(Chuyên chép lại)
1- Người
ta kể rằng trên Thiên Sơn băng tuyết lạnh lẽo chất ngất cao có một
hòn đá cuội lăn lóc đã bao nhiêu triệu năm.
Nó nhởn nhơ khi mặt trời sáng chói vào một ngày nào đó, nó hớn hở đón hoa tuyết long lánh nhè nhẹ rơi vào một buổi hiếm hoi, và và vào một thoáng thật đặc biệt nó quanh quanh cuốn gió nhẹ nhàng trên lưng băng tuyết cóng lạnh.
Nó nhởn nhơ khi mặt trời sáng chói vào một ngày nào đó, nó hớn hở đón hoa tuyết long lánh nhè nhẹ rơi vào một buổi hiếm hoi, và và vào một thoáng thật đặc biệt nó quanh quanh cuốn gió nhẹ nhàng trên lưng băng tuyết cóng lạnh.
2- Có một nhà leo núi tàì ba nức tiếng .
Ông đã đi hang cùng núi hẻm của xứ sở
con người… run rủi một ngày trời đất đưa ông đến Thiên Sơn.
Hôm ấy trời trong lắm, nắng đẹp lắm, gió nhẹ nhàng lắm... Băng ánh muôn màu rực rỡ. Núi tuyết hé nứt lộ ra đúng chỗ có hòn đá cuội triệu năm...
Nhà leo núi tài ba nhìn thấy hòn đá thản nhiên tắm nắng gió lạnh lẽo một cách nhởn nhơ... Nó hờ hững nhìn giời mây, nhìn lấp lánh vạn vật tròn xoay xung quanh, nhìn thờ ơ người qua kẻ lại như bao lâu nay nó vẫn thế. Chợt nó bắt gặp ánh mắt chăm chú của nhà leo núi. Thượng đế bao dung bỗng thương nó, muốn nó rời xứ hoang lạnh về một nơi nào đó cho bớt cảnh tuyết băng đắm chìm triệu năm thăm thẳm trên lưng chừng cao vút hoang vu buốt giá này...
Hôm ấy trời trong lắm, nắng đẹp lắm, gió nhẹ nhàng lắm... Băng ánh muôn màu rực rỡ. Núi tuyết hé nứt lộ ra đúng chỗ có hòn đá cuội triệu năm...
Nhà leo núi tài ba nhìn thấy hòn đá thản nhiên tắm nắng gió lạnh lẽo một cách nhởn nhơ... Nó hờ hững nhìn giời mây, nhìn lấp lánh vạn vật tròn xoay xung quanh, nhìn thờ ơ người qua kẻ lại như bao lâu nay nó vẫn thế. Chợt nó bắt gặp ánh mắt chăm chú của nhà leo núi. Thượng đế bao dung bỗng thương nó, muốn nó rời xứ hoang lạnh về một nơi nào đó cho bớt cảnh tuyết băng đắm chìm triệu năm thăm thẳm trên lưng chừng cao vút hoang vu buốt giá này...
Nhà leo núi cúi xuống nhặt hòn đá. Ông xuýt xoa vì vẻ ngoài rất đỗi bình thường mà lại không giống ai của nó… Cẩn thận ông gói nó và bỏ vào túi áo ngực mình.
... Hòn đá ấm ấp dần lên. Lần đầu tiên trong suốt mấy triệu năm, nó cảm thấy sự ấm ấp, nó nghe thấy tiếng nhịp đập của trái tim… nó ngỡ ngàng với niềm hạnh phúc vô bờ mới mẻ.
3- Tối. Đến
chỗ cắm trại. Nhà leo núi bỏ hòn đá ra
ngắm nghía… tỏ vẻ rất hài lòng. Ông mỉm cười lẩm bẩm:
_ Thế là mình có một bộ sưu tập đá hoàn hảo.
Hòn đá choáng váng:
_ Ông mang tôi về làm đồ sưu tập ư?
Nhà leo núi gật đầu thân thiện:
_ Ta sẽ cất Đá vào tủ, ta sẽ lau chùi cho Đá sáng bóng lên… Đẹp và lạ vì Đá là Đá Núi Thiên Sơn mà. Đá xứng đáng mà… Ông cười rất tươi và vẻ mặt cũng ánh lên nét hạnh phúc khó tả ...
Hòn đá giật mình. Nó tuột khỏi tay Nhà leo núi và lăn trở lại tuyết băng Thiên Sơn yên bình triệu năm của nó.
Nó mất dạng trong trắng xóa mang mang kiệt cùng.
Hòn đá choáng váng:
_ Ông mang tôi về làm đồ sưu tập ư?
Nhà leo núi gật đầu thân thiện:
_ Ta sẽ cất Đá vào tủ, ta sẽ lau chùi cho Đá sáng bóng lên… Đẹp và lạ vì Đá là Đá Núi Thiên Sơn mà. Đá xứng đáng mà… Ông cười rất tươi và vẻ mặt cũng ánh lên nét hạnh phúc khó tả ...
Hòn đá giật mình. Nó tuột khỏi tay Nhà leo núi và lăn trở lại tuyết băng Thiên Sơn yên bình triệu năm của nó.
Nó mất dạng trong trắng xóa mang mang kiệt cùng.
….
4- Người
ta nói là nó vẫn còn đấy… Hòn đá Thiên Sơn nhỏ nhoi vẫn còn đâu đấy...
Thỉnh thoảng có những nhà leo núi, vào một ngày đẹp giời nào đó, khi tuyết hoa rơi nhẹ, khi mặt trời chói chang, khi gió thật dịu êm… vẫn thấy nó nhởn nhơ giữa tê giá hoang lạnh Thiên Sơn
Thỉnh thoảng có những nhà leo núi, vào một ngày đẹp giời nào đó, khi tuyết hoa rơi nhẹ, khi mặt trời chói chang, khi gió thật dịu êm… vẫn thấy nó nhởn nhơ giữa tê giá hoang lạnh Thiên Sơn
3 nhận xét:
Đúng là không có gì quý hơn độc lập tự do em nhỉ ?
http://anhdepblog.com/graphics/weekend/images/39.gif
chúc chi Gương cuối tuần vui vẻ ạ
Mong ngày leo đến Thiên Sơn
May ra đá thấu nguồn cơn theo về !
Đăng nhận xét