Ào ào như... chửa được mưa
Vừa chợt sớm đã quá trưa.
Bực mình!
Vật vờ là kiếp phù sinh
Bực mình!
Vật vờ là kiếp phù sinh
Giời cao nào có thấu tình kíến ong!
Kẻ ngồi ôm đống vàng ròng
Người lần cạp váy vài đồng quăn queo.
Ghế cao: tiền xếp, người trèo
Ruộng đồng bùn đất, rong rêu... ta về!
Đua nhau ‘hàm’ nọ,’ chức’ kia
Bôi râu vẽ mặt như hề những ai!?
Kẻ ngồi ôm đống vàng ròng
Người lần cạp váy vài đồng quăn queo.
Ghế cao: tiền xếp, người trèo
Ruộng đồng bùn đất, rong rêu... ta về!
Đua nhau ‘hàm’ nọ,’ chức’ kia
Bôi râu vẽ mặt như hề những ai!?
Mèo thè lưỡi liếm đuôi dài
Cò vươn mỏ mổ ruột trai;
mặc cò.
Cò vươn mỏ mổ ruột trai;
mặc cò.
Bộn tiền: lộng gió phất cờ
Hẻo tiền: xó bếp yên bề chổi rơm!
Tài hoa không biết cúi luồn
Ví như củi mục để quên sau nhà.
Còn như con ông cháu bà
Tương lai như búp, như hoa... thỏa lòng.
....
Hẻo tiền: xó bếp yên bề chổi rơm!
Tài hoa không biết cúi luồn
Ví như củi mục để quên sau nhà.
Còn như con ông cháu bà
Tương lai như búp, như hoa... thỏa lòng.
....
Nhìn trời mưa giọt tong tong
Buồn tình ngồi viết mấy dòng vân vi!
Buồn tình ngồi viết mấy dòng vân vi!
4 nhận xét:
Xưa buồn đốt một đống rơm
Nay buồn đành chịu mưa xờm xã mưa!
Chắc trời chưa trút hết nỗi nỗi buồn Cát ơi!
Kệ đời đừng ái ố chi
Ta nhìn mưa hạt rơi bì bõm lia
Mủi lòng bẻ viết gọt bìa
Khua con chữ nghe đêm khuya vắng ngày
Thói đời mưa dột bi hài
Nơi vũng nước thuở cấy cày nông nô
Đặng thời cú nhọ thành đô
Áo hoa chen chút cây khô rởm đời
Mưa chi ngập cả lối trời
Người khôn chết rạp dưới đời khỉ leo
Ta dừng chân bước dù nghèo
Mắm cơm ngọt nhạt ta đèo riêng đi...
Tài hoa không biết cúi luồn
Ta về blog ta buôn chuyện đời
Buôn không cần biết lỗ - lời
Bởi ta giàu có giữa trời đầy thơ.
Hơ hơ! Em like chị!
Đăng nhận xét