Người ta...
giờ của người ta.
Tôi là của những vời xa vơi đầy!
Rượu chua men nhạt chả say
Màng tơ nhện buộc tháng ngày rỗng không!
Đầu sông cuối bể ngóng trông
Bốn bề mây gió lồng bồng ngẩn ngơ.
Ngày đêm nắng đợi, mưa chờ
Màu vôi, sắc phấn nhờ nhờ bụi đen.
Tàn thu queo quắt gương sen
Tàn xuân hương mộc níu đêm nghẹn ngào.
Bùng nhùng tơ rối bờ rào
Khung xưa thoi cũ đã rao bán rồi.
Tôi về mua tấm lụa sồi
May yếm thắm mặc đi chơi hội làng!
Mình thì cũng của người ta mất rồi
Rượu hồng chẳng uống cũng say
Tơ vương quấn quýt tháng ngày vấn vương
Còn gì đâu nữa mà mong
Bốn bề mây gió mịt mùng hư vô
Ngày đêm ngóng đợi tin chờ
Má hồng phai nhạt nhờ nhờ son môi...
Thôi thì tôi vẫn là tôi
Ta là ta của một người...của ta
tem vàng rồi nha,khỏi mắt chưa em?
Tơ hồng héo hắt còn gì nữa đâu
Tàn xuân níu lại càng sầu
Sang sông e gãy nhịp cậu chơi vơi!
Lẫn trong đó một bể dâu cuộc đời
Trồi lên chìm xuống đầy vơi
Cũng theo hết một chuyến đời rỗng không
Mượn câu lắc léo đèo bồng
Thả lòng thi phú theo chong chóng chiều...
***
Đầu tuần nhiều năng lượng LÃO THÁI QUÂN ơi!
Trả lời
Em cũng muốn ốm 1 lần như Cát xem sao ? (~_~)
Trả lời
Răng không mặc kệ than la chi hè!
http://img1.imagehousing.com/1/e3de214532ae326edb7b78422ddcd557.gif
Còn ta là của ai mà vấn vương
Cát ơi! Ốm nằm lại nhớ người ta hay sao?
bây giờ lo.....uống thuốc thôi !
Chúc khỏe.
mà chẳng thấy đâu ?
Nhớ.....uống thuốc !!!!!!!!!
thì em cùng với lão bà ...mần thơ...
hơi đâu mà đợi mà chờ
cứ vui như thuở ngay thơ những ngày
Tôi đây với họ chẳng là người dưng
Thề non hẹn biển đã từng
Lên non, xuống biển chẳng ngừng yêu nhau
Thế mà tan tác tình đầu
Anh chê quê kệch da nâu, tóc xờm
Anh mê thành phố...dầu thơm
Rước về một ả già hơn tuổi mình
Suốt ngày tang tỉnh tình tinh
Suốt ngày lấm lét giật mình sợ...hôn
Ước ngày về lại xóm thôn
Ngắm bông hoa dại, tâm hồn trăng trong....