Mảnh vỡ này ai nhặt dùm tôi
Xa xót này tôi nhận từ
anh
Âm thầm năm tháng
Tôi dấu cuộc tình trong trái tim nứt rạn
Nửa dại khờ và nửa thơ ngây.
Cuộc tinh tôi nồng ấm men say
Ngát hương đồng nội
Gió ven sông cuộn chiều vồi vội
Đưa tôi về lãng đãng chốn phiêu du.
Cuộc tình tôi đẹp như áng thơ
Thêu hoa lưng trời mây ngũ sắc
Cánh diều đu bờ tre nắng nhạt
Sợi khói mờ bóng đêm thẫm đen
Tôi gói cuộc tình trong phơn phớt cánh sen
Rắc vàng nhụy cho bướm ong nhộn nhịp
Kết ngọt bùi gương sen xanh biếc.
Âm thầm năm tháng
Tôi dấu cuộc tình trong trái tim nứt rạn
Nửa dại khờ và nửa thơ ngây.
Cuộc tinh tôi nồng ấm men say
Ngát hương đồng nội
Gió ven sông cuộn chiều vồi vội
Đưa tôi về lãng đãng chốn phiêu du.
Cuộc tình tôi đẹp như áng thơ
Thêu hoa lưng trời mây ngũ sắc
Cánh diều đu bờ tre nắng nhạt
Sợi khói mờ bóng đêm thẫm đen
Tôi gói cuộc tình trong phơn phớt cánh sen
Rắc vàng nhụy cho bướm ong nhộn nhịp
Kết ngọt bùi gương sen xanh biếc.
Rồi...
Mảnh vỡ màu đỏ này.
Có ai nhặt dùm tôi?!
Mảnh vỡ màu đỏ này.
Có ai nhặt dùm tôi?!
61 nhận xét:
Nếu tôi nhặt thì sao ha !
Mảnh vở này cũng không nhặt nỗi chị ơi!
Người mô mà dám nhặt hè (cười)
Anh muốn nhặt những mảnh tình vỡ vụn
Mải miết ghép thành hai chữ Diệu Sinh
Cho chuyện tình kia gương vỡ lại lành
Cho mãi ngọt bùi gương sen sen xanh biếc
Vậy thì bày để trông trăng muộn được không à?!
khéo mảnh vỡ cứa đứt tay Hướng Dương à..
Các cụ bảo : phep vua thua người liều mà. ha ha>>>
Diệu Sinh là tên nhà chùa đặt cho em>
Vậy nghĩa là anh mà chắp xong thì Cat chỉ có nước xuống tóc và chùa thôi chứ gì...
ý, để cát suy xét thêm nhé anh! hihi....
Một chiều thu
Về ngang đồng nội
Thấy vật gì lập loè đỏ
trong bóng tối bụi cỏ lau
Nhìn kỹ là niềm đua của ai đánh rớt
Ta nhẹ chân bước
Định nhạt lên mang về sẽ mài dũa gọt
Chắc sẽ bóng như gương và trong như ngọc
Phen này chắc giầu to
Có đâu ngờ
Tay chưa kịp chạm
Niềm đau đã rạn máu
Rồi
Chỉ còn là vũng máu khô
Thôi chả nhặt
Ngại dơ tay khó rửa
Nhiều người muốn nhặt mảnh vỡ đấy, chị có cho nhặt không?
Em ghé thăm chị! Chúc chi luôn mạnh khoẻ, yêu đời!
Cho HH Gai thôi. Ngủ ngon nhé!
Nếu mà đã sợ bẩn tay / E một Mai lại có ngày... Máu loang
Tình yêu đã đổ đi rồi
Mặc cho ong bướm đậu rồi lại bay
và trái tim vỡ còn đây
Liệu ai thương cảm thân này cưu mang?
Hoa nở, hồng tươi
Rã cánh mảnh rơi
Thơm giữa đất trời
Dù mùa qua rồi
Lẽ tự nhiên thôi
Tôi phơi phóng cuộc tình trên lá cỏ
Áo sương đêm phong phanh.
Tôi gói cuộc tình trong phơn phớt cánh sen
Rắc vàng nhụy cho bướm ong nhộn nhịp
Kết ngọt bùi gương sen xanh biếc.
Mở đầu và kết thúc, hai hình ảnh này thật đẹp chị ơi ! Nghe mà cảm nhận được cái dịu dàng nhưng không thiếu phần mãnh liệt khi yêu.
cuối tuần vui vẻ cùng gia đình, chị nhé !
Mảnh vỡ này sẽ rơi xuống cỏ
Tìm sao cho thấy hả em tôi!
... ...
Mảnh vỡ rơi
Mảnh còn lại sinh sôi
Thời gian giùm cho tròn trịa !
Soi mình vào mắt của người thương
Chợt thấy mơ hồ mấy mảnh gương
Vân vê một mảnh lên soi thử
Như gặp hình ai chốn hoang đường...
Hãy để đấy rồi cho vào dĩ vãng
Bởi niềm tin chẳng còn lấy mảnh nào
Hạt Cat diệu sinh nghĩ sao?
Lời thơ thăng hoa nghe xót xa đến vời vợi…Hạt Cát ơi!(Nó làm @TN xúc động)
Tôi gói cuộc tình trong phơn phớt cánh sen
Rắc vàng nhụy cho bướm ong nhộn nhịp
Kết ngọt bùi gương sen xanh biếc.
Chị thích khẩu thơ này Cát ạ. Rất thơ mà lại ngậm ngùi...
Những mảnh đời
Bị bỏ rơi
Mầm họa.
Mảnh vỡ này ai dám nhặt cho tôi
Chỉ có thể hòa cùng thôi:
Vệt đỏ
Máu con tim dầu cho loang lổ
Vẫn một màu...
