - Một mình phía con nước trống tênh.

Anh có về Hà Nội với em không?
Ta hít hà hoa sữa nồng hương phố
chen chật ních trung thu chợ cổ
chọn đèn sao nhấp nháy trông trăng.

 Anh có về?
Anh có về không?
Có về với dấu yêu thơ bé?
Có về với long lanh giọt lệ?
Một lần rơi..

Chát mặn cả trăm năm.

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018

GIÁ MÀ

LẠị " GIA MÀ..."

Giá mà khóc được còn may
Cả vườn chỉ mỗi ớt cay trĩu hồng
Bất  phương trình nghiệm trùng trùng
Giải ra cũng chẳng hơn không... 
Thôi thì!...
Bịt tai, nhắm mắt mà đi...

VUI: LỀU và GIÓ

VUI... VUI...
 LỀU & GIÓ

Lều vênh vang chắn gió chiều
Gió trốn góc lều, rên rỉ:  lều ơi!
Hoác hơ gianh lá tả tơi
Lều quơ lưng gió lẳng ngoài bờ tre.
...
Nhâm nhi đen đắng cà fe
Tí tách giọt hè, gió hất: ngụm không?
Lều làm ra vẻ thõng thòng:
"Ứ thèm... "
Gió tốc mái bồng.
Lều bay! ...

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

HÁ MIỆNG MÁC QUAI

HÁ MIỆNG MẮC QUAI 
( thể thơ bát nháo)

Há miệng mắc quai
ừ thì...là... há miệng mắc quai
Nuốt vào chẳng đặng...  đau dài cổ ra.
Ngỡ khôn, lừa được bợm già 
Nào hay hóc; 
oẹ không ra, ối giời

Mắc quai. Đã mắc quai rồi
Há hốc miệng: cứ ngỡ ai thật tình!  
Yêu ta như một gia đình
Lòng chung thuỷ, nghĩa kiên trinh đời đời.
Nào hay bao món thiu ôi 
Khéo tay xào xáo  quét bôi làm hàng

Bẫy giăng kín cả dọc ngang
Bốn bề hùm báo, sói lang quây vòng.
“ Khôn ngoan đối đáp người  trong
Gà cùng một mẹ cứ chòng nhau chơi
Rồi nay... kêu chả thấu trời! 
Đau này 
đau 99  đời 
còn đau! 
...
Mắc quai... miệng há nổi đâu

Làm duyên. 
 thôi cứ nghiêng đầu... thật duyên.

07/06/20199 








HỌC BUÔNG

HỌC BUÔNG

Thuở nhỏ và cả khi đã lớn rồi già
Tôi học Lão 
Mà không học Khổng 
Khổng tu thân, tề gia,  bình thiên hạ / Lão Nhất nguyên vô vi.
Tôi mê Trang Chu
Thà là con cá lê đuôi bùn lầy nước đục
Thanh cao  trí. Thanh cao đời
Hoá bướm rong chơi
Tiêu dao một kiếp.

Thứ Ba, 5 tháng 6, 2018

DỬNG DƯNG

DỬNG DƯNG

Dửng dưng 
là  
dửng dừng dưng
Dửng dừng dưng 
giống 
chưa từng.
Thế thôi! 

HÌNH NHƯ GIÓ LẠI ĐỔI CHIỀU

HÌNH NHƯ GIÓ LẠI ĐỔI CHIỀU
 ( cho cơn bâo. đầu mùa)

hình như gió lại đổi chiều
sập cầu, cầy đổ, nhà xiêu ... tanh bành,

Họ đem cho gạch xây thành
lời tâm phúc, cuộc  giao tình kết  hoa
Thì thầm chuyện nhỏ,  chuỵen to
Rồi cắt ruộng, là xẻ nhà chia nhau.

CÁI LÁ SẤU CÓ HÌNH MA VẼ

CÁI LÁ SẤU CÓ HÌNH MA VẼ
(Lời thưa: Cây sấu trước nhà tôi ở Phố Trần Phú lá thường có nhiều hình vẽ loằng ngoẵng . Bọn trẻ tôi thì thào la MA VẼ ) Choàng nhớ về HÀ NỘI những ngày máy bay Mỹ B52 rải thảm năm 1972
.*****

Cái lá sấu có hình ma vẽ ấy
rụng rồi
Rụng ngược về xa vắng
về cái thời mà nhiều năm sau lũ chúng tôi nghĩ đến còn rơi nước mắt
thương lá sấu đun nước chua cho lính nữ gội đầu.
 nhớ sợi tóc dài mà chiến tranh lùa tả tơi cái trước cái sau 
rời bím đen dài mượt .

