Lời thưa:
Ngồi nghe chị kể chuyện đời
Vu vơ dămchữ cho vơi nỗi lòng!
Ngồi uể oải ngắm mưa lác đác
Đứng thẫn thờ nhìn xác lá rơi
Ngoái sau lưng… muộn lắm rồi
Chiều tàn xám cả cõi người lênh đênh.
... Cũng rờ rỡ nụ xanh, hoa đỏ
Cũng mơ màng vàng lá thu bay
Cũng tung tăng vẻ thơ ngây
Cũng bồn chồn những tháng ngày nhớ mong...
... Thương hoa nhài đằm trăng dìu dịu
Ánh sương khuya khẽ níu ngàn sao
Tội thân mướt mát xó rào
Lấm lem bụi táp, gai cào lươm nhươm.
Thương hạt gạo tám thơm ngan ngát
Chan nước cà đầy bát chiết yêu
Mâm son: đũa mốc chòi niêu
Lùa cay nuốt đắng sớm chiều thảm thê...
Đứng thẫn thờ nhìn xác lá rơi
Ngoái sau lưng… muộn lắm rồi
Chiều tàn xám cả cõi người lênh đênh.
... Cũng rờ rỡ nụ xanh, hoa đỏ
Cũng mơ màng vàng lá thu bay
Cũng tung tăng vẻ thơ ngây
Cũng bồn chồn những tháng ngày nhớ mong...
... Thương hoa nhài đằm trăng dìu dịu
Ánh sương khuya khẽ níu ngàn sao
Tội thân mướt mát xó rào
Lấm lem bụi táp, gai cào lươm nhươm.
Thương hạt gạo tám thơm ngan ngát
Chan nước cà đầy bát chiết yêu
Mâm son: đũa mốc chòi niêu
Lùa cay nuốt đắng sớm chiều thảm thê...
Cũng cố nhịn cháo khê, cơm sống
Lại cắn răng lửa bỏng, nước sôi
Vì con chả quản một đời
Nén đớn đau giữ nét cười héo hon.
Ngày mỏi mòn, dấu son cũng nhạt
Lạc đường trôi, bèo dạt mé sông
Ai xui nhào khúc đường cong
Để oan khiên, để long đong cả đời!
Lại cắn răng lửa bỏng, nước sôi
Vì con chả quản một đời
Nén đớn đau giữ nét cười héo hon.
Ngày mỏi mòn, dấu son cũng nhạt
Lạc đường trôi, bèo dạt mé sông
Ai xui nhào khúc đường cong
Để oan khiên, để long đong cả đời!
Bao năm tháng trống xuôi, kèn ngược
Cây muốn đừng, gió tướp xơ cây.
Thò lò sáu mặt là đây
Nụ cười mặt ấy, mặt này quỷ ma!
Cây muốn đừng, gió tướp xơ cây.
Thò lò sáu mặt là đây
Nụ cười mặt ấy, mặt này quỷ ma!
Ào ào cuộc can qua nhàu nát
Khóc mòn đêm, héo hắt mòn đêm.
Luân hồi vay nghiệp trả
duyênKhóc mòn đêm, héo hắt mòn đêm.
Ngàn đau khổ, vạn lụy phiền bởi đâu?!
***
Vu vơ viết vài câu qua quýt
Nói sao sòng cho hết khúc nhôi?
Ngước nhìn thăm thẳm vòm trời
Xin Cao Xanh xá cho ai lỗi lầm!
33 nhận xét:
Buồn buồn quá chao ơi buồn quá
Phận long đong sao quá long đong
Cũng sắc hoa cũng dào dạt mênh mông
Mà sao đau đáu nỗi lòng cùng ai!
Góp vơi bạn Cát một lời chia sẻ...
Cháu ghé thăm, cô đã ngủ say
Bài thơ song thất đầy hương lạ...
Chúc cô giấc nồng êm ả!
Và ngày mai: một biển cả niềm vui!
