Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

EM VÃN ỐM ( Gửi anh)



EM VẪN ỐM

Em vẫn ốm, và anh không về được
Mưa giọt buồn, tê ướt lá sầu thu.
Mây nửa rách, nửa đen rầm đen đúa
Đuổi thời gian, gọi đông lạnh sớm về…

Em chợt thấy tóc trong gương trắng xoá
Vẻ rã rời nhọc mệt mấy ngày qua…
Em cười mỉm với hình già tiều tuỵ
Nhớ vu vơ đôi má mịn màng hoa

Buồn cười nhỉ? Tháng năm êm dịu thế
Phủ nhung mềm, rồi duyên dáng lướt qua
Giờ tay em nhân nheo như vỏ quả
Tiếng em khàn và đôi mắt…mờ nhoà.

Buồn cười nhỉ? Già mà chưa đủ lớn
Em bỏ thời thiếu nữ… trôi xa
Vai con gái gánh bom giời, đạn đất
Đá sỏi chiến tranh… nát xước thịt da

Buồn cười nhỉ, xa xôi thời chiến trận
Riêng tư mình có Cục cán bộ lo
Mối duyên tình là tình duyên lý lịch
Công - nông - binh khăng khít một nhà…
Buồn cười nhỉ?
Bây giờ không cười nữa
Em ngồi trông hoa sữa phủ kín đường
Nghe ngơ ngác thu về sau song cửa
Đem ốm đau xé nhỏ gửi muôn phương
26/9/2011
….


 

Không có nhận xét nào: