8/7/2014 Hat Cat -Dieu Sinh
Huỳnh Xuân Sơn10:04 Ngày 09 tháng 07 năm 2014
Đêm Buồn
Ngỡ ánh sao khuya rọi đáy lòng
Biết rằng sâu thẳm nổi cơn giông
Tình xanh xưa dệt ươm màu nắng
Nghĩa thắm vừa thêu nhuộm gió đông
Mộng ước vùi chôn nơi bến đợi
Tình yêu giấu kín chốn người trông
Trăng non chờ tỏ người hiu hắt
Ngóng đón sương rơi giọt mặn nồng
TƠ LÒNG ( họa lại với Huỳnh Xuân Sơn )
Thẫn thờ ngồi gỡ mối tơ lòng
Rối rắm trăm chiều cuộn bão giông
Tao tác tiếng chim trưa nắng hạ
Thê lương cánh bướm sớm mưa đông
Bến sông côi cút âm thầm ngóng
Dòng nước cô liêu lặng lẽ trông
Mây gió co ro nới giá lạnh
Cỏ hoa rũ rượi giữa oi nồng
Biết ở nơi đâu gỡ rối lòng
Nguyện tìm bằng được dẫu mưa giông
Nút này đan chặt ngày thơ ấu
Nuộc nọ cuộn tròn buổi chớm đông
Quanh quẩn bao năm mòn bến đợi
Tròng trành mấy nẻo héo người trông
Ngỡ đâu tri kỷ gần ta lắm
Vẫn tưởng băng tan sẽ thắm nồng
Mộng
Tình yêu nhân mãi lớn đôi lòng
Thương nhớ dạt dào muốn nổi giông
Xa xứ ai hay mình một bóng
Cố hương nào biết có còn đông
Sớm mai thức giấc mơ tình thắm
Đêm tối hoài mang mộng kẻ trông
Réo rắt giọt đàn vang sực tỉnh
Bên nhau hát mãi khúc tình nồng
Mời bạn cùng xơi bát cháo lòng
Sớm nay con vịt "tỏi " vì giông
Nhìn xem nước xuýt loang loang bóng
Ngó kỹ tiết canh thin thít đông
Ngoài ngõ xóm giềng vươn cổ ngó
Trong nhà trẻ mỏ ngỏng đầu trông
Mùi thơm, ngò húng tương chanh ớt
Có cháy bỏng đây ... Cút rượu nồng
Không
Chẳng thích ăn đâu bởi chữ lòng
Xót xa chú vịt tử vì giông
Cả đời lặn ngụp một làn nước
Suốt kiếp rong chơi bầy lũ đông
Vừa lớn đủ lông bàn đã ngóng
Đến khi soải cánh món mồi trông
Trẻ già hau háu tiết canh -thịt
Lưu địa lưu linh có rượu nồng