Năm mươi năm ...
mép nước Tây Hồ
thơ ấu một thời hiển hiện
Nhớ ngụp lặn bùn lầy ốc hến
Bê rổ đầy Trùng trục
cùng
Lem luốc trùng trục anh.
Nhớ rón rén mép nước xanh
Đám cỏ gà hẫng tụt
Hì hóp nhìn cá cua chạy mất
Nhếch nhác hình hài... mếu cười
Quần áo rong rêu... Xước cẳng, vều môi
Mắt vẫn dõi cá ve cờ xanh đỏ
Thò tay chộp ngoé con ôm lá cỏ
Chạy toé tung khi thấy đỉa ngo ngoe...
...
Rồi chiến tranh.
Anh đi
nghẹn Tây Hồ
mưa gió ngày về vùi trong lửa đỏ.
Biền biệt niềm thương nỗi nhớ
biền biệt mùa sấu non
Biền biệt phượng già hoa đỏ như son
biền biệt bằng lăng lối về tím lịm
ngày cũ tháng xưa... Biền biệt
Ta thành xa lạ trong nhau
hai ngả đi về không nhau.
....
Chiều Hồ Tây năm tháng thay màu
Năm mươi năm
Lại về Hồ Tây -
mép nước.
11 nhận xét:
Mép nước Hồ Tây mà Cát cũng thành thơ
Đến phục lão Bà Bà của em đấy thôi (~_~)
Linh hình nhà Cát iêu hỏng rồi à ? Ko thấy hiện nên ko tặng nữa hì hì
Hồ Tây một thời thơ ấu với nhiều kỷ niệm khó quên chị nhỉ.
Em chúc chiều vui nhiều nhé.
http://1.bp.blogspot.com/-umSVEtdPYso/U6pYiv6Pi9I/AAAAAAAABuo/5LnZ3bz5LfI/s1600/sen+gif.gif
Em chúc chị chiều vui nhiều nhé.
Năm mươi năm lại về Tây Hồ mép nước
Bến bờ chao sóng vỗ suốt bồi hồi !
Đẹp Qua, cám ơn em!
Lão bà bà như kiểu trẻ con bôi bẩn ý mà, Voi bản Đôn ui!
Hồ Tây lúc nào cũng đẹp. Chỉ buồn bay giờ không chim ... Không cỏ... Thỉnh thoảng cá lại chết trắng bụng... Quỳnh à
Mỗi lần đi trên đường ven hồ ( Hồ Tây) chị lại có cảm xúc rất lạ...như nhìn thấy biển...Cát à!
Nhà em trên Hồ Tây...nên có gì đó gắn bó chị à
Tây Hồ mép nước mênh mông
Năm mươi năm trở lại mà không có người
Kỷ niệm xưa cũ khó nguôi
Lấm lem bùn đất vẫn tươi nụ cười....
Hôm qua ngồi quán cóc ngay của đình làng Võng ngắm hồ chị ạ
Đăng nhận xét