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

Đọc RÍU RÍT ME BAY của nhà thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY

Đọc
RÍU RÍT ME BAY của NT Nguyễn Nguyên Bảy

/Nghĩ đi/
Me bay, me bay.. xuống áo tôi
Chỉ xin me đừng đậu lại
Kẻo mấy bà sồn tưởng tôi là thằng đốn
Trai đường..
Kẻo mấy em tơ nhí nhảnh mắt đến xin thơ
Về đọc nướng ban mai những điệu vần tán gái..

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018

GỌI ĐÊM TRỞ GIÓ - Bài thơ HIẾM , LẠ. Bùi Đồng

Mình ngấm bài thơ này...cái ngấm của giọt rượu nồng vô tình rơi xuống tờ giấy thấm là mình,rồi cứ lặng lẽ lan rộng ra mà bản thân ta cứ mặc kệ cho nó xâm chiếm,lan toả .
          Mải trách cơn gió quá vì nó làm cho tác giả thổn thức,trống vắng,đơn lẻ,mong đợi về một điều mơ hồ đâu đó.
Thơ cũng chính là người,người sao thơ vậy nên khi đọc bài này mình cứ thấy trân trọng,thân thuộc,thương mến tác giả . 
           Cũng cám ơn cơn gió lạnh mà ta mới được đọc bài thơ đằm đến vậy .
      Gió sao không lùa mé tây .
       Cái phía nhà em không có cửa .
      Mà cứ lọn dai , lọn dài buốt giá .
      Len qua kính mà run .
Thương lắm,câu hỏi tưởng chừng vội vàng vô lý càng xót xa hơn vì câu giải thích cũng đơn giản đến độ cho người đọc bật ra tiếng thở dài đồng cảm : cái phía nhà em không có cửa ! Trời ạ,căn nhà trống vắng của người thiếu phụ,trống vắng đến tuềnh toàng mà gió tây thì nóng lắm...đến một cơn gió nóng cho căn nhà bớt lạnh cũng không có . 
Tôi chợt hỏi tác giả là ai,thế nào mà lại có cách biểu đạt thành công,sâu lắng,nặng đến vậy ?
      Ở đâu, ơi ngàn thương
       Đi đâu,ơi vạn nhớ 
Tiếng gọi vô thanh  bật ra từ cõi hoài vọng nghe da diết,kích thích đến tận cùng thương mến của người đọc.Bất giác ta bỗng thành tác giả,hoà cùng nỗi khắc khoải của tác giả : ơi ngàn thương vạn nhớ .
    Nẻo về tàn lá cỏ
    Lối sang mờ màn mưa...
Bao nhiêu hy vọng,những điều thầm ước mong manh đến đây tắt hẳn,một cõi cho ai đi về cũng bị chặn lại bởi lá úa,mưa tàn ! Thôi rồi,tình cảm người đọc như bị cú hích cuối cùng về nơi thương cảm . 
Ta bỗng dưng không còn là mình nữa,ta bị thơ ngấm đẫm,ta bị thơ chuốc say...để buồn không ra buồn,say chả ra say của trạng thái ngộ tình .
        Gió thốc ngược gối giường trống vắng
   Đông mình em cây đường lập cập
    Đông mình em sương muối buốt khuya 
      Đến đây người đọc lại bị dụ vào tử huyệt lần nữa . Mặc dù biết thiếu phụ một mình rồi nhưng lặp từ : đông mình em làm dâng lên sự cô đơn đến chua xót tàn khốc . Cái cây run lập cập kia,làn sương muối đùng đục buốt giá ấy có khác nào tâm trạng người? 
        Bất giác ta nhớ bài ĐÊM ĐÔNG và lần nữa buông tiếng thở dài đồng cảm .
.........
Hù doạ đêm mồ côi . 
       Đêm mồ côi hay tác giả mồ côi hoặc nhân vật mồ côi đây ???
Chắc cả tôi nữa cũng đang mồ côi cùng bài thơ hiếm lạ .

