Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

NHỚ




Bàn chân buốt nh dặm đường
Heo may lạnh nhớ gió sương đông về
Người đi nỗi nhớ tái tê
Mưa phùn nhớ rét bốn bề căm căm.

Đã không duyên nợ sắt cầm.

Nên thuyền buông lái bỏ dầm
 mà xuôi.
Nhớ thương... cũng chỉ thế thôi
Cháy lòng...  cũng chỉ đứng ngồi lặng câm.
Càng gần, càng lại xa xăm
Ào ào sóng nổi bão gầm... xô
 nhau.

Dõi nhìn... mà chả thấy đâu

Bập bềnh nước cuốn ván cầu long đanh ! 


8 nhận xét:

NHAMY nói...

nhớ thuơng chi mấy cũng xong
đò đi bỏ bến còn trông nỗi gi...

Unknown nói...

Em chia sẻ nỗi nhớ cùng chị!

Unknown nói...

Cuối tuần vui khỏe Cát ơi
Buồn quá thì ra hồ ra sông câu cá về nấu canh chua măm nhé (~_~)
http://www.desicomments.com/dc/15/35322/35322.gif

Unknown nói...

"Đã không duyên nợ sắt cầm"
Người đi bỏ bến đò không chờ người...

Cuối tuần vui nhé!

Châu Thanh Thủy nói...

Dõi nhìn... mà chả thấy đâu
Bập bềnh nước cuốn ván cầu long đanh !
-----------------------------------
Sao đau lòng vậy chị? Em không biết nói gì hơn ngoài câu đó chị ạ!

NIỀM TIN nói...

Thăm bạn mới, bạn ơi
thơ hay lắm bạn ạ

"Đã không duyên nợ sắt cầm.
Nên thuyền buông lái bỏ dầm mà xuôi.
Nhớ thương... cũng chỉ thế thôi
Cháy lòng... cũng chỉ đứng ngồi lặng câm."
Chúc bạn ngày nghỉ thật vui bạn nhé

Lý Lãng nói...

Nhói đau cái nhớ cấu cào
Sông xưa bến cũ sóng lao xao bờ...

vu song thu nói...

Nhớ thương... cũng chỉ thế thôi
Cháy lòng... cũng chỉ đứng ngồi lặng câm.

Chao ơi, cái nhớ sao mà đau đáu thế!