HỒ TRÚC BACH CHIỀU TÀN THU
Hồ Trúc Bạch chiều tàn thu
Âm u
Cây.
Âm u
Em.
Buồn chia phôi mùa rụng lá.
Đường Trấn Vũ
Vô tình
Người
Quen
Lạ.
Em ngoặt Hồ tây
Sóng nhọn nhấp nhô xé nát bóng mây
Nước lạnh dạt xô vụn tơi mảnh gió
Lầm lũi rê chân về phố cũ.
Ánh mắt Anh
không quán trọ
lang thang.
...Hồ Trúc Bạch chiều tàn thu
Cá trốn đông
Lặng lẽ
xẻ đàn .
Em và Anh
Vụn tan
Buông
Xa cũ...
13 nhận xét:
Em và Anh
Vụn tan
Buông
Xa cũ...
Mới vui lại buồn rồi! Cát ơi...
Ừ thì buông
Ừ thì suôi
Chỉ thế thôi
Xa cũ...
Em ngoặt Hồ tây
Sóng nhọn nhấp nhô xé nát bóng mây
Nước lạnh dạt xô vụn tơi mảnh gió
"Em và anh
Vụn tan
Buông
Xa cũ..."
Ừ
Cũng đã
Thì thôi
Để rồi
Vụn hết
Kết cục
Hư vô...
Buông xa cũ
Buông thôi chị....
"Cuộc đời là dòng sông luôn chảy". Một câu nói minh anh, triết lí. Từ ngày em chiêm nghiệm câu này, em thấy rất thanh thản và yêu đời chị ạ.
Hơi buồn nhưng lãng đãng quá !
Em và Anh
Vụn tan
Buông
Xa cũ...
Có lẽ thế mới mang nhiều da diết
Cuộc tình ngày nào mộng củ... rêu phong!
Chị à, sao lắm trở trăn!
Một hiện thực sao mà "vô tình", "âm u" và "vụn vỡ "quá ! May mà "buông",chứ chấp giữa lại biết đi đâu về đâu !
Tàn thu
Người cuối thu tàn
Nắm-buông, buông-nắm...
Lan man hỏi lòng
NẮM, BUÔNG lúc CÓ lúc KHÔNG
Những gì XA CŨ đèo bồng cho ai???
Mảnh hồn nhỏ
Trốn đông
Ủ rũ.
Bước nhịp đều
Lối cũ
Buông tên
Chấm nỗi nên
Vào một
Lần
Vụn vỡ
Thở
Hơi vào
Thấy ngược
Đời xuôi
Tiếp, tiếp thôi
Phận mời
Thi rũ
Xả, xả lũ
Buôn cười
Lặng
Mua, mua mưa
Đông vừa
Lắng
Chân giẫm
Tay vẫn nắm
Riêng mình
Tử
Sinh...!
Hồ Trúc Bạch
Của Cát
Một lần
Em chưa đến
Sẽ hẹn
Một ngày
Đến đó thăm
Cát ơi ! (~_~)
http://blog.yimg.com/1/awuh3Gp7s5.cGFWIOrLHxA23NNxyB5OCJOYrq_WSvI6pJvQzx5XvfQ--/43/l/CwBtT6Xqpm9aHfe9NtcR5Q.jpg
Anh như
Cánh bướm
Xa mờ
Em như
Cành hoa đẹp
Hương thơm hoài
Ngàn năm (~_~)
http://farm8.staticflickr.com/7089/7188521295_a762fa5c7a_z.jpg
Lão Bà Bà này lạ thật ta! Thơ và ý thơ như của một người con gái mới lớn!?
Đăng nhận xét