( bài cop từ trang Thơ văn Đặng Xuân Xuyến )



Bùi Đồng 
3/176 Phan Đình Phùng - Nam Định  
ĐT 0902192 804

NÕN NÀ ƠI ! CẢM NHÂN CỦA Dỗ Thị Xuân Lan



CẢM NGHĨ CỦA ORCHID  Xuân Lan KHI ĐỌC BÀI THƠ
“NÕN NÀ ƠI” của Hat Cat Diệu Sinh

                   
Tình yêu đôi lứa là đề tài phổ biến trong thơ, hầu như nhà thơ nào cũng có làm thơ về chủ đề này. Thơ giúp con người diễn tả mọi cảm xúc trong yêu đương như nhớ thương, đợi chờ hò hẹn, hờn dỗi, hạnh phúc, khổ đau, chia ly… nhưng cảm xúc của những phút thăng hoa trong tình yêu vợ chồng thì rất ít nhà thơ chạm tới, bởi đó là một chủ đề khó. Cái khó ở chỗ người ta thường định kiến về chuyện chăn gối là thô, là tục, là thấp kém, là cần che đậy dấu diếm,… Vậy mà nhà thơ Hạt Cát đã làm thơ về chủ đề ấy, bài NÕN NÀ ƠI vượt qua được định kiến khi nói về cái tình chăn gối vợ chồng, mang đến cho ta những ý thơ đẹp đẽ chân thực và đầy chất thi ca.
Vào một buổi sáng lang thang Facebook trong khi đợi đến tiết dạy, tôi đọc bài thơ NÕN NÀ ƠI của Hạt Cát và cảm thấy rất thú vị. Hôm nay ngày hè rảnh rỗi, tôi chia sẻ điều thú vị đó cùng các bạn. Trước hết giới thiệu với các bạn nội dung bài thơ NÕN NÀ ƠI (Xem ở link: https://www.facebook.com/hat.cat.92/posts/626099877525140…)
Ở khổ thơ đầu: “Nõn nà là nõn nà ơi!
Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?
Khum tay nhẹ vợt hương hoa.  
Trái là mật ngọt, phải là nhuỵ thơm.
Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn
Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn.
Tác giả chẳng nói đến một nhân vật nào, tuy nhiên chỉ qua câu cảm thán, nhẹ nhàng như hơi thở “Nõn nà là nõn nà ơi!”, liền sau đó là câu hỏi dịu dàng: “Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?” ta thấy có hai người nam nữ đang yêu, rất dịu dàng thì thầm cùng nhau. Trong khung cảnh khuya đêm, sương rơi nhẹ trên búp hoa trà tỏa hương thanh khiết, hai người yêu nhau đến bên nhau thật là tự nhiên, trao cho nhau những nồng nàn, dịu ngọt của tình yêu: “Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn - Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn”. Lối ẩn dụ tu từ trong hai câu này thật đặc sắc, rõ ràng chẳng phải mùa xuân đang “khẽ khàng hôn” và “nồng nàn ôm” một ai, hiểu như thế ta thấy ngay sự vô lí. Ở đây từ “xuân” là chỉ hai người yêu bên nhau, tình yêu đã làm cho họ thành mùa xuân của nhau trong đêm yêu. Cỏ cây dâng hương thơm vị ngọt cho đêm tình yêu, hay tình yêu của họ mang hương thơm vị ngọt cho cỏ cây thì không thể phân biệt được nữa, chỉ còn lại: “nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn”.
Hai câu thơ tiếp theo là lời thủ thỉ trao gửi yêu đương, tâm tình nhớ thương của người nam nói với người nữ:
“Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn
Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai”
Tác giả đã rất khéo léo khi diễn tả sự tinh tế của người phụ nữ ở chỗ nàng đền đáp lại tâm tình của chàng trai không bằng lời nói, mà bằng dáng vẻ yêu kiều, quyến rũ, trẻ trung, gợi tình:
“Mịn mềm buông lọn tóc mai
Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê”
Trong bốn câu trên, cũng vẫn với biện pháp ẩn dụ tác giả dùng từ “xuân” lúc là chàng, lúc lại là nàng rất tài tình. Tác giả cho nhân vật nam dùng từ “xuân” để xưng hô với người yêu: “Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn. Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai”nghĩa là chàng nói với nàng: “ngày tháng trôi qua anh vẫn hoài yêu và nhớ em”, còn câu: “Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê” thì đích thị là cử chỉ dáng diệu của nàng, không thể lẫn lộn.
Tác giả diễn tả cuộc yêu đương mê đắm, cuồng si chỉ có hai người biết:  
Nụ yêu đắm đuối đê mê
Chốn đào nguyên má môi kề má môi!
Yêu cho lật đất, sụt giời
Cho tương tư rối bời bời áo khăn.
Bằng lời thơ tự nhiên phóng khoáng, tả thực nhưng không thô bởi cách dùng từ độc đáo, biện pháp tu từ ẩn dụ được sử dụng tinh tế, những “nụ yêu”, “má môi kề má môi”, hoặc cho đến đỉnh cao của các cung bậc cảm xúc yêu đương: “ Yêu cho lật đất, sụt giời, Cho tương tư rối bời bời áo khăn”, làm cho người đọc sẽ liên tưởng chuyện gối chăn, tác giả tả rất thật nhưng vẫn cứ tự nhiên, cứ đẹp đẽ ngời ngời vẻ đẹp phồn sinh mà tạo hóa đã đem đến cho cuộc sống lứa đôi. Hạt Cát đã rất tài tình viết những vần thơ vượt qua được định kiến mà người đời vẫn thường nhìn nhận về cuộc yêu là thú vui xác thịt, là thô tục. Hạt Cát phải có tài thơ thiên phú mới xử lí được tình huống này hay đến vậy, vẻ đẹp phồn thực được khắc họa thanh thoát bởi ngôn từ đặc sắc, nâng cánh cho cảm xúc thăng hoa đến vậy. Đọc thơ Hạt Cát tả vợ chồng chăn gối, tôi bất giác nhớ đến nữ thi nhân Hồ Xuân Hương, bà cũng có những tuyệt bút khiến người đọc liên tưởng đến vẻ đẹp phồn thực của Thiếu nữ ngủ ngày: “Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm. Một lạch đào nguyên suối chửa thông”.
  
