Chiều không anh gió trốn góc vườn
Cây rung lá xiên tia nắng quái
Ráng bùng nhùng ngoắc chiều uể oải
Lan man buồn quặn đau.
Trời thì cao còn biển thì sâu
Cầu sông Cái chẹn cánh buồm ngang nửa
Cuồn cuộn dòng phù sa ngầu đỏ
Sóng gầm gào tung tóe tĩnh lặng đêm.
Anh bần thần ngơ ngác chốn không em
Em côi cút nơi phố đông chật chội
Lời giã từ cả hai chưa kịp nói
Vĩnh viễn chúng mình, bốn phía trống tênh!
Vàng thu bay ngọn gió bồng bềnh
Ngõ cũ rớt nồng oi nắng hạ
Dấu yêu xưa giờ quắt queo xác lá
Em và anh thành xa lạ trong nhau!
...
Gió đổi chiều và mây thay màu
Anh trói buộc những cũ xưa luật lệ.
Em Tứ đức - Tam tòng hiếu đễ
Dấu âm thầm quạnh quẽ tháng ngày xa...
Đột ngột anh đi.
Đột ngột vỡ òa.
Đột ngột vỡ òa.
Đớn đau cuộc đời buông bỏ.
Đớn đau duyên tình cắc cớ.
Em
dập đầu quỳ gối lạy cao xanh!
dập đầu quỳ gối lạy cao xanh!
An lạc Em từng bước yên lành.
19 nhận xét:
Đột ngột anh đi.
Đau đớn vỡ òa
Nỗi đau cuộc đời buông bỏ.
Thương trái ngang duyên tình mình cắc cớ.
Em
Tâm thành quỳ gối lạy cao xanh!
An lạc em từng bước yên lành.
------------------------------
Đọc những dòng này em xót xa quá chị ạ! Không phải chỉ thương cho chị đâu. Em cũng có khác gì khi đồng hành cùng em cũng chỉ là một khoảng trống.
Xin chia sẻ!
Chị yêu ơi !
Cho em chia sẻ nỗi đau đớn vô hạn của chị.
Nếu thật có cõi cao xanh, em tin ở nơi ấy anh hiểu và yêu thương chị vô vàn...
Chị ơi em đang buồn, sang thăm chị đọc thơ lại càng buồn, càng nhớ...Nỗi đau khắc khoải...Em sẻ chia cùng chị! Hãy gắng lên chị nhé!
chiều không anh lặng lẽ ngồi
ngoài sân lá một chiếc thôi lào xào ...
Em không biết nói gì để chia sẻ cùng chị, em muốn ôm chị thật chặt chị ơi.
Em xin chia sẻ cùng chị!
Anh bần thần ngơ ngác chốn không em
Em côi cút nơi phố đông chật chội
Lời giã từ cả hai chưa kịp nói
Vĩnh viễn chúng mình, bốn phía trống tênh!
---
Đọc và thấy buồn Cô ạ, cháu xin được chia sẻ cùng Cô!
Điều đã qua thì đã qua rồi
Không cản được, gió thổi nơi trống vắng
Không cản được nắng hè rừng rực nóng
Quạnh quẽ nơi này - lạnh lẽo nơi kia
Hai bóng lẻ, bóng đổ dài sớm tối đi về
Đời ngang dọc kệ đời xoay chuyển
Mong người đi, yên nghỉ nơi cõi đến
Chị An lạc bước chân giũa cõi tạm qua
Câu thơ níu bước.. người đi sao đành!
Em ôm chị thật chặt chị nhé!
Chị ơi chị hãy cố lên
Chị vui anh sẽ lên miền bồng lai
Chị buồn anh cũng u hoài
Làm sao siêu thoát? Chị ơi bớt buồn!
Chị thật cá tính và sâu sắc ,chia sẻ cùng chị sự cắc cớ trong đời !
Thành trụ hoại không cái lẽ đời
Trăm sầu vạn nhớ cũng nên vơi
Hợp tan tan hợp hoài thương nhớ
Héo hắt hình hài chẳng phải chơi !
... ...
Hoang hoải mắt , và...
cô liêu dòng nghĩ
Chiều không anh...
tự mình em thầm thĩ ...
Rỗng tênh !
xin được xẻ chia nỗi buồn với em
CHiều không anh ôm nỗi nhớ mênh mông
Tràn đáy mắt và tràn trong nỗi nhớ
Xin được chia sẻ cùng chị nhiều ạ
Đã từng an lạc bước đi
Xin đừng nhắc đến sầu bi tâm tình
Đã từng hạt cát diều sinh
Những điều cắc cớ nhân tình thế thôi
Hai người kẻ trước người sau
Lần lượt cũng phải qua cầu đó thôi
Cầu nơi chín suối anh vui
Thấy emở lại cuộc đời bình yên.
Trời mưa bão buồn quá Cát ơi!
Lần đầu sang thăm nhà chị, đọc những dòng thơ với nỗi đau quặn thắt..
Đột ngột anh đi.
Đau đớn vỡ òa
Đau cuộc đời buông bỏ.
Đau trái ngang duyên tình cắc cớ.
.
Em
Tâm thành quỳ gối lạy cao xanh!
Xin được chia sẻ cùng chị!
Đăng nhận xét