Đêm qua... MƯA KHÔNG GIÓ cho đến tận sáng
Cat thấy thời tiết quá lạ. nên
lo...HIHI
Mưa không
gió!
Mưa đêm không gió!
Ào ào rơi bên cửa trống không
Rạch giời sấm
chớp ì ùngTịnh không ngọn
gió.
Tịnh không gió lùa.
Dòng nước mưa nhặt thưa ràn
rạtTrời nồng oi thoáng chút
nguôi ngoaiMột mình đứng ngắm mưa
rơi
Bỗng thương ngọn gió không nơi cơ cầu
Mưa không gió: nhìn nhau mà
sợ.Tiết giời này lành dữ khó
lường!
Xót xa đất mẹ yêu thương
Bao giờ mới hết gió sương đọa
đày…?
Hết rét hại chết cây chết
cối
Trâu bò chôn, cá nổi đầy ao…
Rồi mưa trút, rồi bão gào
Hè chưa về
đã gió Lào khô hanh!
Nghĩ thương trái đất lành tội nghiệp
Nứt
dọc ngang… như rết như giun
Sóng thần…đông đất luôn luôn
Một
mai… cây cỏ liệu còn tốt tươi!
Đêm không ngủ nghĩ xuôi , nghĩ
ngược
Kiếp con người nào được bao lăm
Kẻ không tấm áo manh
quần
Kẻ thì vàng bạc lót hầm, làm hang!
Cũng chẳng kể đa đoan lắm
nhẽ
Cũng chẳng rành sông bể vào ra
Ngồi buồn... lo buổi can qua
Phận
mình vậy, cháu con ra thế nào?!
Mưa không gió,
Mưa
sao không gió?!
Đám mây nào khóc nhỏ nước mưa?
Đám mây nào cản gió
lùa
Hay vì buồn… gió vẩn vơ không về?!