Người ta thường nói đến vẻ đẹp trong quan hệ tình cảm là: “ sống có tình, có nghĩa”. Sau khi “yêu cho lật đất, sụt giời”, hai người nam nữ đã nghĩ gì về nhau, ta hãy đọc tiếp bốn câu thơ tiếp theo để thấy nét đẹp nhân văn trong đoạn kết. Ân tình hẹn thề thủy chung họ giành cho nhau, hứa hẹn mở ra cái kết có hậu, tình nghĩa bền lâu : 
Là duyên là nợ vạn năm,
Là tơ vương rút ruột tằm chuốt tơ.
Là xưa đợi, là mai chờ...
Là muôn kiếp dệt áng thơ tặng tình.
Dư vị của cuộc yêu còn theo mãi trong kí ức:
Nõn nà dáng, nõn nà hình. 
Xuân tình trong vắt ngọt lành hương mây
Nõn nà tỉnh, nõn nà say
Vòng tay bỏng rát vòng tay lửa bồng.
Khát khao tình ém đáy lòng...
Nõn nà nhé!
Đợi tương phùng một mai!
Một điều độc đáo phải nói đến trong bài thơ là tác giả cho người nam gọi người nữ bằng từ NÕN NÀ, như người ta hay gọi người yêu âu yếm là “mèo con”, “honey”….. Ta hãy tìm hiểu về “nõn nà” trong dân gian Việt Nam. Tôi đã đọc được bài “Nõ (nõn) nường _ An Chi (KTNN 224, ngày 10-10-1996)” – link http://tunguyenhoc.blogspot.com/…/no-non-nuong-chi-ktnn-224…, xin trích nội dung sau “Trong tiếng Việt, âm xưa của noãn là nõn. Nghĩa gốc của từ này trong tiếng Việt có xê dịch một tí so với nghĩa của nguyên từ trong tiếng Hán; nõn là dương vật như đã được ghi nhận trong Từ điển tiếng Việt do Văn Tân chủ biên, tại mục “nõn nường”: “Từ chỉ vật làm bằng gỗ, tượng trưng cho dương vật (nõn) và âm hộ (nường) do nhân dân ở miền Dị-nậu và Khúc-lạc (Phú-thọ) xưa làm ra để rước thần; khi rước, những người khiêng kiệu vừa đi vừa hát: Ba mươi sáu cái nõn nường, Cái để đầu giường cái để đầu tay. Khi kiệu đến chỗ thờ thần, người ta tung nõn và nường cho mọi người cướp; con trai cướp được nường, con gái cướp được nõn là điềm tốt”. Do vậy khi ghép chung thành NÕN NÀ để gọi người yêu trong cuộc yêu thì thật là thông minh, gợi tình, quyến rũ.
Đọc đến đây ta cảm nhận được một tứ thơ độc đáo: hai người nam nữ trao gửi yêu thương, cả hai cùng toát lên vẻ nồng nàn dâng hiến, mỗi giới một vẻ, tuy hai mà một, tuy một mà hai, người nam chủ động, người nữ giấu vẻ quyến rũ trong cái e lệ kín đáo. Đó là VẺ ĐẸP XƯA trong thể hiện tình yêu trai gái của người Việt ta, đặc biệt là ở người nữ, nàng yêu đó, thương đó, say đắm đó, mà lại e ấp thẹn thùng, vẻ quyến rũ rất đàn bà Việt Nam. Bài thơ viết bằng thể thơ lục bát gần gũi, nhịp thơ linh hoạt để diễn tả tình cảm phù hợp với phát triển tâm lí tình cảm nhân vật, khi chậm rãi theo nhịp 2-2-2: “Khuya đêm/ ai hứng/ sương lơi/ búp trà?. Khum tay/ nhẹ vợt/ hương hoa. Trái là/ mật ngọt, phải là/ nhuỵ thơm”; lúc nhanh câu 6 chữ nhịp 2-4, câu tám chữ nhịp 2-2-4: “Mùa tàn/ Tình vẫn chửa tàn; Mộng mơ/ xuân vẫn/ bàn hoàn bóng ai”; hoặc “Mịn mềm/ buông lọn tóc mai; Mọng xuân/ yếm thắm/ hoa cài tuyết lê”….
Ngoài nghệ thuật dùng ngôn ngữ rất tài tình trong thơ tình của Hạt Cát như đã minh họa qua 2 bài thơ “Bến song xưa” và “Nõn nà ơi”, ta có thể thấy Hạt Cát đã cho nhân vật trữ tình trong thơ của mình dù chia xa hay mãi bên nhau đều hướng tới tính nhân văn, chan chứa tình người.
Tác giả Đỗ Thị Xuân Lan ( Lúa Bông ) gửi bài

