Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

TIỄN NGƯỜI

Tiễn người về Bồng Lai cõi
Mây hồng và gió cũng hồng
Xưa cũ giận hờn oan trái
Bỗng tan vào chốn thinh không.


Ch
ả phải nghiệp duyên;
 âu nợ.
Luân hồi trả trả, vay vay
Xa rồi... mắt xanh, má thắm
Xa ảo huyền l
ững lờ mây.

... Cái tuổi mận mơ chua loét
Tay chìa, mắt liếc nuối thèm
Vừa cãi nhau như pháo trận
Lại khoe khoai nướng...
 nhem nhem!

Ngô rang lửa rơm bung trắng
Tro bếp trộn mặn mồ hôi
Quệt ngang nắng trưa nhóm lửa
Bụi đen bong bóng cơm sôi.


... Caí  thời áo quần tím mực
Quăn queo cuốn sách i tờ
Nắn nót chữ gà mái ghẹ
Mím hàng răng sún... ngồi mơ
...
Vô hình thời gian len lén
Quét ngang cả nhớ lẫn thương
Trắng  xóa bông lau mái tóc
Dắt díu nhau...  chốn vô thường!

Gió xưa bây giờ dịu lại
Nắng xưa cũng nhạt sắc vàng.

Chỉ có Tình yêu. Người ạ
Vẫn xanh ngắt sớm Xuân sang!



10 nhận xét:

Như Mai nói...

Mọi vui buồn rồi chẳng còn lại gì, tình yêu thương với nhau sẽ còn lại mãi mãi chị nhỉ.

Đỗ Thị Lan nói...

Vô hình thời gian len lén
Quét ngang cả nhớ lẫn thương
Trắng xóa bông lau mái tóc
Dắt díu nhau... chốn vô thường!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Chị thấy cuối cùng chỉ còn lại một cái gì đó như khái niêm!
Song con người luôn truyền tụng tình yêu, NM nhỉ?!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Em luôn chả nghĩ gì nữa... Hôm nay em định bay chuyến chiều đi Sài gòn thì bị Tào THáo đuổi. Chả biết tại sao. đành hủy vậy!

NGƯỜI THỔI TÙ VÀ TRÊN CAO NGUYÊN nói...

Trắng xóa bông lau mái tóc
Dắt díu nhau... chốn vô thường!

MƯA RỪNG CHIỀU nói...

thuở thiếu thời nhiều kỷ niệm...

có lần tớ bảo.mày mồm rộng
thế rồi hai đứa chập môi đo

Xuân Hồ nói...

" Vô hình thời gian len lén
Quét ngang cả nhớ lẫn thương
Trắng xóa bông lau mái tóc
Dắt díu nhau... chốn vô thường!"
Chị ơi, đọc thơ chị thấy buồn buồn sao đó.
Em đang mong chờ chị vào SG nhưng nghe chị hủy chuyến bay lại buồn hơn. Mong chị nhanh khỏe nhé chị thân thương.

Đi tìm sự thật nói...

Chỉ còn ta lại với ta
Nắng xưa cũng đã nhạt phai sắc vàng.
Cô đơn mình ta ở lại
Đời xanh ngắt trải Xuân sang!
Vậy cho lành. CÁT ạ !

Lý Viễn Giao nói...

" Tất cả rồi sẽ qua đi . Chỉ còn lại mãi mãi tình yêu của chúng ta !"

Namcua nói...

" Vô hình thời gian len lén
Quét ngang cả nhớ lẫn thương
Trắng xóa bông lau mái tóc
Dắt díu nhau... chốn vô thường!"

"Chỉ có Tình yêu. Người ạ
Vẫn xanh ngắt sớm Xuân sang!"

Thoắt buồn, thoắt vui vậy chị Cát ui.