Lẩy bẩy cô đơn mẹ một thân
Mịt mù phong vũ cẩn vân bộn bề!
Qua nguồn cơn, cạn nguồn cơn
Tháng cơ ngày cực bào mòn xác ve.
3- Hè lại hè... lửa hè hy vọng
Đông lại đông... tê lạnh đức tin.
Nam Mô!
Cập bến bình yên.
Tai qua, nạn khỏi, muộn phiền dần vơi.
Tâm thiện lương quỷ dữ lánh xa
Vườn nhà cúc lại đơm hoa
5- Ngày lại ngày... nắng say, mưa tỉnh
Sóng yên vì gió đã yên
Tênh tênh chiếc bách lội trên dòng đời.
6- Nuôi con hỏi đâu nơi nhàn hạ
Yêu con sao xá dạ đầy vơi
Mắm môi bới đất, xáo giời
Mới hay gan ruột bời bời vì con!
7- Cuốc nửa giời non mòn núi vẹt
Xới nửa sông sỏi vét cát lầm...
Thêng thang mẹ bước xa dần cũ xưa.
8- Trời Hà Thành dịu mưa vàng nắng
Đêm Hà Thành gió lặng mây trong.
Đường chiều nhẹ gánh thong dong
ánh cầu vồng giọt thu...
Bao thác ghềnh trắc trở đã qua
Đã vui khi thấy cỏ hoa
Đôi khi khe khẽ ngân nga tiếng lòng
Quay nhìn lại mây hồng một thủa
Lòng ngậm ngùi cắt nửa tiếng yêu
Dẫu nghiêng bóng ngả về chiều
Con tim thổn thức bao điều xót xa
Nay hạnh phúc chan hòa vẫn nhớ
Thi thoảng còn nhắc nhở cháu con
Ngày xưa vất vả héo mòn
Công -Tư bề bộn vùi chôn nụ cười
Bầy con nhỏ một thời cơ cực
Đêm lại ngày chưa lúc nào nguôi
Tự tay chèo chống sông đời
Nuôi con thành đạt nên người hôm nay…
Ngậm ngùi nhớ vòng tay ấm áp
Kiếp này thì chẳng gặp nữa đâu
Xin trời nếu có kiếp sau
Vẫn cho hai nửa có nhau vui buồn…