==========================================
NÕN NÀ ƠI,
Nõn nà là nõn nà ơi!|
Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?
Khum tay nhẹ vợt hương hoa
Trái là mật ngọt, phải là nhuỵ thơm.
Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn
Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn.
Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn 
Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai
Mịn mềm buông lọn tóc mai
Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê.
Nụ yêu đắm đuối đê mê
Chốn đào nguyên má môi kề má môi! 
Yêu cho lật đất, sụt giời 
Cho tương tư rối bời bời áo khăn.
Là duyên là nợ vạn năm
Là tơ vương rút ruột tằm chuốt tơ
Là xưa đợi, là mai chờ
Là muôn kiếp dệt áng thơ tặng tình.
Nõn nà dáng, nõn nà hình
Xuân tình trong vắt ngọt lành hương mây
Nõn nà tỉnh, nõn nà say 
Vòng tay bỏng rát vòng tay lửa bồng.
Khát khao tình ém đáy lòng
..Nõn nà nhé!
Đợi tương phùng một mai!
12 / 03 / 2015




NHÊNH NHANG NGÀY NẮNG

NHÊNH NHANG NGÀY NẮNG 
********+++******

1- HƯ KHÔNG

Vòng tay hư không
Nụ hôn hư không
Tình yêu hư không.

Quả cầu lửa 
Rẻ quạt ráng lửa 
Chân trời  lửa.

Hoàng hôn
Khép mở 
Đêm. 

 2- NỒNG OI

Đừng đợi nhé đêm
( Là ) đêm ơi! ... đừng đợi nhé đêm.
Muộn trăng đã ngủ.
 Muộn rèm đã buông.
Đừng nhớ đừng thương
( Chứ ) xin ai... đừng nhớ đừng thương
Trám bùi rụng tím lối vườn ngày xưa.
Thôi chớ có mơ
Muộn đêm hãy tạnh cơn mơ
Giấc nồng mình ( mà mình ) vật vã đã vừa năm canh...
Nàng về 
Trách yến hờn oanh
( Chứ là ) cô mình... Trách yến hờn oanh
Mỗi cơn hờn giận tan tành phấn hương! 
Nồng oi thiêu cháy giát giường
Nhọ nhem ai có 
( là )
có thương chính mình
Nồng oi 
( là )
nồng oi xám xịt nghĩa tình
Ai về gánh nước cho mình 
( Là )
cho minh rửa chân? ,