Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

NAM MÔ


animated buddha photo:  buddha9noim3.gif

Một chữ xả
Thích Thanh Từ (bài do bạn BáTrần giới thiệu)

Vấn đề tôi nói hôm nay là một chữ XẢ.Quí vị biết ngược với xả là gì không? Là cố chấp, nắm chặt. Cố là chặt, chấp là nắm; cố chấp là nắm chặt. Khác với nắm chặt là buông bỏ. ...
...

Lâu nay chúng ta cố chấp những gì mà bây giờ phải buông xả?




Trước hết là chúng ta cố chấp những điều phải, quấy.Thường thường ở thế gian ai cũng nghĩ điều mình nói, mình làm là phải nhưng người khác nói ngược lại, làm ngược lại thì cho là người khác quấy. Mình phải họ quấy mà họ không chịu nghe, không chịu làm theo mình, nên mình giận.
...
Điều thứ hai nữa là xả oán hờn.Người thế gian luôn luôn nghĩ ai làm trái ý mình thì mình buồn, mình giận. Buồn giận nên bỏ liền hay nên giữ mãi? Có người thường hay nói: “Con giận người đó hai, ba chục năm không quên.” Giận hai, ba chục năm không quên thì nghe như khẳng khái lắm nhưng thật ra là dại, là khổ, chớ có hay gì đâu....Bởi vậy nên người biết tu ai nói gì trái ý, mình giận chút rồi bỏ đi, xả đi. Giận làm chi, ngu! Ôm cái giận là ngu chớ không phải khôn, tội gì ôm cho khổ. Trong nhà Phật có câu: “Tăng hận bất cách túc” nghĩa là Tăng (người tu) giận không quá một đêm. Chúng ta là Phàm tăng nên tham sân si cũng còn, vì vậy gặp việc trái ý cũng giận. Nhưng giận chút thôi rồi bỏ, chớ không nên chấp chứa. Chúng ta phải khéo đừng nuôi dưỡng oán thù trong lòng, nên buông bỏ hết. Cái gì qua rồi không chứa chấp nữa. Hơn thua, phải quấy, chuyện đó không có gì quan trọng. Quan trọng ở chỗ làm sao cuộc sống mình bình an, thanh thản, tươi vui. Đó mới là điều đáng lưu tâm. Chúng ta sống muốn hạnh phúc, muốn được an lạc thì nên giữ hay nên xả? Nên xả.. Vì vậy tôi nói tu muốn cho hết khổ thì phải xả, đừng chứa chấp. Đó là điều thứ hai.Điều thứ ba , chúng ta đừng cố chấp ý kiến mình là đúng , ý kiến người khác là sai.
Bởi vì ở thế gian này không có gì là đúng cố định mà cũng không có gì là sai cố định. Chúng ta mở miệng nói với ai cũng “Tôi nghĩ thế này là đúng”. Nếu nói tôi nghĩ như vậy là đúng, người thứ hai nói tôi nghĩ thế khác mới đúng, thì hai cái đúng nó đụng nhau. Mình đúng theo cái nghĩ của mình, người khác đúng theo cái nghĩ của họ. Ai cũng đúng hết thì cãi lộn hay huề? Thế gian không ai chịu thua ai, mình đúng thì người khác sai, mà người khác đúng thì mình sai. Cho nên khi người ta nghĩ khác với mình, mà họ cho rằng họ đúng thì mình bực lên liền, và người kia cũng nổi tức vậy. Hai cái nổi tức sẽ đi đến khẩu chiến. Khẩu chiến không xong thì tới thân chiến.
...

Cả trên thế gian đều như vậy. Nếu cố chấp cái nghĩ của mình đúng, cái nghĩ của người khác sai là gốc của đấu tranh, của tiêu diệt nhau. Cho nên chúng ta đừng có cố chấp. Cái đúng này là đúng của tôi, cái đúng kia là đúng của anh. Mỗi người giữ phần của mình, cãi nhau làm chi. Vậy là yên. Xả hết cố chấp, đừng bắt người khác phải nghĩ, phải thấy như mình mới đúng.
...
Điều thứ tư là Phật dạy xả đừng chấp thân của mình nữa.

Quí vị thấy dễ hay khó?
Xả mấy điểm kia thì còn khả dĩ, xả chấp thân mình thì hơi khó. Tôi hỏi quí vị trong tất cả cái sợ của mình hiện giờ, cái sợ nào là số một? Sợ chết là số một. Tại sao mình sợ chết? Vì cố giữ thân, cố chấp thân, nên nghe nói mất đi thì hoảng sợ. Do đó khi cái chết đến mình khổ vô cùng.
...

Người không sợ chết thì chết không phải là khổ.
Sở dĩ khổ là vì người ta chấp chặt phải sống, sống chừng nào cũng được, sống hoài. Chấp chặt vậy cho nên lỡ ai coi tuổi hoặc bắt mạch nói bệnh sắp chết liền quên ăn, quên ngủ. Nếu hiểu được lẽ thật thì chết là vui thôi. Ờ, tôi ở đây mấy chục năm chán rồi, đi chỗ khác chơi cho vui. Đó, nghĩ vậy thì cứ cười mà đi, có tự tại không? Rõ ràng nếu buông xả cố chấp thì chúng ta an vui. Còn bám chặt giữ mãi thì chúng ta đau khổ.
...Như vậy chỉ một chữ Xả mà chúng ta được an ổn vui tươi. Cần gì phải nhiều. Một chữ mà biết tu là cả cuộc đời sống thoải mái, an vui.
 
