Gửi vh
Muộn rồi mình
ạ.
Chiều xa.
Mảnh trăng đông dõi mắt ngà đăm đăm
Mưa phùn gió bấc lâm thâm
Dùng dằng áo vạt âm thầm tiễn đưa.
Vòng tay lúng túng thiếu thừa
Ngọn heo may hắt ngược lùa bờ vai.
Chiều xa.
Mảnh trăng đông dõi mắt ngà đăm đăm
Mưa phùn gió bấc lâm thâm
Dùng dằng áo vạt âm thầm tiễn đưa.
Vòng tay lúng túng thiếu thừa
Ngọn heo may hắt ngược lùa bờ vai.
Nhặt mây khuya vá ánh mai
Nhặt sương sớm lặng lẽ gài rèm đêm.
Tạ từ bóng lạ, hình quen
Lạnh vò không ủ dậy men rượu hồng.
Mỏng dày duyên nợ tang bồng
Nửa đầu núi, nửa cuối sông... gập ghềnh!
Lạnh vò không ủ dậy men rượu hồng.
Mỏng dày duyên nợ tang bồng
Nửa đầu núi, nửa cuối sông... gập ghềnh!
Tay ta lơi nắm tay mình
Trăm năm chả đặng, nghĩa tình vẫn đây!
Tạ từ gió táp mây bay
Mang mang băng tuyết tháng ngày lạnh đông!
Trăm năm chả đặng, nghĩa tình vẫn đây!
Tạ từ gió táp mây bay
Mang mang băng tuyết tháng ngày lạnh đông!
Nhặt bài họa thơ Hướng Dương...
thấy tâm trạng cũng giông giông... bê về mọi người cùng xem nhá!
HỌA HỜN TRÁCH cùa H D
Heo may giá buốt lạnh hơi đồng
Lủi thủi mình ai giữa tiết đông
Chàng chốn chân trời mây sắc xám
Thiếp nơi cuối bể gió xơ bông
Vết thương mấy độ đau dồn ứ
Làn sẹo bao lần rát rộp bong
Thuyền cũ buông chèo quên ước hẹn
Buồm xưa gió lặng cánh thôi phồng!
14 nhận xét:
http://cuasomoi.com/newsimage/original/2013/6/image_81959_chia_tay2.jpg
Mỏng dày duyên nợ tang bồng
Nửa đầu núi, nửa cuối sông... gập ghềnh!
Tay ta lơi nắm tay mình
Trăm năm vẫn đó, nghĩa tình vẫn đây!
Tạ từ gió tạnh mây bay
Mang mang băng tuyết tháng ngày lạnh đông!
----------------------------
Đọc bài này, em muốn khóc quá chị!
Muộn rồi để nói lời yêu
Muộn rồi để nói lên điều thiêng liêng
Thôi thì cứ giữ tình riêng
Giữ chút kỷ niệm chúng mình có nhau!
Dẫu rằng muộn - vẫn còn hơn
Lẻ loi một nẻo - giận hờn cô liêu
Người đâu trong những buổi chiều
Để mình ngơ ngác buồn hiu - muộn màng
...
Ngày mới an vui chị nhé!
Heo may giá buốt lạnh hơi đồng
Lủi thủi mình ai giữa tiết đông
Chàng chốn chân trời mây sắc xám
Thiếp nơi cuối bể gió xơ bông
Vết thương mấy độ đau dồn ứ
Làn sẹo bao lần rát rộp bong
Thuyền cũ dùng dằng quên ước hẹn
Buồm xưa gió lặng cánh thôi phồng!
không vào được Blog H D, chị sửa bài thế này...
Vẫn còn chút sớm khóe lòng
Đêm qua sợi ấm manh mong đông thì !
Dù có muộn một chút thôi
Nhưng tình mình vẫn ở tuổi đôi mươi em à
Ngày mới thăm lão Bà Bà (~_~)
http://lifeplusimage.com/media/_good_morning_051_gif_50deee66439a3.gif
Đẫm buồn ...đau !
Mỏng dày duyên nợ tang bồng
Nửa đầu núi, nửa cuối sông... gập ghềnh!
Tay ta lơi nắm tay mình
Trăm năm chả đặng, nghĩa tình vẫn đây!
Chị thích nhất đoạn này!
HAY LẮM mình thích câu này
Nhặt mây khuya vá ánh mai
Nhặt sương sớm lặng lẽ gài rèm đêm.
Tạ từ bóng lạ, hình quen
Lạnh vò không ủ dậy men rượu hồng.
CHƯA MUỘN MÀ EM
"Mỏng dầy duyên nợ tang bồng
Nửa đầu núi, nửa cuối sông ...gập ghềnh"
Muộn rồi hai kiếp lênh đênh
Chân trời hai nẻo chênh vênh ...muộn rồi.
Chị đừng nhấp vào tên em mà hãy vào bằng tên bài của em hiển thị bên blog chị đó chị ạ
“Tạ từ gió tạnh mây bay
Mang mang băng tuyết tháng ngày lạnh đông!”
Người đi khoác áo hư không
Ta về lưng lửng mênh mông bóng chiều
Muộn màng một chút tình ơi!
Lối xưa thơm thảo mộng vơi cũng đầy…
Đăng nhận xét