Của thiền nay sắc, mai không
Rau dưa đắp đổi, nâu sồng trả vay
Như say mà chả như say
Bòng bong vò rối nắng ngày mưa đêm
Tạnh khuya sương giá buốt thềm
Ngoắc cơn gió lạc ngang rèm mà chơi
Ngẩn ngơ đất, ngỡ ngàng giời
Ai xui cỏ dạt bèo trôi xéo bờ?
Bồng bềnh cõi thực, chốn mơ
Xa xôi... mà vẫn cứ ngờ đâu đây
Gặn gần ánh mắt vòng tay
Nghĩa trăm năm giữa tình này. Ai ơi!
Khi nắng trái, lúc động giời
Một mình mưa đứng, gió ngồi an nhiên.
Đem bình yên trả bình yên
Đem nghiệp duyên trả nghiệp duyên cõi đời
Đem tươi vui trả ngậm ngùi
Đem mê đắm trả luân hồi đắm say.
Đem muối mặn trả gừng cay
Mỏng dày muôn kiếp nợ vay khôn cùng
Cửa thiền trăng gió hư không.
6 nhận xét:
"Trả mênh mông lại đất trời
Trả đắm say lại luân hồi đắm say"
Cửa thiền đứng giữa chốn này
Nợ đời còn lắm trả vay thế nào....
Cửa thiền muốn nắm tay trao
Lòng còn vương nặng thiền sao ơi thiền!
Chiều chủ nhật thật an lành chị nhé!
Đem bình yên trả bình yên
Đem nghiệp duyên trả nghiệp duyên cõi đời
Đem mênh mông trả đất trời
Đem mê đắm trả luân hồi đắm say.
....................
Cửa thiền trăng gió hư không
Đem mây trả gió đem đông trả hè
Đem tình trả lại tỉnh mê...
"Cửa thiền trăng gió hư không"
Mà sao đêm ngóng, ngày trông bồi hồi?
Nghiệp duyên chưa hết nợ đời
Ngồi thiền lửa đốt ai người chứng cho?!
Tạnh khuya sương giá buốt thềm
Ngoắc cơn gió lạc ngang rèm mà chơi
HAY
Đăng nhận xét