 
NAM MÔ
Sẩy chân vũng nước trâu đầm
Bùn vương gió bấc mưa dầm lấm lem.
Luân hồi vay nghiệp, trả duyên
Càn Khôn nhớt dấu ốc sên quanh đời.

Thôi thôi!
Thôi thế cũng thôi.

Một muôn vái đất, lạy giời.

Nam mô!


13 nhận xét:

hoahonggai nói...

Em sang thăm chị. Chị giữ sức khoẻ chị nhé. Em chưa hiểu hết ý thơ chị viết chị ạ!

thanhthuoczvolen nói...

Mùa khô được vũng trâu đằm
Như bắt được của, như tằm gặp dâu
Còn hơn lắm kẻ đã lâu
Khát khô cổ họng khát đau cuộc đời...

Như Mai nói...

Em đã đọc hết cả bài của chị rồi ạ! Em mong chị luôn an lạc trong mùa Phật Đản!

Không có gì là điều không thể
Khi trong ta có ý chí vươn lên
Buông tất cả những gì còn níu bám
Tự do với chính mình là cung điện của chính ta.

Nói thì dễ nhưng làm thì rất khó đúng không chị? Là phận là duyên trời sắp đặt... tránh làm sao được ạ?!!!

Xuân Hồ nói...

"Thân gái 12 bến nước, trong nhờ đục chịu" phải không chị ơi, đọc thơ NAM MÔ thấy thật tủi thân cho đàn bà quá.
"Sẩy chân vũng nước trâu đầm
Bùn vương gió bấc mưa dầm lấm lem."
Riêng bài viết Một chữ xả của Thích Thanh Từ thật hay, em cũng muốn "xả hết cố chấp" nhưng sao khó thực hiện quá đi chị ơi.
Em mong chị khỏe mạnh và "buông xả cố chấp " để "được an ổn vui tươi. Em nhớ chị nhiều.

Unknown nói...

Nam mô a phật từ bi
Cứu nhân độ thế cho đời mãi vui
Cuối tuần vui khỏe nhé Cát iêu ơi (~_~)

[img] http://img.photo.yume.vn/photo/pictures/20120706/duongvuanhtoan/origin/anhdongducphatduocsu4_886704657.gif[/img]

Unknown nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Unknown nói...

Cát còn nhớ có cô bạn mới vào nhà em cũng có hình bông sen trắng giống Cát ko ? Sau này cô nàng thay nhưng ko thấy còm nữa nên em cũng lơ luôn, sau này sang spot em lại thấy nàng lượn quanh xóm spot lại lấy bông hoa sen trắng của Cát làm biểu tượng, em ko vào nhưng em vẫn thấy hi hi, biểu tượng lô gô của Cát rồi sao lại cứ thích lấy của Cát làm gì nhẩy ? (~_~)
[img] http://chuatulien.com/wp-content/uploads/2012/01/2184724a8a2230ed.gif [/img]

ngocdunglyhoa nói...

Thôi đừng buồn nữa em ơi
Người đi khuất bóng lâu rồi còn đâu
Đã từng chịu mọi khổ sầu
Đã từng trọn vẹn,vò đầu bứt tai
Hướng về thế sự tương lai
Mà em đã hướng vì đời vì con
Mấy lời chia sẻ dại khôn
Có gì khuất tất,xin em đừng hờn

Unknown nói...

"Sẩy chân vũng nước trâu đầm
Bùn vương gió bấc mưa dầm lấm lem.
Luân hồi vay nghiệp, trả duyên
Càn Khôn nhớt dấu ốc sên quanh đời."
Điều này không chỉ dành cho giới nào, ai cũng có lúc "sẩy chân", vậy nên "xả" là cho họ là xả cho mình, theo em nghĩ thế !
Chúc chị "luôn an lạc trong từng bước chân'!

thanhmaivu1.blogspot.com nói...

Thôi thôi buông xả hết rồi
Ung dung tự tại an vui thái bình!

Unknown nói...

Không may sảy vũng trâu đầm
Đứng lên bước tiếp mặc thân lấm lèm
Từ bi hỉ xả đừng quên
Luân hồi vay trả nghiệp duyên cõi đời

Chúc Cát xả hết nỗi buồn và thù hận cho cuộc đời thanh thản

vu song thu nói...

Cát ơi XẢ hết đi mà
Bỏ qua mọi nhẽ để mà an vui
Trâu đầm vũng sẽ cạn thôi
Bùn vương gió bấc mãi rồi phải tan....

Cứ viết ra cho hết đi rồi vui em nhé!

Unknown nói...

Giáo lý Phạt giáo thật huyền diệu chị nhỉ