Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

BUỒN

Thật là lạ, là tại sao tôi lại buồn thế này???
*************

Buồn sao buồn đến thế này
Cả mảng gió với sợi mây cũng buồn
Cố lục tìm chút bồn chồn

 Lơ vơ như xác không hốn
rỗng không!


 
... Nắng buồn khô xác dọc mùng
Cong queo tay mướp quấn vòng rào ao
Ếch buồn núp dưới rễ bèo 
Ngó rồng rồng cuốn rong rêu bập bềnh!

... Buồn như mình chả là mình
Buồn xơ xác hệt mái gianh quê nghèo
Buồn xô dậu đổ bìm leo
Đen xì chim quốc trốn chiều gọi đêm...

... Buồn chìm tận đáy nỗi niềm
Những mong khóc được ướt đêm một lần!

 
Buồn đau đáu vết tàn xuân
Đâu duyên nợ, đâu phù trầm nổi trôi?!

Lá buồn; Lá lả tả rơi
Người buồn khiến mấy tầng giời quạnh hiu!..



***********

4 nhận xét:

Ngựa Mỏi Chân Rồi nói...

Tem cho bài thơ mới
Răng buồn rứa chị ơi!

Xuân Hồ nói...

Chị làm em buồn theo, hu hu hu.
"Lá buồn; Lá lả tả rơi
Tôi buồn khiến cả tầng giời quạnh hiu! "

Ngựa Mỏi Chân Rồi nói...

Em thức khuya rứa?

Unknown nói...

"Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Nên "cả mảng gió với sợi mây cũng buồn".(HC)
Có lẽ thời buổi này mỗi người có nhiều "lý do" để mà buồn.
Nhưng hy vọng mọi chuyện cũng sẽ qua đi. Chúc HC vui nhiều.