Ngồi đây gẫm thăng trầm đã đủ
Nợ trường thi đã thử mươi phen
Cây hèn tại gốc nó hèn
Ra hoa cũng dáng loa kèn thua ai
Người kỳ thị tiếng đời khinh miệt
Cái bửu môi chì chiết khen chê
Thương thay sắc tím ủ ê
Cái hoa rau muống ai mê được nào
Lại cũng tím hoa bèo hoa sứng
Mà người đời còn nựng còn thương
Đôi khi trong giới văn chương
Có người ca tụng khoe hương hộ đời
Chứ hoa lang nở rơi nở rớt
Để người chê giây tốt củ hư
Người đời đem áo tiểu thư
Sánh cùng sắc tím ví như hoa cà
Chứ nào ai đem hoa " cứt lợn"
Đem hoa lang rau muống trộn chung
Lụa kia có tốt cũng đừng
Bởi hoa đã bị bần cùng thế gian
Cùng là hoa cái sang cái khốn
Sắc hường nào thiếu thốn chi đâu
Đôi khi hương thắm thiếu màu
Hoa trà có sắc lại sầu không hương
Đời ca tụng lỡ thương nên mến
Nụ quỳnh hoa nở đến vài giờ
Thì rồi cánh héo đài khô
Thế mà vẫn quí cơ hồ nâng niu
Miện thế gian ngoa điêu ai biết
Lỡ thương rồi có chết cũng thương
Đôi khi chẳng kịp tỏ tường
Thấy đời yêu quí ta vương tơ sầu
Đời thống khổ đắng cay chịu đủ
Nợ trần ai biết rũ cho ai
Thôi thì cố vượt đường dài
Cố vui mà sống, buồn hoài làm chi?
Xem kiểm phiếu thấy thương mà tội
Ai đặt bày, ai hỏi chi ai?
Tất cả là tín nhiêm thôi
Mà sao vẫn có những người đắng cay!
Cái trò Bạch tuộc nhiều tay
Trái ăn dầy, phải ăn dầy ... mới xong
Bảy màu bong bóng xà phòng
Cói con dân giống muỗi mòng ngu ngơ!
Thôi thì khép kín phòng tu
Một đời chín khúc gió đu bập nềnh!
Ngày xưa có câu rằng :
Đời người đánh phấn , đeo hoa
Đời người đánh trịn cũng qua một đời
Vung tu nên trả nợ đời.
Một kiếp người nát nhừ rồi ... cũng xong!
Nói hoa ... mà triết lý sâu
Cám ơn bạn với những câu răn đời!
viết vu vơ vho người héo hắt
Cũng như thay nước mắt khóc đêm.
Cám ơn cháu ghé nhà.
CHÚC BUỔI SỚM AN LÀNH!
CŨNG CÓ CÁNH BÈO TRÔI MẶT NƯỚC
CŨNG NHÀNH HOA KẺ RƯỚC, NGƯỜI YÊU
MỘT ĐỜI SƯỚNG KHỔ TRĂM CHIỀU
MÔNG LUNG MỘT THOÁNG... RỒI VÈO MẤT TĂM
EM CÁM ƠN CHỊ ĐÃ CHIA SẺ CÙNG BẠN EM!
Đọc thơ Cát em thấy hay
Có nhiều từ ngữ mê say cả lòng
Thơ Cát đọc rất sáng trong
Như trăng mười sáu cái thời đang yêu
Chúc Cát ngày tết Đoan Ngọ luôn phiêu diêu (~_~)
[img] http://image.blingee.com/images16/content/output/000/000/000/5a4/460345753_413727.gif [/img]
Vu vơ chị viết ơ hờ
Đọc xong em mãi thẩn thờ buồn tênh .
Chúc chị ngày tết Đoan Ngọ thật vui chị nhé. Thân thương.
