Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

NGỔN NGANG




Nhặt chiều tia nắng thu tàn
Gọi thinh không gió lang thang cuộn về
Ngổn ngang nỗi phố, nỗi quê
Xé manh ráng đỏ mà che mắt
 giời …

Sắc _  Không vần vũ luân hồi
Hư vô trước
lại
sau rồi 

hư vô.
Ai lên bến? Ai xuống đò?
Ai thương, ai nhớ, ai chờ đợi  ai?!
Nghiệp duyên đá nát vàng phai

Không thề nguyền…  
dám đơn sai tấc lòng.

Ngổn ngang ngày nhớ đêm mong
Hiên tây bàng bạc nỗi lòng Tây Sương
Trăng in nhoà nhạt đài gương
Biết đâu phải lối, 
trái đường chim bay

Hỏi lòng sau những tỉnh say

Đâu vàng đá? Đâu gió mây… 
Liệu rằng…?...

Ngổn ngang là mớ bòng bong! 

2 nhận xét:

vu song thu nói...

Những ngày tháng này, quả là:

Hỏi lòng sau những tỉnh say
Đâu vàng đá? Đâu gió mây…
Liệu rằng…

Cát nhỉ!

Unknown nói...

Lòng Cát còn lắm ngổn ngang
Huống lòng em cứ xốn xang tháng ngày

Chúc Cát iêu ngày mới vui khỏe hầy (~_~)