Ai xui đi nhớ người dưng
Khiến làn gió thốc buốt lưng đêm về.
Nhặt sợi nắng sưởi đắm mê
Rút ráng chiều vẽ sắc quê cầu vồng.
... Những là ngóng, những
là trôngKhiến làn gió thốc buốt lưng đêm về.
Nhặt sợi nắng sưởi đắm mê
Rút ráng chiều vẽ sắc quê cầu vồng.
Những là khao khát chốc mòng vời xa.
Biết người là của người ta
Cồn cào ngồi đứng. Hỏi là vì đâu?
Sông sâu đã lỡ nhịp cầu
Nhanh tay vớt được nửa câu
... lững lờ...!
25 nhận xét:
Thì ra người ấy ở làng
Thương thương nhớ nhớ, rõ ràng người dưng
Xưa đòi chạm má! Ứ đừng!
Nay ngồi tiếc rẻ đùng đùng nhớ...quê!
trời ơi sao nhớ người dâng
để chồng úp mặt nằm chờ vợ chăng
Sao lại dại nhớ người dưng
để lòng đau buốt, ngắm chồng quạnh côi.
========
vui nhé bạn nghe
Hỏi còn chi nữa mà mong
Giây tơ đã lỡ , mộng lòng đã tan ...
Nhớ người dưng còn người không dưng bỗng nhớ, he he, chủ nhật tươi hồng chí ới.
... ...
Biết rằng chỉ nhớ vu vơ
Vẫn bâng khuâng dạ vẫn ngơ ngẩn lòng !
Người dưng là của người ta
Ai xui thương nhớ để mà ngóng trông?!
Cất câu lơ lửng trong lòng...
Tủi hờn nửa có nửa không ỡm ờ!
UI!!!! Sao mà tâm trạng thế chị. Nhưng gần như em cũng đang hầu một người dưng khó chịu đấy chị ạ. Ông trời đáng ghét chị há. Cha mẹ sinh ta ra , nuôi ta khôn lớn vậy mà trưởng thành lại đi hầu người dưng
Tự nhiên đứng ở trên tầng
Gió cơn thốc áo sau lưng. Buồn cười!
đời này còn có mấy mười
vẩn vơ đôi chút chơi vơi đôi phần!
Giá mà xưa cố ra tay
May ra vớ được cáy ngày... chị ơi!
Già rồi cứ vieét lung tung
Cho quên năm tháng bận lòng. Anh ui!
Thật ra định nhớ Hà My
Nhưng mà lại sợ... những gì 72 ( 720 ngày của ai với Hà My ý mà)
hihi...
Vui tươi nhé HM!
Nhưng mà còn sợi khói lam
Nướng chiều mấy độ... quên làm sao đây?!
ừ thÌ nhớ trộm thôi mà
Nếu chồng có biết, cười trừ... thế thôi!
Rời quê từ thuở lên ba
Chưa quen ai đã lên Bà rồi đây
Viết vơ vẩn cho hết ngày
Để ông Ngại có Ẻn này mà xem!
nhớ chi mà nhớ người dưng
chiều hôm gió cuốn rưng rưng giọt buôn...
Người dưng nhớ chẳng có sao
Cho hây hây mát rồi ào thổi đi...
Người dưng nhớ chỉ mệt lòng,
Có ai mà biết mà mong nhớ mình!
Sông sâu đã lỡ nhịp cầu
Chèo thuyền độc mộc vớt câu lững lờ
Trộn chung với mảnh tình hờ
Hóa vàng cho hết dại khờ riêng tôi
Qua cầu chợt nhớ người dưng
Bóng soi gió gợn bần thần nước trôi!
Nhớ em Lam Ngọc yêu thương
Xa xôi năm tháng con đường chông chênh!
Cũng thì chợt đến một khi
Rồi lại ngủ khì... sớm dậy đã quên
Chị ST à
Thế mà vẫn cứ chông chênh
Vẫn thầm thương nhớ bồng bềnh chị ơi!
Nhưng còn sợi nắng mồ côi
vắt ngang cánh cửa chơi vơi một mình!
Chỉ còn lay lứt sóng dồi
Chỉ còn bọt nước ngầu trôi theo dòng!
Sông sâu đã lỡ nhịp cầu
Người dưng xưa ấy còn đâu của mình
Đăng nhận xét