Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

GIÁ MÀ

                   
Giá mà khóc được thì may
Xa xót ấy, tủi hờn này có  nguôi?!
Đã đành thôi cũng là thôi
Ai xui thấp đất, cao giời mà chi!


Bàn tay ê ẩm dại tê

Những mong buông gió quay về hư không!
Tưởng đâu đã thoát khỏi vòng
Bông mây trắng, nắng mai hồng... lung linh.

Ngửa đầu thưa với Cao xanh:
Không dưng sập quán, đổ thành. Vì đâu?
Nong tằm thay mấy lần dâu
Tơ vàng rút ruột kén đau mấy lần?!

Gió sương lạnh giá tấm thân
Phong trần thế;  liệu phong trần nào hơn?!
Hoài công giữ phấn, gìn son
Cho vẹn tròn.
 Cố vẹn tròn…
mai nay.

Nghịch dao sắc chảy máu tay
Quằn quằn cưa rỉ mãi nhay ruột tằm!
Đếm ngày… đếm tháng… đếm năm...
Phụ nhau, phụ đến nhọc nhằn thế ru?

Mở lòng giải oán, gỡ thù
Vầng trăng khi tỏ khi lu.
 Lẽ thường!

Đau đâu buốt tủy, thấu xương?
Cuối đời gặp lại tai ương ngược đời!
*


Kiến đàn xé lá che trời
Có che chắn được chơi vơi bốn mùa?!
 
Ảnh minh họa

14 nhận xét:

NoiLieuhaha nói...

Giá mà khóc được thì may
Xa xót ấy, tủi hờn này sẽ vơi!
Chyện đời thôi thế là thôi.
Xưa nay thấp đất, mà giời vẫn cao!
.
Khép buồn hết lối ra vào
Cuộc đời sáng lại trăng sao đêm dằm!

NHAMY nói...

đời người đã trót phong trần
chuyên chuân mấy bận số phần lao đao
trách chi đất thấp trời cao
sắc son giử trọn lẽ nào chẳng thương...

Tiếng Đời nói...


Kiến đàn xé lá che trời
Có che chắn được chơi vơi bốn mùa?!
*
Biết là mỗi lúc nắng mưa
Đơn thân một bóng quá thừa nỗi đau
Thôi đành cố bước đi mau
Cố qua băng giá xua màu chơi vơi.

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Cám ơn sư phụ ghé thăm
Nhưng mà cái chữ đêm DĂMG viết sai

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Biết là sau trước VÔ THƯỜNG
Thoáng thôi... nay gió mai sương cũng là...!

Unknown nói...

Giá mà quên được sự đời
Giá mà khóc được cho vơi nôĩ sầu
Giá mà quên được nỗi đau
Giá mà tằm được vì dâu đau lòng

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Mất còn, sau trước thế thôi
Mai nay cõi ấy BỒNG LAI hạc về.

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Giá mưa bong bóng phập phồng
Thì nay mai nắng sẽ hồng cả mây
Nếu mà rượu uống chả say
Thì men nồng cũng có ngày ném ao!
Có làm sao cũng chả sao
Trước sau rồi cũng tan vào HƯ VÔ!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Em cũng viết chưd Rằm sai nốt . Thành DỚP rồi ạ

Xuân Hồ nói...

Chị ơi đọc thơ chị mà em rưng rưng nước mắt rồi đó, nghĩ đến thân phận cũng xót xa và đôi lúc cũng không khóc được dù biết rằng khóc sẽ nhẹ lòng hơn.
Em nhớ bài thơ " Quán bên đường" của Bình Nguyên Lộc - NS Phạm Duy phổ nhạc có những câu cuối rất hay:
"Rồi xin một nụ cười thôi
Cười ư ? em đã vùi quên nụ cười
Thì xin vài giọt lệ rơi
Lệ em cạn đã từ lâu, người ơi
Trước khi từ giã hỏi nhau buồn hay là vui
Thì cứ hỏi ngay cuộc đờị.. "
Tuy nội dung toàn bài không đúng với mình nhưng những câu cuối nói lên được tâm trạng của người không còn cười, không còn khóc được chị nhỉ.
Em nhớ chị nhiều và mong đến mùa Thu để ra thăm chị. Ôm chị thật chặt.

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Trước khi từ giã hỏi nhau buồn hay là vui
Thì cứ hỏi ngay cuộc đờị.. "
............
Thì hãy hỏi lòng mình...

Unknown nói...

Theo chân bạn TA sang chơi cho biết nhà nè! :)
Thơ của bạn hay lắm!
Chúc bạn luôn vui,khỏe nhé!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Cám ơn TA > chúc buổi sớm tốt lành

thanhthuoczvolen nói...

Mong manh tổ kiến giữa trời
Làm sao che được mưa rơi bão bùng
Cuộc đời có cát có hung
nên cố chịu đưng chứ đừng buông xuôi...