Em lầm lũi đi về đơn lẻ
Tiếng chim gọi xuân khiến lá cây rơi lệ
Búp trên cành thui thủi nép cành khô
Chiều Tết không nhau… trống vắng gió Bờ Hồ
Tà áo dài xuân từ lâu thành dĩ vãng
Tiếng pháo giao thừa chỉ còn trong cõi lặng
Anh cũng về biệt biệt xa xôi
Chiều Tết không nhau... dạ rối bời bời
Nắng phương Nam rực mai vàng xứ lạ
Mưa đất Bắc đẫm ướt đào vườn cũ
Hà Thành chiều bỗng trở gió nồm nam!
Hoa vẫn thắm như bao nhiêu xuân cũ
Người vẫn lấn chen, đẩy xô, ồn ào mặc cả
Tết hữu tình mặc cắc cớ đơn côi!
Xa lơ lắc lá dong xanh, lạt đỏ
Lửa bánh chưng bập bùng cõi nhớ
Tết không nhau... cây nêu Tết cô liêu.
Lê thê lại qua thăm viếng
Nỗi buồn đáy lòng bao năm khép miệng
Đường trần một mình lặng lẽ.
ngã rẽ.
...cuộc đời chỉ một sát na thôi.
Chiều tết không nhau.
Xin đừng lội phía bờ đau.
Hoa sen trắng và bước chân an lạc.
Qua nẻo vô thường..
Rồi một ngày ta sẽ gặp..
Vẫn vẹn nguyên như bao kiếp đã luân hồi.