Bóng phù du in vầng ác lặn
Thoáng nồng nàn nóng bỏng lửa duyên
Thoắt thôi, lịm xác thuyền quyên
Buông trong cõi lặng đắm chìm đáy sâu.
Bùng nhùng nơi ken đặc rêu rong
Thả hồn mộng gió, mơ trăng
Một mai nay... Cõi mông lung xa vời!
Chật chội chen búi cỏ rậm hôi.
Cháy lòng khao khát khôn nguôi
Rung đôi cánh biếc giữa trời bao la.
Những ao ước xanh hoa đỏ lá
Lại hằng mơ hương xạ ngọt lành
Lọ lem đổi dáng, thay hình
Trút bùn thoát đất, thoắt thành Tiên Nga.
Nắng ấm lướt mặt hoa da phấn
Ráng mịn màng vóc gấm ru theo
Trời tây sao kết trăng treo
Tà dương nhoáng sập… bọt bèo toang hoang!
Đời phù sinh phận bạc nhẹ tênh.
Vật vờ xơ xác mong manh
Vụn rơi muôn một bồng bềnh hư vô.
Võ vàng như hạt nắng ngày đông.
Thương ơi! Trong cõi mênh mông
Đời người rồi cũng hư không kiếp Vờ!
Côn trùng sống ngắn nhất - Phù du (con VỜ)(Ephemeridae) | ||
Phù du trưởng thành không sống trọn 1 ngày, thường chỉ mấy tiếng đồng hồ là chết. Phù du trưởng thành sống ngắn ngủi như vậy, nhưng phù du ấu trùng lại sống khá lâu. Phù du trưởng thành giao phối xong đẻ trứng v
Phù du là loại côn trùng tương đối cổ xưa, đã xuất hiện từ hơn 300 triệu năm trước. Có khoảng 2000 giống phù du, phân bố rất rộng. Thân nó bé nhỏ yếu ớt, đầu nhỏ, mắt to, cánh màng rất yếu rất dễ bị rụng, chân rất nhỏ, không dùng để bò, chỉ để đậu bám.
Ấu trùng thường vũ hóa sau lúc mặt trời lặn thành bướm non, lúc này đã giống với phù du trưởng thành, nhưng còn một lớp màng mờ bao bọc toàn thân màu đen, cánh xẫm, không linh hoạt, không giao phối được. Sau khi bướm non lột xác, mới có đuôi cánh màng trong suốt, tươi sáng, thành phù du trưởng thành. Giai đoạn trưởng thành nó không ăn uống gì, chỉ lo việc giao phối, đẻ trứng. Đẻ xong là chết, hàng loạt phù du chết bên hồ đến mức trơn chuội. Từ lúc trứng nở thành ấu trùng thường phải lột xác 20-24 lần có khi đến 40 lần. Ấu trùng phù du là thức ăn ngon của cá.
Phù du trưởng thành sở dĩ chóng chết như vậy bởi miệng của nó đã thoái hóa, không thể ăn uống được gì.
(Ảnh: guillaume.doucet)
|
Kiếp tằm tơ lủi thủi đêm dài
Quanh năm vẫn cứ miệt mài
Nào hay tạo hóa an bày trớ trêu
Đêm vò võ với yêu thương muộn
Phận thuyền quyên nào muốn bẽ bàng
Tiếc rằng cay đắng hồng nhan
Bồng bềnh trôi nổi nát tan cõi lòng
Biết là về với hư không
Mà người nào nào thấu sâu nong tiếng đời
Thôi thì buông kiếp hoa rơi.
Chim sa cá lặn ong vào bướm ra
Cầm kỳ thi họa đàn ca
Dập dìu kẻ đón người đưa cũng nhiều
Thế mà phận bạc hẩm hiu
Chìm trong bể khổ sớm chiều đớn đau
Cuộc đời chìm ngập bể dâu
Không bờ không bến biết đâu là nhà
Cô đơn cũng một kiếp hoa
Một mai thác cũng ra ma không chồng
Một mai về với hư không
Hoa tàn nhụy rữa má hồng phôi phai...
Viết cho một kiếp người, tặng HC
Thân mỏng mảnh nổi trôi dòng bèo bọt.
Dẫu bồng bềnh cũng một kiếp hóa sinh.
Hữu tình đôi mảnh thuyền quyên.
Treo mây ngũ sắc ngược miền hư vô.
Dẫu ngắn ngủi cũng xong một kiếp.
Treo đèn trăng dệt mộng hương hoa.
.........................
Không không, sắc sắc mà ra....
Trời sanh cánh mỏng cặp đuôi dài
Mắt lộ vầy đàn thỏa sức bay
Ánh lửa cuồng si vào nướng trụi
Bóng chiều loạn đả vướng gây cay
Vài giờ chao liệng mà sinh mắn
Một kiếp lộn nhào chẳng sống dai
Mặt nước vật vờ no bụng cá
Ghi tên văn học thế mà hay !