Trời chờ... Nào biết chờ gì?
Xa xôi mỏi cánh thiên di dặc dài...
Gió buông then sập cửa ngoài...
Chiều hôm bỗng nhớ sớm mai cồn cào
Trắng đêm sao, chộn rộn sao
Vén mây trăng lén rẽ vào Thiên thai.
Đất chờ... mưa vạc rãnh khoai
Tơ hơ đất cục trơ gồi sắn non
Năm tàn, tháng cũng đã tàn
Khô rang con nước ngọn nguồn đợi Ngâu.
Ào cơn gió thốc gầm cầu
Lùa khuya lùa cả canh thâu.
Rã rời.
Rã rời.
Mình chờ... cháy lụn que cời.
Lấy tay bươi lửa xoe nồi vần cơm.
Ngồi buồn... Táy máy đốt rơm.
Ngồi buồn... Táy máy đốt rơm.
5 nhận xét:
https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xpa1/t1.0-9/s720x720/10384457_526263397508789_7415382639481295914_n.jpg
Có rỗi tựa gốc bồ đề
Chớ cời rơm cháy...( tớ ) chả mê được nào.
Hì, nhớ có lần ở nơi sơ tán, chị lơ đãng cời rơm...cháy cả bếp đấy Cát à...
http://violet.vn/uploads/resources/blog/732388/phong_anh_huu_tinh_1.gif
Mưa rồi chị Thu Giang ơi! mát đấy chư ạ...!
Đốt rơm quên cả vần nồi
Cháy mê cơm đã khê rồi Cát ơi!
http://i1084.photobucket.com/albums/j418/dominhhoi/06-2012/1341063308.jpg
Đun rơm nhé chị!
Đăng nhận xét