Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

GIÓ HẠT


Cơn mưa chiều lay phay
Kính cửa ngoằn ngoèo nước dòng giăng mắc
Em vo gió vụn

thành từng hạt
từng hạt
để giành.

Hạt gió hiền lành đựng nỗi nhớ anh
Phập phồng hơi thở
Rút tơ trời em thắt ngang buộc ngửa
Hạt gió cựa mình đứt phựt búi tơ …

Hạt gió trinh nguyên giấu những cơn mơ
Trĩu nặng bàn tay tê mỏi
Đặt dưới gối
Em thấy gối cập kềnh bốn phía chộn rộn đêm…

Hạt gió xinh xinh lí lắc nấp sau rèm
Ngóng nơi xa chờ đợi.
Trời sập tối
Hạt gió giả vờ len lén vuốt tóc em...


Ngõ vắng đỏ đèn…
Mưa xiên cầu vồng vẽ quầng sáng lạ
Bảy sắc gió...
Bay!


5 nhận xét:

Unknown nói...

Thơ cô thật giàu cảm xúc và rát...trẻ

Unknown nói...

Mưa xiên xiên
Gió cựa mình
Trời sập tối
Người chấp chới
Một nỗi niềm...

chau-nam-phong nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
chau-nam-phong nói...

Xin lổi namphong hay viết sai chính tả quá!!!!

chau-nam-phong nói...

SỢI NẮNG
Nhặt sợi nắng đem đan thành võng
Gởi cho anh bộ đội nghĩ trưa
Nhặt sợi nắng đem đan áo lạnh
Gởi ra ngoài biển đảo Trường xa
Nhặt sợi nắng kết thành dây tải điện
Gởi ra ngoài cửa biển "Nhà giàn"
Nhặt sợi nắng kết cầu vòng bảy sắc
Anh mời em...ta cùng tới Thiên Đàng

chaunamphong
Trả lờiXóa