Quê giờ chả nếp nhà tranh.
Chả thuyền thúng nước bập bềnh trăng khuya
À, còn bèo tím bờ đê
Còn đống rơm bến sông quê...hồi nào.
Ta về ken hóp làm rào
Ươm bè rau rút ao Đào mướt xanh
Lại ngồi dãi thẻ sân đình
Lại buông câu hát chòng chành đò đưa.
Lại về bắt bướm dậu thưa
Nhón chân vồ trượt con cua thập thò...
Bao năm chiêm úng mùa khê
Lặng thầm... già trẻ lại về bên nhau..
Xương rồng dứa dại đồng sâu
Cỏ xanh phủ kín tre cầu gióng ngang...
Buồn mênh mang
Nhớ mênh mang...
Đất quê ai nhỉ?!
Giăng hàng đợi nhau!
14 nhận xét:
Lại về quê lại về quê
Con kênh bãi sắn triền đê ngày nào...
Bài thơ nhỏ rất dễ thương
Thích nhất đoản khúc...
"Buồn mênh mang
Nhớ mênh mang..." nghe ra nó mạnh làm sao...!
Hôm nọ em về thăm quê cũng ngỡ ngàng lắm chị ạ. Quê đã đô thị hóa cả rồi, em tìm lại những kỷ niệm cũ mà chẳng thấy đâu.
Em thăm chị và chúc chị ngủ ngon ạ!
Quê nhà đô thị hết ráo,
Tình quê cũng rũ áo ra đi
Dù cho bái lạy quy quỳ
Năm tháng cũ có khứ đi không lai lại ...
HAY QUA CHI OI
Đọc thơ chị viết làng quê
Em đây cũng muốn đi về ngay thôi
Hôm nay em lại về quê
Bờ đê xóm cũ hàng tre đâu rồi
Đống rơm đụ rạ mẹ phơi
Có còn đâu giậu mùng tơi quanh vườn
Ao bèo lượn lũ rô ron
Cầu ao xưa cũ có còn lời YÊU?
Kia rồi bờ dậu luống rau
Gió mênh mang,nắng hàng cau mẹ trồng
Bao năm nhớ nắm cải ngồng...
Những kỷ niệm đẹp ngày xưa
Chỉ là hồi ức để mà vấn vương !
Quê nhà vẫn mãi thân thương
Chiều hè vương nắng, sau hè khói buông
Chúc Cát vui khỏe bình yên nhé ! (~_~)
http://nld.vcmedia.vn/cccccccccccc9Vm2wpwQBr3t3qrLpk/Image/2013/03/IMGP6279_b186f.jpg
Đường quê nhựa hóa bê-tông
Trên xe vun vút,dưới sông máy thuyền..
Em về đâu dáng quê xưa
Cho em nhung nhớ bến bờ nương dâu
Bây giờ nhà đã lên lầu
Đường xưa rộng mở có đâu gập ghềnh
Người Thủ đô nhớ nhà quê
Em về ngồi dưới chân đê đánh chuyền
Càng có tuổi càng về quê
Càng nhớ kỷ niệm con đê, đình làng...
Càng tiếc những buổi trăng vàng
Ngồi cắn ngọn cỏ bên chàng suốt đêm
Thế mà chẳng dám gọi 'em'
Để chừ tiếc chút êm đêm ngày xưa
Đăng nhận xét