Rỗng trong lòng bung ra
Rỗng trên đầu chuội xuống
Rỗng gót chân dốc ngược
Rỗng gan buốt dạ đau.
Nắng rỗng lợt phai màu
Cây rỗng côi cút lá
Rỗng bốn bề loãng gió
Rỗng tám hướng xơ mây.
Vô định hồn tỉnh say
Nhạt nhòa chiều câm lặng!
Co ro đêm u tịch
Tôi ngồi ôm bóng tôi!
8 nhận xét:
Trống rỗng chiều thu
Mưa gió mịt nù
Chắc đang vắng bạn?
TEM vàng chị nhé!
Sầu thì càng lắc càng đầy
Đời mà lắc, thì đời bay tán tàn
Chẳng còn gì, rỗng tràn lan
Ta với Bóng, vẫn yên hàn - có đôi ...
Ta ngồi thì bóng cũng ngồi
Ta đi, bóng cũng lôi thôi theo liền
Hehe - thế cũng là có đôi rồi chị ơi
Ngủ ngon chị nhé
"Tôi ngồi ôm bóng tôi"
Trong trời thu đơn lạnh
Rỗng không và câm lặng
Lắng nghe giọt sầu đong
May mà còn chiếc bóng
Làm bạn cùng chính tôi
Dẫu cho đời hắt hủi
Bóng với hình chung đôi!
Rỗng như ông Phỗng
Rỗng từ ruột rỗng ra
Rỗng âm u chiều tà
Ta với ta làm bạn...
Cùng Cát, đổ đầy nước vào cho hết rỗng... Cát ơi!
...
Rỗng nói đứng cười ngồi
Rỗng khôn đường khỏa lấp !
Sao ko vào Quảng Trọi mà ôm em
Sao lại tự mình ôm mình thía Cát ơi ? (~_~)
[img] http://www.silvitablanco.com.ar/ruth_morehead/websilvita267173.gif[/img]
CŨNG CÓ LÚC MÌNH NGỒI ÔM BÓNG
NGHE LÒNG BUỒN RỖNG TUẾCH BIẾT VỀ ĐÂU...
Rỗng.. hãy vào blog
Sẽ quên đời rong rêu... chị ơi!
Đăng nhận xét