Qua đây, thấy Hạt Cát vẫn dào dạt thơ ca. @TN cũng ngâm nga:
Đời vu vơ tình khờ đưa lối
Lạc ngõ về lặn lội bờ sông
Duyên ai trôi nổi mênh mông
Con thuyền không bến lòng vòng vớt trăng
Trăng ngu ngơ trăng mờ soi bóng
Người hững hờ níu bóng ngày trôi
Tình về theo nghĩa xa xôi
Duyên tan theo mộng tơi bời tình nhân…
Ăn tết Đoan Ngọ thật vui và đầm ấm nhé Cát (~_~)
[img] http://anh.24h.com.vn/upload/3-2010/images/2010-09-23/1285203306-chuyen-la-1.jpg [/img]
Cũng là thục nữ đoan trang
Cũng hương sắc cũng vẹn toàn vô song
Mà sao cái kiếp long đong
Bắt sao lận đận đủ đường trần ai...
Sang thăm chị và chúc chị buổi chiều an lành và thật nhiều niềm vui
Đọc thơ chị thấy khắc khoải nỗi lòng...
Vui chị nhé, chúc chị có nhiều niềm vui và an lành!
Người ngồi Ngâm khúc vu vơ
Mà nghe mặn chát nơi bờ môi nhau
Nỉ non một mối tình sầu
"Cung đàn nhỏ máu năm đầu ngón tay" - ND
Trời đâu hay, đất đâu hay
Lửa tàn, bấc lụi, lắt lay gió lùa
Lẽ nào vẫn cảnh ngày xưa
Hồng nhan bạc phận còn chua xót lòng
Có chồng mà chẳng nên chồng
Thôi đành thôi kiếp má hồng phôi phai...
Chia sẻ cùng bài thơ Tình buồn của CÁT nha!
Chúc vui Tết Đoan Ngọ Cát ui!!!
Bài thơ thấu nỗi lòng, đọc phải nuốt nước mắt vào trong. Chị em mình hiểu nhau hơn ai hết. Chào !
Em góp vài câu còm, he:
Buồn cái sự thò lò sáu mặt
Ta thạch sùng tắc lưỡi cho qua
Thế gian mang bốn bể phù hoa
Ta khép cười vào nơi ẩn dật...
Yêu chị!
Qua lâu mới đọc được song thất lục bát, thật thú vị
Cát nào có biết làm thơ
Ngồi buồn viết vẩn viết vơ... khỏi buồn!
Buồn thì vẫn cứ phải vui
Vui thì cũng chẳng quên ai đang buồn
Quẩn quanh bước mỏi chân chồn
Bốn phương mấy nổi sóng cồn khổ thay
Vui nhé HM
Định viết tặng chị TN, song em sợ bị mắng ... nên thôi luôn> Cám ơn blog cho em được quen chị và nhiều bạn bè!
Anh Vũ cho mình cái link blog nhé , mò vào một trang thì chả có bài nào> mấy năm giời chả biết bạn nom ra sao, định hôm nào liều cùng Hoa Hồng gai đi NGÓ MẶT RỒNG đới!
Chuyện đời như thế lẽ thường
Bao người dở dở ương ương, phí đời!
Kiểu gì : NƯỚC MẮT (cũng) CHẢY XUÔI
Hướng Dương thấy đúng không?
Phụ nữ luôn nhẫn nhịn mà!
Chúc em đêm ngon giấc để có nhiều bài thật hay nhé!
Càng đoan trang thì càng khốn khổ
Càng ngoan hiền càng lụy vào thân
Thà rằng đanh đá nọc nanh
May ra mới được yên lành chị ơi!!
Oai! Sáng giờ không nhìn, bây giờ xem kỹ... kinh hoàng!
Ghét nhiều đấy nha!
Hồn thơ dấu tận sâu tâm khảm
Du dương chiều tiếng nhạc bên tai
Bốn ba đều tỏ hơn người
Cám ơn ai đã đên chơi một lần!
Chuyện đời vốn nổi nênh mấy đận
Kiếp má hồng lận đận nhiều phen...
Xót thương cỏ nọi hoa hèn
Kề thân hùm sói triền miên tháng ngày
Vừa mời nhau uống ca fe
Lại trêu đem quả ê hề toàn sâu
Thế này thì giận rõ lâu!
Liệu mà đem món CAO LÂU ra đền
May ra thì mới thể quên!
Song thất lục bát quá hay
Mà xao xác lá mà lay lắt cành !
Đăng nhận xét