Màu trái tim đau!
Em thăm chị và vu vơ... Nhớ chị!
Cuộc tình bỗng chốc đánh rơi
Vỡ thành mấy mảnh...ai ơi nhặt giùm!
Hôm nay Cát lại nhớ về một thuở phải không?
." Một thuở yêu người..."
Em sang thăm chị đây, vấp mảnh vỡ màu đỏ chảy máu chân rồi, về băng lại đã:)
Lá cỏ thì mỏng manh
Mảnh vỡ nặng ân tình
Làm sao đỡ nổi ...?
Chị ơi, quá nhiều người đòi nhặt thế ai đã nhặt thành công vậy chị ????
Mảnh vỡ một ngày xanh chói lọi
Rơi bồng bềnh vào thăm thẳm tà huy !
Phơi tình trân trọng thế kia
Chị còn canh đó thách ai nhặt về ?
Tình phơi, thì cứ viếc phơi
Nỗi đau màu đỏ, ai người nhặt đây?
Ai đi qua cũng phủi tay
Cát đành phải tự nhặt đây.
Thôi đành!
Ừ giá mà giống được lời kia
Thì cũng đáng một thời lưu dấu!
ihi......
Chắc là ai cũng nói chơi
để cho Bà lão ngóng trời kều sao!
Lá cỏ sắc như gươm
mảnh tình thì nát vụn
sương đêm thì tê lạnh
nên mặc kệ ông Tơ!
Hi,
máu chảy thì lấy giấy bồi
đem phông kín, thế là thôi. Khỏi liền
Cuộc tình chôn xuống ngàn sâu
Chỉ còn lại những nỗi đau tháng ngày!
hi...
nhưng mà Cát lại quên ngay
ừ thì một mảnh cỏn con
Vẫn luôn chói đỏ màu son Mai à.
Ta về tựa cửa nhà ta
ngắm đường phố kẻ lại qua mà... cười!
Những mảnh vớ
Nham nhở
Cứa đứt tay!
thôi thì tóc bạc da mồi
Vu vơ một chút, chị ơi! khỏi buồn.
Chiều cuối tuần vui nhé chị!
Có đau đến phố núi không?
Xin mang gàu nước sông Hồng rủa cho>
Cám ơn @TN chia sẻ
Cũng thì một kiểu ăn vay
Cũ xư đã lấp, tiện tay lại đào.
Nghe lời, lại ném xuống ao!
hì... thật là đẹp , bạn Nguyễn ơi
Tôi đang muốn đến cõi trời mông mơ!
Cám ơn đã ghé nhà chơi!
Vâng, dạo này keo Con Voi dính thế ;
Dán liền tất cả vun tan.
Anh LVG à.
Cát sợ rằng nó chìm địa ngục
Không sao moi lên được, Anh ui!
Yêu gì đâu, giận gì đâu
Chẳng qua một chút nỗi đau vương màng!
Hoa chưa nở đã tàn đã héo.
Tay chị đau vì vướng gai tầm xuân!
Hôm nay chị lao đông cật lực cho vườn cây BaBilon của mình đấy!
Em nhặt được rồi
Cất kỹ rồi
Khi nào Cát vào
Em trả Cát ngay
Tính em thật thà thẳng ngay
Nhặt được của quý chẳng màng lấy đâu
Cuối tuần vui khỏe nha Cát iêu (~_~)
[img] http://img1.imagehousing.com/39/29ffb61f7c3aeaad13694687954ae00f.gif [/img]
[img]http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/11/30/9/22/13226197511582775789_574_0.jpg[/img]
Cái này là cái gì đây
Nhớ đem cất kỹ đến ngày... Nở hoa
hihi...
[img]http://d.f5.photo.zdn.vn/upload/original/2011/03/27/12/12/13012027331556406857_574_0.jpg[/img]
Nhà mình chỉ có tranh tre
Nhỡ mà ngọn lửa chợt LÒE. Thôi xong.
Phơi khô đem cất cả nong
để cho khỏi phải ai trông, ai dòm.
Hihi...
Hello chủ nhà tối vui nhiều nhé.
[img]https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTi-mw8VoLV-z2fPtoOKKp0xI3ux6PMFHEBY1-Iq9ppqJF6_4Zxow[/img]
Cám ơn bạn ghé nhà, chúc an lanh!
Thôi về làm kiếp dã tràng
Sóng dâng đến cuối thời gian rồi về!
một tối an lành nhé
mảnh vỡ anh nhặt dùm rồi đới
xem xem có đứt tay người không đây?!
[img]http://4.bp.blogspot.com/-NjmCcL-ugkE/URAB7MFKtuI/AAAAAAAAB_w/SNfdJprGVLI/s1600/good+night+sms+hindi.jpg[/img]
đêm an lành ạ
Đọc thơ chị Cát như mười tám
Đọc kỹ lại thì khoảng tám mươi :))
Này. 15 n nữa mới Tám Mười. / Lão Bà vẫn cứ ngời ngời như.,, ma!
Vỡ rồi một mảnh gương đời
Nhặt làm chi nữa, dể người xót xa!
Kể từ dạo ngoảnh mặt xa
Giận mình, vén gót bước qua cuộc tình.
Cũng thì chẳng oán đất trời
Chỉ thương mảnh vỡ vụn rồi còn đâu!
Au đến trước , ai về sau
Nhớ đem một chiếc mo câu gói vào!
Thơ chị Cát vẫn luôn nhiều cảm xúc , mặc dù chị viết nhiều. Thật đáng nể.
Lão qua chào chi vì mới tham gia lại phong trào blog sau một thời...chán .
Đăng nhận xét