Tuổi xanh ước mơ
căng tràn sức trẻ
hăm hở
Em một mình đến xứ sở xa xôi!
Nơi mù khơi
Băng tuyết thấm vào máu thịt
Quê người ắp đầy kỷ niệm
Bỗng cồn cào da diết lúc chia xa!
... Năm nay tháng ba
Nắng hoe vàng Hồ Tây lộng gió...
Chị đứng ngắm lặng yên con ngõ nhỏ
Võng Thị làng chiều bóng Mẹ lẫn lá hoa.
Nhớ Mẹ ngày đã qua
Đường ven hồ êm ả
Cây cối um tùm, hai bên mịn cỏ
Bàn chân gầy Mẹ từng bước chông chênh!...
... Mùa hanh
Mẹ ngắt giầu vàng
Mẹ bổ cau xanh
Miếng miếng đều chằn chặn
Hàng hàng tự tay mẹ sắp
_Đây phần cô; đây phần thím;
... còn đây…
Vôi trắng tinh quyện đỏ giầu cay
Say say hương nồng ấm...
Mẹ thấp thỏm lo khi nơi Em oi nóng
Mẹ bồn chồn khi tháng sáu tuyết rơi
Ngày Mẹ ngóng điện thoại đường dài
Đêm bóc xóc nhớ Em khi còn nhỏ.
Cho đến trước khi xa...
Mẹ vẫn bảo nói với Em: Mẹ khỏe!!!
... Em biết không?
Em vẫn luôn thơ bé
Nơi Tinh Mẹ đong đầy
Không ảo mờ như thuở ta còn nhỏ
Đường kín đặc xe vàng, xe đỏ
Khói đen xì ám hàng liễu non xanh
Nước Hồ Tây mệt mỏi sóng duyềnh!...
ắng lòng nhớ Mẹ nơi Bồng Lai xa thẳm.
Và thương Em. Thương biết mấy !
Em ơi!
Mùa đông như dài thêm ra
Hàng liểu hồ Tây rủ cành thương nhớ
Ngõ hẹp, bóng nhỏ
Chị một mình
Hàng cây lặng thinh
Mưa lất phất
Vắng Mẹ
Chúng mình mồ côi
Tựa lời ru đọng giữa trời
Mái tóc bạc cùng năm tháng
Tây hồ sương bảng lảng
bay ...
Dáng hao gầy
Chiểu buông
Hỏi còn đâu nữa, cái thời mình mong
Trả nợ đời, bao giờ xong?
Thân ngoài cảnh Phật, tâm trong cõi thiền
Hợp Tan - âu cũng là duyên !
Yêu thương để lại, ưu phiền qua đi.
Chị vui và giữ khoẻ, chị nhé.
Em gửi lời cảm ơn đến chị Lan và các blogers.